Monday, March 4, 2024

5/3/2024

Mình đang ngồi ăn tối. Lão và lũ trẻ con đã ăn xong. Chuông điện thoại reo. Lại thằng bạn hẩu. Nó tỉ phú thời gian và chuyên gọi vào giờ này. Chắc nó hỏi mày đang làm gì vì nghe lão trả lời “tao đang cho bát đĩa bẩn vào máy rửa bát” rồi lúc sau lại nghe giọng lão ỉu xìu xìu “vợ tao không đồng ý”. Sau đó hạ giọng thầm thì “Nhưng tao vừa mới đi về. Thôi đợi một thời gian rồi tao lại xin nó tiếp, hy vọng sẽ được...”.

Mình ăn xong, tót vào phòng oánh răng rửa mặt định đi ngủ sớm kệ lão cùng đủ loại ham hố nên phải bày ra đủ kiểu mưu mẹo của lão. Nhưng tự nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng, bèn chạy ngược trở ra. Lão lúc này đã xong nhiệm vụ bát đĩa và đã lê ra nửa nằm nửa ngồi trên sofa, vẫn đang tán chuyện rủ rỉ với thằng bạn hẩu. Mình bảo “Em có một giải pháp như này. Anh muốn đi chơi tháng 5 này, anh chuyển vào tài khoản của em 10k euro”. Lão nghe xong la hoảng vào điện thoại “ối mày nghe vợ tao vừa nói gì chưa, mày nghe chưa?”. Thằng bạn đòi nói chuyện với mình.

-          (mình giọng tỉ tê) F ơi, chồng em như một đứa trẻ 6 tuổi ý anh ạ…

-           (thằng kia chơi đòn tâm lý, giọng thẽ thọt ra vẻ ân cần cảm thông lấy lòng) Anh biết, G ơi anh biết.

-          (đổi giọng tỉnh bơ lập tức) Nhưng mà em không phải 6 tuổi, em 46 tuổi rồi anh ạ. Vợ chồng em vẫn còn một món nợ phải trả và em muốn trả hết trong năm nay.

-          (tỏ vẻ hiểu biết) Nhưng món nợ đó rất ít so với tài sản của bọn em…

-          (ngắn gọn) Ít chắc trả dễ, dễ thì trả cho hết đi rồi đi chơi.

-          (kiên trì không bỏ cuộc) thôi nào, G, chồng em kiếm ra tiền, số tiền nó bỏ ra đi chơi chả đáng bao nhiêu so với số tiền nó kiếm được.

-          thì em có nói gì đâu, em chỉ bảo trả hết nợ đi rồi đi chơi bao nhiêu cũng được. Chứ như bây giờ, em tiết kiệm mọi thứ để hai vợ chồng trả nợ mà nợ trả mãi không xong vì chồng cứ liên tục tiêu tiền và trì hoãn trả…

-          (đổi giọng nài nỉ) nhưng mà 10k thì đắt quá, nó có tiêu hết từng đấy tiền cho chuyến đi đó đâu, bọn anh cắm lều ngủ, không tốn tiền ngủ khách sạn em ạ.

-          (thật sự chứ ngủ đâu kệ mọe các ông éo ai quan tâm) Thay vì mất công thuyết phục em thì anh nên đi thuyết phục bạn anh mới phải. Số tiền đó anh ý có. Nếu anh ấy thực sự muốn đi chơi với người bạn tốt là anh, thì anh ấy sẽ chuyển khoản cho em, nhất là khi anh ấy biết rất rõ toàn bộ số tiền em giữ đều là để dành để trả nợ và để cho con đi học, chứ bản thân em thì không có nhu cầu tiêu tiền…

-          (còn nước còn tát) Thôi em giảm giá tí đi…

-          10k, không bớt một xu. Bao giờ trả hết nợ thì em chỉ lấy market price. Còn bây giờ chưa trả hết nợ thì I state my price.

Sự nghiệp mặc cả chấm dứt tại đó. Mình có phải dạng ngặt nghèo kìm kẹp không cho lão tận hưởng cuộc sống gì đâu. Đợt nghỉ giáng sinh vừa rồi cả nhà đã đi nghỉ ở Maldives, bố con lão ăn chơi tĩ tã. Đi Maldives về, ngồi chưa ấm chỗ đầu tháng 2 lão đã nhao về Ý đi lượn xe máy và ô tô đâu hơn 2 tuần. Vừa chân ướt chân ráo từ Ý về, lại tiếp tục lên kế hoạch đi lượn xe máy với thằng bạn hẩu vào tháng 5, trong khi cuối tháng 6 cả nhà đã có kế hoạch đi nghỉ hè. Trong khi đó, có cái món nợ cỏn con hai vợ chồng chung nhau nghiến răng một phát là trả hết mà nói lão cứ không chịu, cứ muốn giữ tiền mặt xông xênh để còn nảy ra ý tưởng trái khoáy nào là có thể thực hiện được ngay, kể cả là nửa đêm gà gáy.

Mình hồi trước suốt ngày khổ sở vì chồng liên tục cúng tiền cho ô tô xe máy và thợ sửa xe. Đến mức mình còn tâm linh rằng kiếp trước chồng mình làm gì có lỗi lớn với ai đó làm nghề thợ sửa xe nên kiếp này phải trả nợ. Ai đời cứ rước xe đi hết chỗ này đến chỗ khác, sau đó lén lút viết séc trả tiền. Vài nghìn mỗi lần chứ có ít đâu mà xe hỏng vẫn hoàn hỏng. Cứ người bòn người đãi, cãi vã bao lần không ăn thua. Cuối cùng mình nghĩ ra giải pháp toẹt vời là lão chi bao tiền mua xe hay viết séc trả thợ sửa xe thì sẽ phải chuyển vào tài khoản của mình đúng số tiền tương ứng. Từ khi có giải pháp đó thì đời mình nở hoa. Từ chỗ mặt nặng mày nhẹ khi thấy lão vung tiền vào xe cộ, gắng sức khuyên bảo và bất lực khi thấy lão giả ngớ giả điếc không hiểu, thì giờ cứ lâu lâu thấy lão im ắng mình lại nhắc dạo này anh không đi sửa xe à, sửa đi chứ không để lâu lại hỏng :-))))))

À vụ Bắc cực, mấy ngày sau lại thông báo với vợ “anh không đi Bắc cực, nhưng là không đi trong năm nay thôi em nhé, chứ năm sau thì anh ĐANG SUY NGHĨ”. Đi thì cứ việc đi, nhưng Bắc cực giá dĩ nhiên phải cao hơn giá về Ý phượt xe máy dồi. Cao như nào thì mình cũng ĐANG SUY NGHĨ!

16 comments:

  1. Chồng em lại hay mua đồ phụ kiện máy ảnh và high tech. Thế mình bắt chuyển khoản cho mình mà lão ấy không chịu thì làm thế nào ạ. Cấm thế nào nữa bác chỉ em. Lão ấy bảo đấy là tiền riêng, vợ chồng em vẫn có tài khoản chung để trả tiền các hóa đơn gia đình con cái

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị nghĩ nếu em đã công nhận đó là tiền riêng của lão rồi thì lão làm gì tùy quyền lão mình sao can thiệp được. Thấy tiêu quá đà không tính đến tương lai con cái thì mình chỉ có thể khuyên nhủ cảnh báo thôi.
      Còn tiền riêng là do lão tự nhận chứ em không công nhận, thì lúc đó lại nói chuyện kiểu khác.

      Delete
  2. Giang có giải pháp tuyệt vời quá. Nhưng mình có 1 thắc mắc, sao Giang góp ý về chuyện đi chơi / xe cộ này nọ thì chồng Giang không nghe lời, vậy mà Giang yêu cầu chuyển khoản đúng số tiền mua bán / sửa chữa thì ngài lại ok. Ngài hoàn toàn có thể giả điếc và không nghe lời. Giang làm cách nào hay vậy? Mình tò mò ghê ta.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mình bảo ngài "nếu anh đồng ý với yêu cầu của em thì từ nay anh muốn mua bao nhiêu ô tô xe máy hay tiêu bao nhiêu vào ô tô xe máy tùy anh". Trước viễn cảnh được tự do công khai theo đuổi sở thích thay vì phải lấm lét vụng trộm, ngài lóa mắt làm theo liền.
      Còn vụ đi phượt, một năm đi phượt hai lần với bạn thì mình cũng không nói gì, nhưng muốn đi tới 4 lần, chưa kể ít nhất 2 lần đi nghỉ với gia đình, thì mình mới phải có biện pháp.
      Tiền thay vì để ngài phung phí vào những sở thích quá đà của bản thân thì mình giữ lại được chừng nào hay chừng ấy cho gia đình chứ bản thân mình có nhu cầu gì về tiền đâu. Ngài thừa biết điều đó.

      Delete
    2. https://www.facebook.com/NetflixVietnam/videos/700585761506605/

      Delete
  3. em cũng đặt ké viên gạch nhờ bác Giang chỉ tip xử lý tình huống mình bắt chuyển khoản cho mình mà ông chồng không chịu

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị bảo “thu nhập từ các nguồn của gia đình là như này. Anh tiêu vào các sở thích của anh chừng này. Còn em không tiêu gì, chỉ tính toán để tiết kiệm mọi thứ. Điều gì khiến anh nghĩ rằng anh có thể tiêu tiền như vậy còn em thì không? Anh làm việc 9 tiếng văn phòng, em làm việc mười mấy tiếng ở nhà kiêm đủ thứ nhiệm vụ từ cao tới thấp. Giờ em làm bớt đi thậm chí chỉ hưởng thụ như nhiều cô vợ của đồng nghiệp của anh, anh phải thuê người làm hết các việc cần làm trong nhà, thì anh sẽ nghèo đi nhiều đấy, không thể thích vung tiền vào xe cộ lúc nào là làm được lúc đấy như bây giờ đâu”. Nói đến đâu đưa ra bằng chứng đến đấy. Trừ phi là cãi cùn chứ dùng lý lẽ thì không thể bẻ được chị.
      Mà ông chồng chị thừa biết ông ý vẫn hời chán ra, đồng ý cho nhanh trước khi chị đổi ý. Vì chỉ có vung tiền mua mới hoặc mang cống cho thợ sửa xe chị mới hành động. Chứ còn tiền thuê garage đỗ xe, tiền mua bảo hiểm xe hàng năm, chị còn chưa nói tới. Mà chị cũng chỉ hành động với đám xe sưu tập vô bổ tốn kém đắp chiếu của ông chứ còn xe ông viện lý do cần dùng thì chị cũng chưa nói gì.
      Còn nếu đã nói hợp tình hợp lý mà vẫn bất hợp tác, thì lúc đấy sẽ có giải pháp khác.

      Delete
  4. chồng em tối hay làm việc trễ và đi ngủ rất trễ 2-3am ( dù đã làm việc từ 9am). Con và em không ngủ được ( vì mở cửa là giật mình dậy), em nói hoài được 1-2 bữa ngủ đúng giờ sau đó lại như cũ. Em mới nói vậy giờ tối nào anh ngủ trễ thì anh đưa em 100Euro, đồng ý không? Vậy mà câu em nghe lại là " do you want to steal my money?" với giọng tức giận, chồng em cũng là người Ý ;)) Sau đó thì em thôi, ông về ngủ lúc nào kệ ông, nhưng em vẫn hơi buồn vì mình đưa ra rule để ổng về ngủ đúng giờ thôi, mà sao kêu m cướp tiền. Nên c G đưa ra rule này mà chồng c làm thiệt em thấy cũng hay. Ng ta ko làm vì ko muốn mất tiền ok, nhưng ng ta quay qua chỉ trích mình thì em thấy "ghét" luôn ông chồng Ý ;))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị nghĩ việc em lôi tiền nong vào một chuyện không liên quan gì đến tiền như vậy không hợp lý.
      Bây giờ em nên xác định rõ, em muốn anh ý đi ngủ đúng giờ vì lý do gì?
      - Nếu vì anh ý mở cửa là mẹ con em giật mình dậy, thì anh ý phải mở cửa nhẹ nhàng. Có con nhỏ, anh ấy phải tôn trọng giấc ngủ của mẹ con em. Có thể thay tay nắm cửa, hoặc không đóng cửa mà dùng chặn cửa để không gây tiếng động, vv và vv.
      - Nếu vì em muốn có thêm thời gian với anh ý, hai vợ chồng cùng đi ngủ với nhau cho tình cảm, thì em nói với anh ý như vậy. Nếu nói mãi nói mãi mà họ cứ được vài ngày sau đó lại đâu vào đấy, thì chứng tỏ điều mình muốn không phải điều họ muốn. Em sẽ phải học cách độc lập về tình cảm. Tất cả đàn bà đều phải học cách độc lập về tình cảm.

      Delete
    2. em cám ơn chị, chắc bữa nào em nhờ c chia sẻ thêm về cách độc lập tình cảm. Em bị ảnh hưởng rất nhiều về cách cư xử của chồng em và điều này khiến em thấy sống với người này không hề thoải mái. Dần dà em học thêm cách hiểu để chấp nhận họ, nhưng em vẫn chưa thực sự mặc kệ hoàn toàn. Em cám ơn chia sẻ của c.

      Delete
    3. Trời ơi cái câu độc lập về tình cảm hay quá mà lâu nay em k tìm đc từ. Hồi mới 30 em bị chồng giáng cho một cú khiến cuộc sống đang từ trên mây mà rơi xuống đáy. Chồng còn bảo em là Em phải tập mọi thứ một mình. Sau một thời gian suy nghĩ, chia cột +/- thì em qđ cho mình và gia đình một cơ hội. Và từ đó em tập mọi thứ độc lập, k phải vui hay buồn bởi người khác. Hai vc có cãi nhau thì đêm em vẫn ngủ ngon, quan điểm có bất đồng thì em thấy cần thiết em sẽ tranh luận còn nếu không thì em tự quyết. Công việc của em, của con thì 80% là em tự quyết và thông báo kq. Ngẫm lại thì em thấy em đang hơi độc lập quá, có khi lại bớt vui chăng

      Delete
    4. Làm thế nào để độc lập về tình cảm chị ơi?

      Delete
    5. Lần sau nếu chồng em nhắc lại câu "Em phải tập mọi thứ một mình", thì em hãy hỏi lại "Ý anh mọi thứ thực sự là mọi thứ hay chỉ là một số thứ? Bởi nếu thực sự là "mọi thứ" thì anh còn có vai trò gì ở đây nữa mà chưa đi luôn đi?". Nói như vậy cho họ học được thói quen nghĩ kỹ trước khi nói.
      Nói đi thì cũng phải nói lại, nếu mình thấy họ nói cũng có cái đúng vì quả thật mình cũng hơi dựa dẫm lệ thuộc quá, thì mình sửa. Mà cũng sửa cho thành độc lập vừa thôi, chứ độc lập quá là mất vui thật đấy.

      Delete
    6. Khi chồng em nói câu đó thì em bảo: Nếu muốn như vậy thì em sẽ làm single mom. Mà từ đó thì chưa dám nhắc lại câu đó thêm lần nào nữa. Nhưng em thì cái tôi cao, ghét lệ thuộc nên từ đó em cứ nâng dần level độc lập của em lên. Em nói mất vui vì em đang cảm thấy thế, giờ vui hay buồn của chồng chả ảnh hưởng gì đến em.

      Delete
    7. Bạn Anonymous 1: vì bạn chia sẻ câu chuyện của bản thân nên cho mình góp chút ý kiến nhé. Mình thấy có vẻ hai vợ chồng chưa thật sự hiểu nhau nên chưa tin nhau. Bạn có nghĩ hai người cần tìm ra cách giao tiếp hiệu quả hơn không? Mình ví dụ đơn giản thế này, chồng bạn là người ý. Giả dụ anh ấy không biết tiếng Việt, và bạn thì không biết tiếng Ý. Vậy là giao tiếp bằng tiếng Anh. Nhưng chẳng ai thực sự giỏi tiếng Anh, nên nói cho cùng cũng không thể nào diễn đạt hết ý. Trường hợp này gặp rất nhiều ở các cặp đôi mix mà không ai thực sự nói thứ tiếng của người kia.

      Delete
    8. Làm thế nào để độc lập về tình cảm ý hả? Khi đã dính đến tình cảm thì nhất định phải có sự tương hỗ chứ một bàn tay không thể vỗ ra tiếng. Khi mình nhận thấy thứ mình muốn và thứ họ muốn không giống nhau, thì ngay cả khi mình có đúng, đến một lúc nào đó mình sẽ phải dừng việc nài ép họ và để cho họ tự do làm thứ họ muốn, chấp nhận khả năng mối quan hệ giữa hai người có thể sẽ không được bền chặt như mình mong muốn. Họ không sợ sứt mẻ thì mình cũng không sợ.

      Delete