Mọi chuyện bắt đầu từ cuộc họp phụ huynh
cuối tháng 10.
Cô giáo của con La bảo “Con bé học giỏi
quá, vượt quá xa các bạn cùng lớp. Tôi khuyên anh chị nên cho nó học nhảy cóc
lên lớp trên. 20 năm dạy học của tôi, tôi mới chỉ đưa ra lời khuyên này cho
khoảng 3 đến 4 học sinh”. Mình vốn ngay từ đầu năm học nhìn sách vở của Lê La
đã biết chương trình học thế này là dễ quá với chúng nó rồi, nhưng mới chuyển
đến, bao việc đổ lên đầu, nên chưa kịp có biện pháp giải quyết, nay nghe cô nói
thế thì mừng quá nhưng vẫn cẩn thận hỏi lại “trường có cho phép nhảy cóc lớp
thế này không hả cô?”. Cô giáo bảo “hiếm nhưng đó là chính sách của trường dành
cho học sinh năng khiếu”. Được sự đồng ý của mình, cô giáo mang kết quả các bài
kiểm tra quốc tế và nhất là các bài văn viết của con La đi nói với cô hiệu
trưởng. Cô hiệu trưởng ấn tượng lắm, bảo lớp 4 có chỗ trống ngay sau dịp giáng
sinh này, và muốn gặp vợ chồng mình để bàn bạc.
Trong buổi gặp có sự tham gia của cả tư vấn
viên. Tư vấn viên tham gia buổi họp với tư cách tư vấn ai hỏi gì tư vấn nấy thì
không sao, đây tư vấn viên giành nói hết phần người khác và khăng khăng không
cho con mình lên lớp. Tư vấn mặt vênh lên ngực ưỡn ra bảo “Con tôi cũng rất
giỏi, tôi đành phải cho nó bài làm thêm ở nhà”. Thế là buổi họp kết thúc chả
ngã ngũ được vấn đề gì. Mình rất ngạc nhiên, chính cô giáo chủ nhiệm gợi ý, bố
mẹ đồng ý, cô hiệu trưởng ngả theo hướng đồng ý, trường thì có chính sách đặc
cách cho học sinh năng khiếu chứ chả ai làm cái gì trái luật, việc quái gì đến
nó mà nó cứ nằng nặc chặn đường con nhà người ta vậy không biết??? Còn nữa,
đang bàn chuyện của con mình, liên quan gì đến con nó mà nó cứ nói đi nói lại
rằng con nó học cũng rất giỏi???
Sau đó, mình tình cờ gặp nó ở trường, nó
nói độp vào mặt mình “Nhiều phụ huynh cứ tưởng con mình giỏi lắm, nhưng chúng
tôi trao đổi trực tiếp với cô giáo chủ nhiệm thì hóa ra học sinh chả giỏi như
phụ huynh tưởng”. Mình ngỡ ngàng “Con tôi được chính cô giáo chủ nhiệm khuyên
cho lên lớp trên học chứ có phải do chúng tôi tự yêu cầu đâu”. Cái mặt toàn tàn
nhang của nó sửng sốt đến mức đã mải chạy đi còn phải chạy lại hỏi “Thật không?
cô giáo chủ nhiệm recommend thế hả?”.
Mình ngây thơ, tưởng trước giờ nó phản đối
vì nó nghĩ mình tinh vi tự đến lớp ép cô giáo và ép trường cho con Lila nhảy
cóc lớp, nay nó biết nó nhầm rồi, thì sẽ không chặn đường con bé nữa, nên lại
viết thư cho cô hiệu trưởng. Ai ngờ cô hiệu trưởng quay ngoắt 180 độ, trả lời
thẳng tuột rằng chương trình IB có cách truyền tải kiến thức khác chương trình
khác, và rằng con Lila đang rất vui vẻ với bạn bè nên cứ để nó ở đấy chả phải
chuyển đi đâu cả. Mình điên quá, bẻ lại ngay. Mình bảo “Thứ nhất, nếu con tôi học
dốt không tiếp thu được và vợ chồng tôi phàn nàn cách dạy ở trường thì chị hãy
nói tại IB dạy kiểu khác cần thời gian làm quen, đây con tôi học giỏi như thế
thì chị đưa giải thích IB approach is different ra đây làm gì? Thứ hai, nếu con
tôi đến giờ là 4 tháng mà vẫn chưa làm quen được với các bạn trong lớp thì ít
nhất các chị còn lấy lý do rằng con tôi khó thích nghi, khó hòa nhập, không nên
chuyển lớp nữa. Đây con tôi hòa đồng, thân thiện, rõ ràng chẳng có vấn đề gì về
socially và emotionally, chị có bằng chứng hay cơ sở nào lo ngại nó sẽ không
hòa nhập được ở lớp trên? Thứ ba, tư vấn viên được triệu tập đến cuộc họp, mà
hoàn toàn không biết rằng trường hợp con tôi là học quá giỏi nên chính cô chủ
nhiệm đề nghị cho lên lớp. Thông tin quan trọng nhất thế mà còn không biết thì
không biết cô ấy tư vấn cái gì? Việc quan trọng đến thế với sự phát triển của
trẻ con, mà các chị làm ăn thiếu chuyên nghiệp thế à? Cô hiệu trưởng tịt luôn.
Giờ mình bận rồi, mai mình viết tiếp.
Hóng tiếp chị ơi,
ReplyDeleteSS
Hóng bài tiếp theo của chị.
ReplyDeleteChị up hình Lila lên được không? Bài về Lila mà chả có hình Lila là thế nào?
(Khiếu nại của một fan hâm mộ)
Em đọc mà bực mình với "tư vấn viên" chị ơi. Em chờ chị viết tiếp.
ReplyDelete