1. Từ hai tháng trước mình đã dặn hai chú làm vườn làm cho mình cái chuồng gà. Hai ông vâng dạ, huơ tay múa chân thuyết giảng sẽ làm như này như kia, sẽ thiết kế như này như kia, nghe cứ tưởng phải xây Versailles đến nơi roài. Mình gật gù vừa ý lắm, đang tưởng tượng sẽ xây một cái chuồng gà hoành tráng để nuôi một đàn gà lúc nhúc, hàng ngày gà đẻ trứng mình ăn không xuể phải đem cho. Mình công nhận tính hay quên, đã bị một vố cái rẻo vườn hoa trước cửa hơn nửa năm vẫn 3 cái cây gật gù mà còn chưa chừa. Y như rằng, đến ngày mang gà về, cái công trình Versailles chuồng gà kia vẫn chưa động thổ.
Thế là lũ gà của mình bị buộc dây vào chân, kẻo bọn gà mái thấy lạ chỗ sẽ bay đi mất. Buộc hôm trước, hôm sau gà giật đứt thừng đi lăng quăng khắp nơi. Trong vườn nhiều giun, cuốn chiếu, gà ăn no lặc lè đến mức không buồn động đến chậu cám ngô.
Quả trứng đầu tiên, bọn trẻ con chê bé quá không thèm ăn. Ông bố nhanh như cắt xí luôn, làm món trứng rán sống nhăn để lên trên lát bánh mỳ, chụp ảnh để sau mang đi khoe. Mình xuống đến nơi nhìn thấy mỗi cái vỏ trứng. Đang cơn cao hứng chăn nuôi trồng trọt, mình bảo anh mua cho em một đôi công em thả trong vườn của mình ở Salento. Ông nghe xong mặt mũi chán đời. Nhưng ông không cần phải chán đời lâu, vì vài tiếng sau thì con vợ Thị Nở của ông nó đã chán công và đang tính đến chuyện thả hoẵng.
Sáng qua mình ra vườn, thấy một thị gà mái đã đẻ một quả trứng xinh xinh giấu trong bụi chuối. Thị cứ đi chơi nhởi kiếm ăn, một chốc một nhát lại mò về bụi chuối ấp quả trứng con con một lúc, rồi lại bỏ đi chơi. Mình tưởng đã ấp là phải nằm ấp chăm chỉ cả ngày chứ ấp kiểu này thì trứng nào nở được?
Fufu là mèo nhưng không hiểu sao lại tưởng mình là chó. Ai lại mèo gì mà thấy người là phi nước đại tới chào đón, và khi chơi với người thì toàn đứng trên hai chân sau. Người đi qua cái rèm mèo nấp ở trong xồ ra vồ. Buổi sáng, bọn trẻ con ra chào Fufu rồi mới đi học. Trẻ con ló mặt ra là Fufu phi nước đại tới. Trẻ con nhảy chân sáo tới đâu, Fufu nhảy tâng tâng chân sáo theo đến đấy. Mèo và người cứ nhảy chân sáo ngoài sân. Thật là một cảnh tượng vui vẻ. Bọn trẻ con và Fufu còn có trò chơi yêu thích là người thì ném nắp chai và mèo thì chạy bán sống bán chết theo để lấy lại. Cứ hôm trước vừa tắm trắng phau xong, hôm sau Fufu lại đã bẩn nhom nhem vì suốt ngày lăn lộn trên cỏ. Mũi luôn trong tình trạng sứt sẹo trụi lông vì bạ đâu cũng rúc vào nghịch. Giờ Fufu có thêm trò mới, là rượt gà chạy te tái táo tác trong vườn.
Thế là lũ gà của mình bị buộc dây vào chân, kẻo bọn gà mái thấy lạ chỗ sẽ bay đi mất. Buộc hôm trước, hôm sau gà giật đứt thừng đi lăng quăng khắp nơi. Trong vườn nhiều giun, cuốn chiếu, gà ăn no lặc lè đến mức không buồn động đến chậu cám ngô.
Quả trứng đầu tiên, bọn trẻ con chê bé quá không thèm ăn. Ông bố nhanh như cắt xí luôn, làm món trứng rán sống nhăn để lên trên lát bánh mỳ, chụp ảnh để sau mang đi khoe. Mình xuống đến nơi nhìn thấy mỗi cái vỏ trứng. Đang cơn cao hứng chăn nuôi trồng trọt, mình bảo anh mua cho em một đôi công em thả trong vườn của mình ở Salento. Ông nghe xong mặt mũi chán đời. Nhưng ông không cần phải chán đời lâu, vì vài tiếng sau thì con vợ Thị Nở của ông nó đã chán công và đang tính đến chuyện thả hoẵng.
Sáng qua mình ra vườn, thấy một thị gà mái đã đẻ một quả trứng xinh xinh giấu trong bụi chuối. Thị cứ đi chơi nhởi kiếm ăn, một chốc một nhát lại mò về bụi chuối ấp quả trứng con con một lúc, rồi lại bỏ đi chơi. Mình tưởng đã ấp là phải nằm ấp chăm chỉ cả ngày chứ ấp kiểu này thì trứng nào nở được?
2. Fufu là con mèo con. Một cậu bảo vệ thấy nó xinh quá nên mang đến cho bọn trẻ con. Bọn trẻ con ngay lập tức đặt tên nó là Fufu. Fufu là một món ăn phổ biến ở đây, cũng tương tự như ở nhà ai đó đặt tên mèo là Cơm, Phở, Bún chả.
Hồi mới đến, Fufu bé đúng bằng cái nắm tay, ai đụng đến mắt cũng xanh biếc lên vì sợ, cứ được trẻ con bế vào nhà là run cầm cập, chui vào một xó nấp, tai cúp cả lại. Bây giờ thì Fufu ngang quỷ sứ. Mèo gì mà nhảy cả lên ngửi mặt người để xem đang ăn món gì. Con Na vừa mở hộp cơm ra định ăn nốt, mèo nhảy lên tát cho một cái, hộp cơm rơi cái bộp, và mèo nhanh như cắt vồ đồ ăn ăn ngấu nghiến. Ăn no xong bụng như cái trống con là lăn ra ngủ. Fufu mà ngủ thì cứ xác định là sấm bên tai cũng không dậy. Ai có lay, bóp, cù, chọc, kéo, túm bốn vó nhấc lên, cũng mặc kệ, cổ cứ oẻo ra ngủ, không dậy là không dậy. Chưa kể mèo gì mà nằm ngủ còng queo, chân cẳng co quắp, lưỡi thè lè, nhìn y như con chuột chết. Ngủ trên cái chăn, chăn rơi, rơi được nửa đường chăn mắc lại, Fufu ngủ tiếp trong tư thế treo lủng lẳng. Được vài phút, cái chăn tụt nốt xuống đất, Fufu cũng rơi cái phịch, đứng lên mắt nhắm mắt mở loạng choạng kiếm chỗ khác lăn ra ngủ tiếp. Ngài chứng kiến cảnh Fufu ngủ vài lần, nức nở “Con mèo này ngủ thế này chắc tại vì nó là mèo Ghana” :-))))))
Thôi chào Fufu, nhà tôi đi vắng đề nghị Fufu bám đít mấy chú bảo vệ và phá gà của tôi vừa thôi.
Ảnh 1: mình thấy con Na chơi im im trong phòng, chạy vào kiểm tra thì thấy người và mèo đã cùng đắp chăn ngủ khò.
Ảnh 2: một buổi rượt gà của Fufu, chạy vòng tròn để quây gà lại, sau đó chạy tạt ngang để rẽ gà ra. Khổ thân lũ gà thất điên bát đảo chẳng biết đường nào mà lần.
Ảnh 2: một buổi rượt gà của Fufu, chạy vòng tròn để quây gà lại, sau đó chạy tạt ngang để rẽ gà ra. Khổ thân lũ gà thất điên bát đảo chẳng biết đường nào mà lần.