Con bạn quen với rất nhiều anh có số má. Có lần, mình đang đi bộ cùng nó trên phố thì gặp một anh bạn của nó, khá đẹp trai, dân nghệ sĩ. Nó cứ bắt mình bỏ khẩu trang cho bạn nó xem mặt. Rồi sau đó một thời gian, khi đi ăn tối cùng một cặp nữa, nó cứ thao thao kể “Nhìn thấy con G là tao biết thằng bạn tao phải lòng ngay rồi. Rồi lúc con G bỏ khẩu trang ra và cười, tao thấy chân thằng bạn tao run A ạ…”. Nó cứ thậm xưng thế chứ tầm này nhìn thấy người khác lại run chân như thế thì có mà điên. Nhưng ngài nghe thấy, đêm về tức tối “Nó định thế nào, định phá nát gia đình mình hả?”. Mà mình chả hiểu gặp có một lần tên chả nhớ số điện thoại không lưu thì phá nát là phá nát dư lào???
Trở lại con bạn mình, con bạn sôi
nổi lý lắc thích đùa cợt, anh chồng thâm trầm đạo mạo nghiêm túc. Con bạn rượu
tì tì thuốc lá phì phèo đời là mấy tí, anh chồng rượu không uống thuốc không
hút. Con bạn làm gì chả nghĩ ngợi nhiều miễn vui, anh chồng thì đi một bước
tính kỹ một bước.
Chồng của con bạn có đường công
danh vô cùng sán lạn và còn là một người đàn ông tốt. Con bạn cũng là một người
đàn bà tốt. Mỗi tội hai người tốt sống với nhau chưa chắc kết quả đã tốt. Gần
đây đến ăn tối ở nhà nó, anh chồng cứ nói một câu nó bật lại một câu. Suốt buổi
ăn tối toàn nó vặc chồng và tranh luận tay đôi với một cậu vừa ly dị, vợ cũ
cũng là bạn của mình và nó.
Nhìn tấm gương tày liếp của cậu
kia, viễn cảnh con 2 đứa cứ ngày kéo vali sang ở với bố, ngày kéo vali về ở với
mẹ, khiến cả con bạn và anh chồng đều hãi không dám ly dị. Mà cũng chẳng dám
ngoại tình. Con bạn thì vì người tao muốn lại không muốn tao, còn người muốn
tao thì tao lại không muốn, còn anh chồng thì đã bảo là người đàn ông tốt. Có
lần anh ấy bảo mình giá mà anh ngoại tình được thì có khi tất cả lại thành đơn
giản. Tóm lại họ cứ thế sống trong cay đắng ngột ngạt, đến nỗi hai đứa con còn
phải động viên bố mẹ ly dị.
Điều đó làm mình tự hỏi liệu
ngoại tình có phải luôn luôn là một việc xấu không? Đẹp thì dĩ nhiên không đẹp
rồi nhưng cùng với thời gian, nhìn thấy sự bế tắc của nhiều cặp đôi mình biết,
có lẽ mình nhìn nhận cái sự ngoại tình đơn giản hơn. Ở đây là mình đang nói tới
trường hợp ngoại tình đồng thuận, khi cả vợ cả chồng đều mắt nhắm mắt mở để giữ
gia đình. Còn các thể loại mèo mả gà đồng đàn bà lả lơi đàn ông thích tòm tem
sưu tập không có người này thì có người khác thì không tính.
Chưa kể, còn có ngoại tình kiểu Doctor Zhivago. Zhivago có phải là người xấu không? No way, Zhivago là người đàn ông quá tốt, quá chính trực, quá cao thượng. Nhưng khi gặp người có đôi mắt như Lara, khi dòng đời cứ xô đẩy họ vào với nhau, khi buộc phải yêu như định mệnh, thì phải làm thế nào? Người vợ của Zhivago có biết không? Dĩ nhiên là biết, biết nhưng giả vờ không biết vì quá yêu chồng. Zhivago có thương vợ và day dứt vì phản bội không? Có chứ, khi thấy vợ bụng mang dạ chửa vất vả hái rau trong vườn để nấu ăn cho mình, thì tim Zhivago đã nhói lên. Zhivago đã đến nhà Lara để quyết tâm chấm dứt cuộc tình sai trái. Phân cảnh đó không có tiếng, chỉ có cảnh Zhivago đang nói cái gì đó rất gay gắt còn Lara chỉ vừa lắc đầu vừa khóc. Mình vẫn nhớ cảnh khi chiếc xe ngựa kéo chở Lara rời đi, Zhivago đứng thẫn thờ, mắt ngấn lệ, rồi sực nhớ ra, chạy như điên lên tầng thượng, tuyệt vọng đập vỡ kính cửa, chỉ để được thu vào mắt lần nữa hình ảnh chiếc xe ngựa đang chở người yêu đi xa hút dần vào không gian mênh mông trắng tuyết.
Somewhere, my love, there will be
songs to sing,
Although the snow covers the hope
of spring.
Somewhere a hill blossoms in
green and gold
And there are dreams, all that
your heart can hold…
Lời bài hát cất lên, như nhắn nhủ
ta ơi đừng tuyệt vọng, giờ đây đang chia lìa lạnh giá nhưng có ngày mùa xuân sẽ
quay trở lại, hạnh phúc và hy vọng sẽ quay trở lại…
Nếu mình chưa từng trải qua những
cung bậc cảm xúc chất ngất như vậy, thì có lẽ không thể phán xét được…
Quay lại vụ con bạn cứ chồng nói
một câu nó vặc lại một câu, con bạn không hiểu một chân lý đơn giản như đan rổ,
đó là khi bất hòa với đàn ông, đàn bà phải ngậm bớt cái miệng lại thì lũ đàn ông
chúng nó mới tự kiểm điểm. Chứ càng nói thì càng như tỏ tình vào tai điếc, mà
lại còn nói dữ dằn cay đắng thì thôi rồi, điếc đặc luôn.
Trong mọi chuyện, thất bại là khi
tự trở thành một người đàn bà dữ dằn cay đắng. Chứ còn yêu, hết yêu, hợp tan
tan hợp, đều là lẽ thường, liên quan gì đến thắng bại.