Sáng sớm, mắt
nhắm mắt mở mở điện thoại. Tin nhắn của anh bạn đến từ đêm nhưng mình đã ngủ
nên không nhìn thấy, “vợ anh lại đánh anh”.
Vội vã nhắn lại
“Anh ổn chưa? Sao anh không đi báo cảnh sát?”. “Anh ổn. Thôi em ạ, anh không
muốn cô ấy gặp rắc rối. Anh lựa chọn sai lầm, anh sẽ phải tự chịu trách nhiệm
đến cuối...”.
Anh lấy vợ đâu
như mười mấy năm nay. Cô vợ hơn 2 tuổi, có 1 con riêng. Họ có cùng nhau thêm 2
đứa con. Anh nuôi vợ con, cả con riêng của vợ. Cô vợ ở nhà chăm con, chồng kiếm
được bao nhiêu cô ấy tiêu hết bấy nhiêu.
Ngay từ hồi mới
cưới, cứ có cái gì không vừa ý là cô ý động thủ. Chồng đến chỗ làm mặt mũi chân
tay xây xước như nhà có nuôi mèo, không phải mèo thường mà là mèo có máu điên.
Cố chịu đựng không ly dị vì quá yêu con. Cũng vì mỗi lần anh làm căng lên thì
cô ấy lại hứa thay đổi. Anh dịu xuống thì cô ấy lại đâu vào đấy. May quá cuối
cùng thì cô ấy cũng quyết định không đánh anh nữa. Vì anh đi làm xa nhà. Và
cũng vì cô ấy ngại họ hàng làng xóm đồng nghiệp bàn ra tán vào vì chồng luôn
trong tình trạng mặt mũi chân tay xây xước, hiển nhiên là bị vợ đánh chứ còn ai
vào đây.
Bẵng đi lâu lâu,
chả hiểu có chuyện gì mà cô ấy lại đánh anh tiếp. Sau khi bị cô ý tấn công, anh
bị một vết cào sâu trên trán và một vết khác trên mặt, cánh tay thì cơ số vết
cào khi cố giơ lên che mặt trước những đòn tấn công của vợ.
Anh bảo con anh
lớn rồi, anh không sợ bị mất quyền nuôi con nữa, anh sẵn sàng để lại hết cho cô
ấy, vật chất mất rồi lại kiếm lại được em ạ, anh chỉ cần tự do, anh muốn hạnh
phúc, anh thấy bạn bè xung quanh anh họ đều hạnh phúc, mà anh thì không...Nhưng
kỳ lạ là cô vợ, đối xử với chồng như thế, mà khi chồng yêu cầu ly dị thì lại
nhất định không chịu hợp tác, ngay cả khi chồng sẵn sàng để lại hết và ra đi
tay trắng.
Có những người
như vậy, họ không tha cho bạn đi vì mất bạn thì họ tiếc quá. Nhưng giữ bạn lại
họ cũng không đối xử tử tế.
Hồi mình ở New
York, vợ chồng mình có một anh bạn người Mỹ. Nhìn điểm nào cũng ổn, mỗi tội chả
hiểu tại sao cứ ế. Bẵng đi lâu lâu, anh ý khoe mới có cô người yêu làm nghề
người mẫu quần áo. Tức là cô ý có các chỉ số cơ thể hoàn hảo để các nhãn hàng
dựa vào đó mà may quần áo theo size công nghiệp. Quần áo bày bán trong các cửa
hiệu là may trên số đo của các người mẫu quần áo, không liên quan gì đến các cô
người mẫu trình diễn thời trang.
Mình gặp cô kia
đâu 1 hay 2 lần, thấy hơi đậm người nhưng cân đối khỏe mạnh. Hội người mẫu
trình diễn thời trang nhìn lộng lẫy thế thôi chứ nhiều khi chỉ được cái chân
dài, còn lại cả cơ thể nhìn ọp ẹp ốm o. Người thường ních vào quần áo có số đo
của các cô người mẫu trình diễn thời trang thì chỉ có mà khóc ra tiếng mán, mà
xem tạp chí thời trang nhiều quá nhìn bản thân thấy xấu xí cũ kỹ quá có khi
cũng sinh trầm cảm.
Bẵng đi một thời
gian, gặp lại, anh ý kể đã bị người yêu bỏ. Cô ý có một thằng cháu 19 tuổi
nhưng cứ yêu người cô đã 35 tuổi tha thiết. Người cô 35 tuổi một hôm thức dậy,
cảm thấy rung động với tình cảm của thằng cháu, bèn quyết định cho
nó cơ hội. Nghĩ là làm, là xách vali đi luôn.
Lại bẵng đi một
thời gian, gặp lại, anh ý khoe « anh mới có người yêu. Em ơi, buổi sáng cô
ấy chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh, bưng vào tận giường… ». Thế là cả buổi cứ
trầm trồ hoan hỉ việc được cô người yêu làm bữa sáng mang vào tận giường vì đời
chưa bao giờ được cô nào chăm sóc thế. Cô này hình như người Nga thì phải.
Thế cún tôi đố
các cụ hai cô trên kia thì là đàn bà nước nào?
Thế còn đàn bà
Việt nam thì sao? Từ đầu tháng 9 tới giờ bận túi bụi hai events ở nhà, xong một
cái, không kịp thở lại lao vào chuẩn bị cho một event rất lớn ở ngoài. Cái nhà
ở quê năm nay khách thuê đến tận giữa tháng 10, hôm nay khách ới vụ này, ngày
mai khách ới vụ kia, khách và đại lý quay mình như quay dế, nhân viên thì ngáo
ngơ làm bao lần rồi mà lần nào cũng phải hướng dẫn lại như mới, không kiểm tra
là y như rằng quên cái nọ cái kia, chưa kể lại còn phải phân xử khi họ cãi nhau.
Mà mọi việc nhà cửa hàng ngày đi chợ giặt giũ nấu ăn ở đây thì mình vẫn phải
làm chứ có phải bận việc kia thì được miễn việc này đâu. Tóm lại, stressed muốn
đột quỵ. Chồng trong khi đó thì đi chơi theo đúng nghĩa đen, đi hẳn 2 tuần, lại
vác xe địa hình trèo đèo lội suối tưởng mình thanh niên, nhờ gọi một cuộc điện thoại cũng không được vì
bận chơi quá.
Chồng mình mà có cô vợ như ở đầu entry thì chuyện gì sẽ xảy ra các cụ nhẻ.
Hèn gì lâu lắm mới thấy Giang post bài.
ReplyDeleteỞ chỗ mình có vụ mụ vợ này có 3 đứa con riêng lấy anh này đẻ ra được 2 đứa con nhỏ. Xong rồi covid tự ý mang con về mẹ đẻ ở bang khác, đến lúc toà xử con ở với bố nó sai thằng bồ mới đến bắn chết ông này để lấy 1 triệu tiền bảo hiểm của hai đứa con nhỏ.
Con thì bây giờ ở với nó, thằng bồ thì toà vẫn đang xử. Nhiều khi cuộc đời thật tồi tệ.
Ừ, hai tháng vừa rồi tớ thực sự bận và stressed suýt chết.
DeleteMột người đàn bà sai người đi bắn chết bố của con mình, mà chính quyền vẫn cho hai đứa con ở với cô ta, thì có phải là tắc trách quá không D nhỉ?
Uh chán lắm toà vẫn đang xử, bạn bè của anh này thật sự shock lắm ảnh hiền lành mà gặp phải dã thú như vậy link đây:
Deletehttps://www.justiceforjoeshymanski.com
ở bên đó không đơn phương ly hôn được à Giang? Đúng là nền văn minh nào cũng có ngoại lệ. VN mình thì tư tưởng phong kiến rơi rót nên chồng đánh vợ là nhiều, chứ vợ tẩn chồng thì hiếm lắm, về thể chất phụ nữ thua rõ. Phương Tây coi trọng phụ nữ thì lại có trường hợp như entry. Haiz
ReplyDeleteĐơn phương ly hôn được, nhưng tốn kém. Ở phương tây, tốt nhất khi ly dị thì cả hai cùng đồng thuận, đồng thuận ly hôn và đồng thuận trong việc chia tài sản và yêu cầu cấp dưỡng. Còn nếu không đồng thuận thì luật sư phải vào cuộc. Mà dính đến luật sư thì vô cùng tốn kém.
DeleteViệc vợ đánh chồng là một hiện tượng quái dị của phương tây, khi nữ quyền trở thành quá trớn. Việc chồng đánh vợ là một hành vi quái dị ở phương đông, nơi chưa đảm bảo được quyền lợi cho phụ nữ.
Có phải bác lại định bôi bác gái Nga?
ReplyDeleteĐánh chồng là đặc sản của phụ nữ Bắc Âu đấy bác có biết không? Bác có rảnh thì đọc thống kê về bạo lực gia đình với nạn nhân là đàn ông ở các nước phát triển nhé, nước nào càng woke thì đàn ông càng thảm hại.
Em có cô bạn, anh chồng lấy vợ Thuỵ Điển bị tẩn như thụi, chịu mãi đến khi đứa nhỏ đi học anh ấy sợ con bắt đầu hiểu chuyện sẽ bị sang chấn tâm lý nên ly hôn. Ám ảnh đến giờ không dám yêu ai và còn nói thẳng tao sợ đàn bà nước tao lắm rồi. Mà dễ hiểu thôi, đàn bà thấp bé nhẹ cân như gái Đông Nam Á thì mới dễ bị chồng đánh chứ đàn bà mà cao to như cái tủ lạnh thì chưa biết đứa nào đánh đứa nào.
Đàn bà như bác tự tả thì phải là đàn bà gốc Bắc sinh trước 1980, chứ giờ về Việt Nam tìm đàn bà vừa tháo vát vừa nhẫn nhịn lại không thích đánh chồng thì không có đâu nhé, nhất là ở những thành phố lớn. Tả gái Việt thế kia bây giờ là thành quảng cáo láo bác ơi =))))
Gái Việt không nên thế kia. Thế kia thì có mà điên.
DeleteBác thấy cái việc giở bạo lực là hoàn toàn vô nghĩa và là hành vi của những cá thể ở cấp thấp, bất kể là đàn bà hay đàn ông, phương đông hay phương tây. Cảm thấy hết xài được thì tự tìm đường khác, đời thiếu gì người, thiếu gì chuyện vui.
Bạn trên kia bảo đàn bà to như cái tủ lạnh hahhaaahha, làm tui cười như con mụ điên :))))
DeleteThật ra đàn bà nước nào có tiền, có quyền bình đẳng thì chả ai phải nhịn ai cả. Còn phải im lặng, phải nhịn là do ko có tiền, ko có công việc đó chị. Phụ nữ VN hiện tại 70 tuổi ng ta vẫn li dị nếu ng ta thấy đối phương ko xứng đáng, giờ người ta cũng có ý thức bảo vệ cuộc sống của ng ta lắm chứ chẳng phải nhịn bố con thằng nào cả chị ạ. Làm đủ các việc không tên, xong tiền thì thằng kia ôm, còn nó gởi tiền vào Tk của mình: đàn bà nước nào thì cũng phải nhịn nếu ở cái thế buộc phải nhịn. Còn không, chẳng ai trên đời nhịn ai cả.
ReplyDeleteVụ đánh đàn ông thì em thấy chị nói đúng: ở Pháp em thấy người quen em bị luôn: 1 cảnh sát cao to lực lưỡng mà bị bạn gái đánh nhập viện luôn. Trời ơi, em nghe xong em cũng hết hồn. Thời thế thay đổi :) . Sao ông kia ko chống cự, ít nhất là bảo vệ mình chứ để nhập viện luôn thấy cũng tội. Phương Thảo.
Chị không hiểu em nói tới phương nào chứ ở phương tây chồng có tiền thì vợ cũng có tiền, làm gì có chuyện phải nhịn là do không có tiền không có việc. Còn đã ở nơi pháp luật không đủ chặt chẽ để bảo vệ quyền lợi của phụ nữ, thì hiển nhiên trước khi bỏ học bỏ sự nghiệp để đi làm vợ thì phải tính toán kỹ lưỡng.
DeleteCao to lực lưỡng đến mấy cũng không dám đánh lại. Vì vợ đánh mình thì vợ không sao, chứ mình đánh lại vợ một cái nó lăn ra ăn vạ, thì mình đi tù em ơi. Trên đời này có phải ai cũng có đủ điều kiện kinh tế để kiện cho ra ngô ra khoai như John Depp.
Xem Depp vs Heart thấy đã đời
DeleteMỗi lần nhắc tới Depp là lại nhớ tới cái meme “ the first man to win an argument with a woman” 🤣🤣🤣
DeleteMột vụ khác là Jolie và Pitt. Anh có tiền nên tội gì của anh thì anh nhận chứ không phải tội của anh thì anh quyết không nhận. Muốn vu cáo quàng xiên hoặc cậy nữ quyền để làm càn là anh kiện cho ra ngô ra khoai.
DeleteÔi bác đã trở lại
ReplyDeleteEm mạnh dạn nói là đàn bà VN chịu thương chịu khó, chăm chồng chăm con quá luôn
Thế có con zai ko nên lấy gái tây bác nhỉ ko nó oánh cho😭
Nói chung đàn bà chỉ nên tốt vừa, không nên tốt quá. Đàn bà tốt quá là đàn ông sẽ không tốt.
DeleteCon bác mà không lập gia đình bác thấy cũng vui. Sợ nhất là con trai lấy phải vợ lười và quá quắt, con gái lấy phải chồng đối xử với vợ không ra gì.
Giang nói chuẩn luôn, đàn ông mà bị đánh rồi đánh lại thì con sư tử kia nó ăn vạ cho đi tù luôn ở mấy cái xứ châu âu này. Chưa kể rất khó đi báo cảnh sát vì cũng khá là xấu hổ kì lạ nữa.
ReplyDeleteEm chồng tôi đây ko bị đánh nhưng thường xuyên bị sư tử nó giả vờ đạp lên chân hoặc đâu đó trên người, cả gia đình chồng tui vô cùng hồi hộp trong thời gian ly hôn của hai đứa đó, cứ sợ đến lúc thằng em ko chịu nổi đập lại nó thì toi. May quá, cuối cùng cũng xong, cả nhà cứ gọi là cúng heo cúng gà tạ ơn chúa thần phật đủ loại luôn á