Nước Nga đất đai mênh
mông, nguồn nước dồi dào, tài nguyên rừng biển phong phú, khoáng sản phong phú. Phải
mỗi cái tội lạnh hầu như quanh năm. Vì hầu như toàn sở hữu các vùng biển lạnh
nên là thủ phủ của trứng cá muối. Trứng cá hồi gọi là salmon roe, còn trứng cá
tầm là caviar. Có rất nhiều loại trứng cá muối, nói chung đều có giá trị cao
và do đó hay bị làm giả. Làm giả ngay cả với trứng cá hồi vốn không thuộc loại vô cùng đắt đỏ gì. Còn caviar hảo hạng thì
siêu đắt, giá có thể lên đến vài trăm usd cho một hộp nhỏ xíu. Cho vào miệng,
cảm giác từng viên trứng cá tan chảy, bùi béo ngậy ngon đủ cả nhưng thơm phức
và vị rất nhẹ nhàng thanh tao, rất êm trong cổ họng chứ hoàn toàn không có mùi
tanh xóc lên của cá.
Nói vụ trứng cá, hồi còn ở
Dubai có lần vợ chồng mình được mời tới ăn tối ở nhà một đại gia Ấn độ. Hai vợ
chồng họ vừa hoàn thành biệt thự nội thất hàng hiệu, hào hứng lôi mình ra vườn
khoe bể bơi mosaic Versace vừa lát xong. Lúc thực khách vẫn còn đang ngồi quây
quần tán chuyện, phục vụ mang ra một khay bánh mỳ phết bơ với trứng cá hồi chắc
cho khách đỡ buồn mồm trong lúc đợi giờ ăn tối. Ở xứ nóng như Dubai, trứng cá
hồi cũng đã có thể gọi là một món sang. Mình đang đói nên nhanh nhảu lấy
một lát bánh mỳ và hấp tấp ăn luôn. Cắn vào rồi không dám nhả ra vì sợ thất lễ,
đành phải ăn hết. Trứng cá rởm. Các đại gia Dubai rất nhiều tiền nhưng rất ít
người biết ăn và biết mặc. Uống thì mình không biết uống nên cũng không biết họ
có biết uống hay không.
Cách đây mấy
tháng, vợ chồng mình đến một nhà hàng ăn tối. Văn phòng thị trưởng họ
mời từ hơn một năm trước mà mãi mới thu xếp đi được. Bữa tối đủ thứ sản vật
trên trời dưới đất vòng quanh thế giới, mỗi món được thiết kế theo phong cách tranh
của một họa sĩ nổi tiếng. Mỗi món được dọn ra thì cũng đồng thời trên tường
và trên trần nhà chiếu các bức tranh nổi tiếng của họa sĩ, trên nền một bản
nhạc trữ tình lãng mạn nào đó. Người Nga họ lãng mạn phết các cụ nhá. Khách
ngồi quanh một chiếc bàn hình vòng tròn. Mỗi cặp khách có một bồi bàn riêng
giải thích từng món một. Sau mỗi món bồi bàn đều thay trang phục để phù hợp với
chủ đề của món tiếp theo. Bát đĩa cũng được thiết kế hợp chủ đề từng món. Mỗi
concept bữa tối như vậy nhà hàng sẽ dùng trong khoảng 2 năm liên tiếp rồi mới
thay concept mới. Đặt bàn vô cùng khó vì mỗi lần nhà hàng chỉ nhận 10 cặp khách.
Mọi việc đang tiến triển thuận
lợi, thực khách trầm trồ khám phá hành trình ẩm thực. Đến món cuối cùng có
caviar, mình nếm vào một phát bỏ luôn. Caviar rởm. Chắc nhà hàng họ nghĩ
đã dự buổi ăn tối như thế thì chả ai dại gì mà từ chối rượu; và sau gần 3
tiếng, khi đã ăn 6 món kèm 6 loại rượu khác nhau chưa kể các món và đồ uống
khai vị lúc chưa ngồi vào bàn, thì ai cũng say say tây tây rồi nên có kết bằng
món cuối có caviar rởm thì cũng chả biết đấy là đâu. Nhưng bọn này nó không
biết là mình không chạm vào đồ uống có cồn từ lâu rồi nên nó phục vụ rượu ngon
đến mấy mình cũng chỉ ngửi cái rồi mình thôi. Thế nên đến cuối buổi rồi mà mình
vẫn tỉnh táo như thường chứ không say khướt như lũ còn lại.
Lại nói chuyện ngài, ngài
vốn ghét ăn sò điệp mà không hiểu sao tối hôm đó cứ nhát cái lại thấy sò điệp.
Đến lần thứ 3 thì con vợ ngài bắt đầu cười há há còn ngài thì bắt đầu nghêu
ngao theo nhạc. Lúc đó bản nhạc đang chơi là Strangers in the night và ngài đu
theo lải nhải Scallops in the night 🙄
Mải kể chuyện lan man nên giờ
thì mình đã quên ban đầu mình định viết gì!
Anyway, Nga là xứ lạnh nên
người Nga rất thích uống trà, đủ loại, lá lẩu hoa hoét nào với họ cũng thành
trà. Quỹ đất họ nhiều, tuy hầu như phủ tuyết quanh năm nhưng đất phủ tuyết thì
lại rất màu mỡ. Thế nên khi tuyết tan thì hoa bạt ngàn, rừng và đồng cỏ trong nháy mắt là thành trù phú
xanh tươi. Do vậy người Nga còn có một đặc sản nữa là mật ong. Mình vốn không
thích mấy loại trà chát xít kiểu ta hoặc kiểu Anh, ngoài việc làm ố răng thì còn
làm con người tâm hồn mong manh nhạy cảm là mình đây nôn nao mất ngủ, nhưng đợt
lễ tết vừa rồi được tặng mấy túi trà hoa và thảo mộc nhìn có vẻ hay hay. Mới lôi ra
thử mỗi loại trà hoa đậu biếc. Pha lên xanh lè như mực Cửu long chắc không bổ
ngang cũng bổ dọc. Cho thêm thìa mật ong rừng thơm nức hương hoa vào. Thằng con
uống thử có vẻ thích. Lần nào mẹ muốn uống rủ nó uống cùng nó cũng gật cái rụp.
Uống như này rồi răng lâu ngày có thành xanh lè phải đi tẩy răng không các cụ
nhỉ? Dịch vụ tẩy trắng răng bên này có vẻ đắt. 600euro cho một lần tẩy trắng
răng. Từ lâu lắm rồi mình không đi tẩy răng nhưng đoán có vẻ đắt gấp 3 lần bên
Ý.