Hồi mình còn bé bố mình phải
đi làm xa nhà nên dùng xe máy. Cứ thỉnh thoảng lại đổi một cái khác, mà toàn xe
cà tàng. Mình cứ nhớ cảnh mỗi sáng bố mình đạp hì hục cả chục lần mà máy chẳng
nổ. Không ít lần thấy bố mình vào số rồi dắt xe máy chạy như ma đuổi hy vọng
cái xe máy cà tàng nó thương tình nó nổ máy cho. Hôm nào mệt quá vì hết đạp lại
dắt chạy mà máy vẫn chẳng nổ, bố mình còn có sáng kiến dắt nó hồng hộc lên dốc
rồi ngồi lên xe máy và thả dốc điệu nghệ. Nhiều khi thả đến tận cuối dốc nó vẫn
gan lỳ không nổ máy, lại hì hục lôi bugi ra lau lau thổi thổi rồi lại lắp vào
và dắt xe máy cần mẫn chạy tiếp.
Lớn lên, tình hình cũng chẳng
khá khẩm hơn gì. Đi xe cà tàng của ngài suốt giờ mình thành chuyên gia nghe
tiếng máy nổ mà biết xe có chạy hay không hoặc sắp chạy hay chưa.
Ví dụ, đề lên một cái mà cái xe
kêu từng tiếng rời rạc bọp, phẹt, bọp, phẹt, thì cứ chờ đấy, còn khướt nó mới
nổ máy. Do đó mình đang làm dở việc gì cứ việc thong thả làm nốt, ví dụ gọi nốt
điện thoại, nhắn nốt cái tin, hoặc hì hục chép nốt thông tin nào đó vào sổ cho
khỏi quên vv và vv.
Sau một hồi bọp, phẹt rời
rạc, tự nhiên cái xe đổi giọng gấp gáp hơn, bọp bọp, phẹt phẹt, bọp bọp, phẹt
phẹt, thì là đã có cửa để hy vọng rồi nhóe. Tuy nhiên vẫn cần phải tiếp tục
kiên nhẫn tay vừa xoay vừa giữ cái chìa khóa điện chân thì đạp lấy đạp để một
số thứ.
Phải đến khi nào cái xe làm
hàng tràng bọp bọp bọp, phẹt phẹt phẹt, bọp bọp bọp, phẹt phẹt phẹt, thì lúc đó
mới là lúc giờ G đã điểm. Tức là đang làm gì cũng phải bỏ đấy để cài dây bảo
hiểm, không cảnh sát thấy thì lại phạt 500 dirhams.
Nếu mà cứ dừng lại ở giai đoạn bọp phẹt hoặc bọp bọp phẹt
phẹt mà không tới được giai đoạn bọp bọp bọp phẹt phẹt phẹt thì khổ chủ sẽ phải
để xe đấy, gọi lái xe tới đón về (sau khi chửi thề đổ tại thời tiết). Và hôm
sau lái xe sẽ vô cùng tất bật vì phải gọi xe tải đến cẩu xe cà tàng lên rước
đến garage sửa xe. Bao nhiêu lần thế rồi không nhớ nổi.
Sau khi ngồi nghe qua 3 giai
đoạn bọp phẹt như thế, con vợ ngài nó quay sang ngài căn vặn “why that sound of
diarrhea?”. Ngài mặt tức tức không thèm trả lời mà bắt đầu huýt sáo một điệu vui
nhộn. Nhưng con vợ tai quái của ngài còn lâu nó mới tha trò đánh trống lảng của
ngài, nó bồi tiếp câu nữa “Em sẽ cho anh lên entry mới của em”. Ngài băn khoăn
“chắc em phải viết bằng tiếng Việt phức tạp lắm vì Google nó chả dịch được gì
cả”. Haha, bọp phẹt đới, google dịch đê.
Bạn nào thông thạo tử vi cho
mình hỏi, trong tử vi cung liên quan đến ô tô xe máy thì gọi là cung gì? Chắc
cung này của mình nó cũng phải tệ ngang cung nô bộc mất.
PS Ai đứng giùm tôi ở mùa đông Hà nội, phố dài, buộc một
chiếc khăn lên tóc, và cầm trên tay chiếc lẵng mây đựng đầy hoa cúc có màu của
nắng???
…Ngoài kia không còn nắng mềm
Ngoài kia ai còn biết tên…