Thursday, January 23, 2025

Rồi bên vết thương tôi quỳ...



Ngồi trong xe đi đến event, con bạn bắt đầu hoài niệm rằng thì là chồng cũ của nó quan hệ rộng thế nào, hiểu biết ra sao, rằng có thể nhớ vanh vách tên của một nhà vô địch tennis một năm con khỉ con tiều nào đó, rằng có thể nhìn xe mà biết năm sản xuất thậm chí biết cả số lượng sản xuất, rằng cái gì cũng biết, rằng có nhiều đam mê sở thích do đó là một người đàn ông cool ra sao. Quyền lực thì hẳn rồi không cần nói nữa.

Làm như nó đã quên rằng chính nó đã khổ sở vất vả với ông chồng bố đời kiêu ngạo tưởng cả thế giới phải quay quanh mình thế nào. Và cũng chính ông chồng cool ngầu danh giá của nó đã bỏ mẹ con nó, và sau 9 tháng không gặp con, vợ cũ thông báo kỳ nghỉ giáng sinh đó sẽ mang con đến cho con gặp bố, bố ừ mà con vừa đến bố đã xách vali tút đi luôn với bồ chả đoái hoài gì đến con. Rồi tự dưng đột tử làm vợ cũ phải đi kiện tụng đòi tài sản cho đứa con nhỏ, vì cô bồ trẻ hơn hai chục tuổi định chiếm hết. 

Thế nên nghe nó dốc lòng thổ lộ và những người khác trong xe trầm trồ vì chồng cũ nó cool quá, mình giả điếc ngồi câm như hến.

Ở tuổi này, mình nhận thấy, rằng đàn ông cái gì cũng biết mà đối nhân xử thế không biết, thì cũng vô ích.

Rằng đàn ông bạn bè tứ phương nhưng lại chẳng có nổi thời gian cho người ở ngay bên cạnh mình, có cả tỉ mối quan hệ mà không có nổi một mối quan hệ có chiều sâu, thì cũng vô ích.

Rằng đàn ông ăn mặc đỉnh của chóp, phong thái bặt thiệp và khả năng ngôn ngữ siêu hạng, nhưng toàn là những từ ngữ văn hoa nhẹ tom trống rỗng, lúc cần đổ mồ hôi để biến lời nói thành hành động, thì lại chọn cách nhàn thân, thì cũng vô ích.

Rằng trên đời thật là chả ra sao khi phải deal với những người đàn ông ngoại hình thì già đúng chỗ mà tâm hồn lại trẻ trâu không đúng chỗ. Giá tâm hồn có được sự sâu sắc trầm lắng thông tuệ, thì còn coi như đã đầu hói mục kỉnh bụng phệ đít bẹt một cách có ích.

Ở tuổi này mình cũng không thích đàn ông quyền lực. Ở những chốn quyền lực, người quyền lực ít thường phải nịnh nọt bợ đỡ người quyền lực nhiều. Người quyền lực nhiều lại phải nịnh nọt người quyền lực nhiều hơn. Chưa kể, để leo lên thông đồng bén giọt, thì ít nhiều cũng phải bẩn.

Ở tuổi này, mình cũng không thích đàn ông có tiền. Đàn ông có tiền thường không có nhiều thời gian. Không có nhiều thời gian nên thường dùng tiền để đỡ phải tốn thời gian. Kiểu như bỏ tiền cho nhau đi ăn một buổi, chốt hay không thì nói luôn không thì thôi luôn chuyển tán cô khác luôn nâu vấn đề. Ủa, làm như tình cảm là chuyện bán mua trao đổi.

Nhiều người hay có ấn tượng mình hơi lạnh lẽo chảnh chọe. Thật ra thì không phải chảnh chọe theo kiểu ta đây, mà là vì không hứng thú nên mình không vồn vã. Các người không soi mói kèn cựa thủ đoạn thì cũng tung hô những điều vặt vãnh, tui không liên quan, đến cái quyền không muốn liên đới nhẽ tui cũng không có nốt. Nhẽ tôi lại phải đưa đẩy thớ lợ cho các người vui…

Ảnh: người đi mua rau, chó có mỗi 3 chân cũng chạy theo ra ruộng rau, cười toe toét. Người tung tăng đạp xe chở rau về nhà, chó lon ton chạy theo. Người dừng xe, chó nằm lăn ra đường đợi được gãi. Người nhảy lên xe đạp trối chết, chó phi như bay sát sạt. Cuối cùng, người đã bận bỏ bu còn phải lấy ô tô chở chó trả về quê quán.

Video: tối nay mình host buổi dinner cho 80 khách ở nhà hàng. Buổi ăn tối gồm buffet, rút thăm trúng thưởng và nhảy nhót. Thế nên sáng phải chuẩn bị đồ ăn để sẵn cho lũ con. Bóc sẵn cả bưởi cho cô con gái Lila đi học về ăn. Vừa bóc bưởi vừa hát rồi gửi cho ông con trai nghe. Hồi bé mỗi lần ông phá không chịu ngủ, chỉ cần mình hát bài này là ông đang phá phách cỡ nào cũng dừng lại dỏng tai lắng nghe.

Tuesday, January 7, 2025

Cõi đời mênh mông

Đợt về Salento hồi cuối tháng 10, đã hết nửa mùa lựu. Trong vườn mình có đâu chục cây lựu, quả chín già nứt toác hoặc rụng đầy gốc. Sâu bọ đã ăn quá nửa. Mình thu hoạch số còn lại cũng được một sọt to. Có lần phải ngồi trông thợ, mình tranh thủ mang lựu ra bóc. Xay ra nước uống thay cơm, bã bỏ vào thùng compost. Trong các loại lựu có một loại gọi là Dente di cavallo, dịch ra là Răng ngựa, là một loại lựu khi chín có màu vàng nhạt, hạt rất to và ngọt. Mình đoán cái tên răng ngựa là do hạt nào hạt nấy to đùng như răng ngựa chứ đâu.

Mùa xuân năm ngoái bà bạn mang cho mấy gốc sả. Trồng hú họa vào một góc rồi cũng quên. Đến lúc nhớ ra, ôi mấy gốc sả èo uột đã thành ra một bụi sả rậm rạp và bắt đầu lấn chiếm sang cây chanh gầy gò bên cạnh. Bèn ra tay nhổ bớt. Mang vào nhà một bó sả to, củ nào củ nấy mập thù lù, làm một bình trà sả chanh mật ong, uống cả ngày thay nước. Chả biết có bổ béo gì không, chỉ biết là có thì dùng.

Bụi lô hội trồng ở một góc tường, cách đây 2 năm chỉ đào một lỗ toen hoẻn rồi trồng xuống, cũng chẳng buồn dẫn nước tưới, thế mà giờ thành một bụi to tướng, lá nào lá nấy mọng vo, năm ngoái thấy ra cả hoa vàng cao lênh khênh. Khi nào thong thả sẽ cắt mấy lá làm món chè lô hội nước cốt dừa, hoặc cho vào sinh tố, hoặc bôi lên da cho đẹp.

Bàn bếp thì ngày nào cũng đầy hoa. Dọn vườn cho cây cối ngủ đông, mót được rất nhiều hoa còn sót lại.

Tháng 11 vừa rồi trẩy olive. Nghe trẩy olive tưởng thơ mộng lắm, thấy dân tình toàn rải lưới dưới gốc rồi đợi quả tự rụng xuống, hoặc túm thân cây rung vài nhát là quả rụng lả tả. Nhưng olive nhà mình chắc tại chăm tưới nước nên quả bám vào cành rất dai, rung mãi chả rụng. Thế là đành phải bắc thang trèo lên tuốt tay từng chùm một. Suốt cả buổi chiều trèo leo với lên với xuống mà chỉ trẩy được có vài cây. Tối mệt lử lăn ra ngủ say như chết.

Trong vườn có hình như hơn 300 cây olive, nhìn bé bé còi cọc chứ cũng không được xanh tốt sum suê như olive bình thường. Nhưng hóa ra olive của mình tình cờ lại thuộc giống olive mà bọ xylella không xơi được. Thế nên olive nhà ai chết thì chết chứ olive nhà mình sống nhăn. Mỗi cây ra được đâu vài cân quả, rất ít so với sản lượng thông thường. Cả vườn được có một tấn quả, ép ra được hơn một trăm lít dầu nhưng là loại dầu hảo hạng. Đạt chuẩn extra virgin với độ acid dưới 0,5%, thơm ngát, hơi đắng nhẹ và hậu vị hơi cay. Phương pháp ép lạnh thủ công tuy năng suất và công suất không cao như phương pháp ép nhiệt công nghiệp nhưng giúp bảo toàn được toàn bộ hương vị của quả olive. Các bạn đi các nhà hàng Ý hạng sang, loại dầu olive họ mang cho khách thử trên bánh mỳ, bao giờ cũng là loại extra virgin ép lạnh, bao giờ cũng phải có độ thơm ngát, hơi đắng và hậu vị cay ở cuống họng sau khi nếm.

Tuy nhiên, sau khi tính các chi phí, thì giá mỗi lít dầu của mình phải tầm 15 euro. Lần mò ở các cơ sở ép dầu mới hiểu mánh khóe của dân buôn. Thôi thì đủ cách biến hóa những loại dầu kém chất lượng thành những loại dầu khả dĩ cũng thơm mùi olive như ai hoặc trộn thêm các loại dầu rẻ tiền vào và bán với giá dầu olive. Chứ không thì không có cách nào bán được với giá gốc vài euro/lít.

Cuối tháng 12. Cây quất trĩu quả, quả nào quả nấy già đanh, vỏ rất dày và thơm. Trẩy được mười mấy cân. Một nửa xay nhuyễn đóng gói dùng dần. Một nửa mang đi cho một cụ già làm mứt, ra được món mứt quất cụ ca tụng ngon toẹt vời. Công nhận ngon thật, nhưng mình không ăn đường nên chỉ thử một thìa cho biết.

Một lần rảnh rỗi ngồi chờ bọ sừng. Nó lồm cồm bò qua, mình chỉ lấy ngón tay dí một cái nhẹ mà nó lăn đùng ra giả chết chân cẳng cứng đờ. Mình cầm nó lên, lật qua lật lại mà nó vẫn nguyên tư thế như kia ❤️❤️❤️