30 Tết, dẫn bọn trẻ con đi
bác sĩ kiểm tra một loạt. Ale Anna tất cả đều bình thường, chỉ có con Lila là
phải lấy máu xét nghiệm. Lấy có tí tẹo máu mà cô y tá chọc tới chọc lui chẳng
lấy được ven, nó khóc lóc đau khổ. Xong, ra đến bên ngoài, nó hỏi mẹ “mamma ơi
Ale có shé bị đau giống Lila hông?”, là nó đang hỏi về cuộc tiểu phẫu
thằng anh sẽ phải làm trong vòng mấy tháng tới . Mẹ bảo “con đau tí ti thôi còn
anh sẽ đau nhiều hơn con đấy con ạ”. Thế là mồm nó ngoác ra cười sung sướng,
cái mặt xanh xao buồn thiu sáng trưng lên. “Biết anh bị đau hơn mình là cười
sướng, em với ún cái kiểu gì thế nhẻ”. Nghe mẹ nói nó rúc mặt vào sườn mẹ, cái
mồm rộng ngoác răng vổ vẫn cười ngoác không khép lại được.
Rồi nó nhăn nhó “La không thíc cái smell này”, mùi giặt khô là hơi
từ cái tiệm đồ giặt đối diện clinic. Chỉ thế thôi, rồi nó xỉu luôn, giời ạ. Số
mình vẫn may là có ông bác sĩ đi ngay sau, ông ấy bắt mạch rồi vội vã gọi thêm
một bác sĩ đến cấp cứu giúp nó tỉnh lại. Sau đó thì mình vừa lái xe trong cảnh
giao thông hỗn loạn, vừa bị ông con trai hỏi luôn mồm Lê vừa vệ sinh răng xong
thì có được uống không, vừa bị con Na đòi ăn vì lúc đó đã gần 3h trưa, vừa phải
gọi con Lila liên tục sợ nó lại xỉu lần nữa. Lúc đó chỉ mong có ngài ở đó, cho
ngài nếm mùi thực tế để đừng bao giờ thốt lên cái câu vô tư nhất trần đời “ô
con mình nuôi dễ nhỉ, thế này mình có chục đứa cũng được em ạ”.
Mùng 1 Tết. Sáng trông hộ hai đứa con cho cô
thư ký của ngài vì chúng nó được nghỉ học, cô ấy phải đi làm không biết để con
cho ai. Cũng chẳng phải mình tốt với cô ấy đến thế đâu nhưng cô ấy mà phải ở nhà
trông con thì ngài sẽ không có ai giúp ở văn phòng. Trưa đứng quấn nem tê hết
cả chân, ra được gần 50 cái nem cái nào cái nấy to như lợn con. Tối nhà có
khách đến ăn và ngủ lại. Mang nem ra đãi khách. Cũng chẳng hy vọng hội Ý điệu
này thích ăn nem nhưng mệt quá chẳng muốn nấu món mới. Thế mà may quá khách ăn
tì tì. Mình cắt lên mười mấy cái nem mà chỉ kịp ăn có 2 mẩu, còn lại là khách
ban đầu lịch sự ăn bằng đũa, sau chuyển qua dĩa xiên nem ăn cho năng suất, và
cuối cùng là bỏ dĩa nhón bằng tay luôn. Còn ngài, y như mình đã lường trước,
gắp đúng hai mẩu nem và ngồi ăn điệu bộ như bị giời hành.
Nấu món Việt cho ngài rất chán. Vì các thể loại bún phở
miến có nước và có thịt luộc thịt hầm là ngài không đụng đũa. Phải ăn những món
đó thì ngài thà ngồi ăn cơm trắng với muối hạt. Nem rán ngài không ăn. Nem mà
muốn ngài ăn thì phải là nem cuốn sống. Nhưng ăn nem cuốn sống mà lại bắt bỏ
tôm, bỏ thịt luộc, và đòi chấm bằng dầu ô liu thay vì nước chấm pha thông
thường. Món nem làm theo ý ngài tất nhiên là ăn chẳng ra gì. Ngài ăn không nổi
ngài bảo “món này không ngon, lần sau đừng làm nữa”. A men.
Lại trở về chuyện 50 cái nem
to như lợn con, trưa hôm sau mình lại rắp tâm ăn nem lần nữa. Ai ngờ rán lên
chục cái bọn LêLaNa ăn sạch, mình chưng hửng được mỗi một mẩu. Đến chiều, mình
cay cú lôi ra hẳn hai hộp nem vốn định để tủ đá để dành ăn dần, dặn cô giúp
việc tối cho bọn trẻ con ăn nem tiếp, và bảo cô ấy lấy mấy cái ăn thử cho biết
món ăn Việt Nam. Dặn xong mình tung tẩy bụng đói đi nghe hòa nhạc. Nghe hòa
nhạc xong ngài rủ đi ăn đồ Nhật. Vợ xoa tay hoan hỉ bảo không, em muốn về nhà
ăn nem của em.
Về nhà, vợ hăm hở chạy vào
bếp mở tủ lạnh tìm nem. Chẳng thấy bóng dáng cái nem nào, cả tủ trên lẫn tủ
dưới. Mấy cô cháu nhà kia đánh chén sạch của tôi rồi. Thất vọng não nề đành lôi
chuối ra ăn thay bữa tối. Chồng ngồi cười hắc hắc chén sushi, no nê xong lại
ngó sang vợ xin ăn chuối cùng.
Năm mới thế này thì có vẻ hơi
trục trặc ý nhỉ.
Ảnh; nó xin mẹ cho nó để tóc dài. Mẹ ngần ngại, để tóc
nồi úp hay chứ, nhưng thôi ừ thì tóc
dài, xem có bớt tai quái đi tí nào không.
Anna lớn lên đẹp thế mà mẹ chê suốt. Lila đứng phía sau hả chị, trông dáng đứng tiểu thơ quá nên em đoán vậy :3
ReplyDeleteEm thấy dáng đứng bụng bầu mà :p hem biết phải ko
DeleteCon Lila tiểu thư đứng cầm ô ưỡn bụng phía sau đấy
DeleteEm khong con bu bam tron xoe nua roi, thay vao do la dang' manh khanh, duong net thanh tao, nhin duyen oi la dang chi oi. Xin loi em khong go duoc co' dau.
ReplyDeleteKhông còn ục ịch như trước đâu, em gầy toàn diện rồi, chỉ còn cái má và cái mông rất mọng thôi
DeleteChào chị Giang! Chúc chị & gia đình một năm bình an, mạnh khỏe, hạnh phúc. Em đọc blog của chị từ khi nhà chị chuẩn bị sang Dubai, do 1 người bạn gửi link, mặc dù thời điểm đó em cũng đang chuyển nhà bận tối mắt nhưng các bài viết hấp dẫn quá nên rảnh tí nào lại chúi mũi vào đọc. Nhiều chuyện chị chia sẻ em thấy rất đồng cảm, tỷ dụ như chuyện nấu đồ ăn Việt mà chồng chê hay những thứ mà người ngoài cứ tưởng màu hồng, chỉ người trong cuộc mới biết đích thị nó màu gì :) Năm tới dù bận nhưng chị cố gắng viết đều nhé, có nhiều độc giả vẫn âm thầm đọc và ủng hộ blog của chị dù chưa bao giờ comment (trong đó có em & bạn em hihi)
ReplyDeleteMẹ Lu
Cám ơn em. Chị cũng muốn viết nhiều hơn mà hình như từ lâu rồi mỗi tuần cố lắm cũng chỉ được một entry. Thành ra có rất nhiều điều muốn nói mà cứ đành câm nín hehe. Chúc em và gia đình năm mới bình an và mạnh khỏe. Thank you for your support.
DeleteMay chuyen nau an bep nuc noi tro nay doc rat vui. Ben nay Nam Cali mon an Viet tran tre nen to chua bao gio cuon nem. Nhung chong Tay My it chiu an mon Viet thi dung la mat hung ;-) thoi cau an mon Y Nhat voi ngai vay.
ReplyDeleteHai món Nhật Ý kia tớ thỉnh thoảng ăn cho vui chứ cũng không hứng lắm. Tớ ăn toàn rau mà cậu. Nói chung cái vụ ăn uống nhà tớ thì mệt lắm, mỗi người một kiểu. Nhiều lúc mình nhìn thấy chồng tây nhà người khác ăn món VN nhoay nhoáy, nhìn sang ông kễnh nhà mình chỉ muốn đá đít cho một cái ;-D
DeleteChúc mừng năm mới chị :) Chúc chị năm mới có nhiều thời gian để blogging hơn, còn ngài có nhiều tiền để mua đồ ebay hơn :P Chúc 3 em bé càng lớn càng xinh càng thông minh khỏe mạnh nhé ạ :)
ReplyDeleteEm mà chúc chồng chị thế là ông ấy đòi tìm em kết bạn luôn đấy. Trên đời này những tâm hồn thấu hiểu nhau không có nhiều đâu ;-))))
DeleteChúc mừng năm mới chị và gia đình!
ReplyDeleteEm La không biết tại sao lại dễ bị xỉu vậy hả chị, dễ xỉu thế này chắc mẹ phải đi học 1 lớp first aid mất.
SS.
Chị cũng chẳng hiểu làm sao mà nó cứ lả lướt như thế. Cứ mang nó đi khám là chị rầu hết cả người. Giờ nó cứ than đau lưng mà chị cũng chẳng biết làm sao, đang tìm bác sĩ để cho nó đi chụp chiếu, nếu không phải cho nó về Ý chụp. Nhìn những việc mình phải làm từ giờ đến hè mà ngợp quá ;-(
DeleteAle tiểu phẫu gì đấy chị? Chị đưa bọn nó đi khám định kỳ à?
DeleteBị chít một số thứ. Hồi ở NYC mình nhìn đã nghi nghi, mà bác sĩ ở đó lại bảo còn nhỏ thế chưa biết được. Về Ý mình vẫn nghi đi hỏi bác sĩ thì bác sĩ lại bảo thế là bình thường. Mình yên tâm luôn cho mấy năm, giờ mới thấy là không bình thường. Mệt cả người vì bác sĩ.
DeleteHồi tắm cho Ale em thấy nó tuột dễ mà, còn dễ hơn cả thằng M ý. Giờ lại không bình thường thì thằng M với thằng Baby chắc cũng có vấn đề à :(.
DeleteNó tuột một tý thôi chứ không tuột hẳn được.
DeleteKhông biết thằng K ra sao chứ chắc thằng M cũng bị chít thật. Nhưng trước khi quyết định phẫu thuật mày đi bác sĩ, hỏi tên một loại kem bôi, thử bôi loại kem này trước. Kem này có thể có tác dụng với một số kiểu chít bao quy đầu. Sau 2 tuần vẫn không tuột xuống được thì mới phải nghĩ đến chuyện phẫu thuật.
Ale cắt bao quy đầu đúng ko bác? Bác cho nàng Na để tóc dài đi, cứ bắt em làm nông dân mãi, ng ta nữ tính thế kia rồi cơ mà. :-)
ReplyDeleteBác không muốn cắt mà chỉ muốn nhíp một tí cho nó mở ra thôi, nhưng bác sĩ họ bảo họ mà làm là họ cắt luôn.
DeleteEm qua bên FB chị thấy chị được tag trong cái ảnh Whatsonjazz
ReplyDeleteÔng bạn chị comment "queen of disco" mà em cười đau bụng. Cơ bản là nó sporty quá mà c thì ko thích thể thao hêhhehe sounds very sarcastic
Không phải là “nữ hoàng” mà là “nữ kinh hoàng” mới đúng. Khiếp quá vừa ló mặt đến mà chúng nó khăng khăng bắt mình đeo vào cổ 15 carat trang sức hoa giả.
DeleteEm đang gắng học tinh thần lạc quan của chị đấy chị ạ :X. Bác trai kiếp trước chắc tu ác chiến mới gặp được chị. Chúc chị và gia đình năm mới bình an ạ!
ReplyDeleteÔi giờ chị bớt đi nhiều rồi. Bọn trẻ con bắt đầu lớn nên chị cũng bớt sát sao chúng nó và bắt đầu làm một số thứ cho bản thân. Chị thường nấu những món ngài và chúng nó thích, nhưng thỉnh thoảng chị nấu món mới lạ, kiểu nó thế nào thì chị nấu thế, ông ăn thì ăn không ăn thì nhịn. Chứ như hồi trước cứ làm theo yêu cầu của ông nên ăn chẳng ra sao.
DeleteLila thiếu máu hay sao mà xỉu hả bác? Cái vụ đau xương em cũng bị hic hic, em La còn bé mà đã đau rồi, khổ thân quá. Em đang chuẩn bị đi khám xem có thấp khớp hay khô sụn gì đây :(, chứ đi chụp chiếu cũng chà thấy có gì. Bác cho La đi rheumatologist thử xem sao
ReplyDeleteHồi nó ốm ở NYC bác sĩ tim đã bảo là nó sẽ bị juvenile arthritis rồi. Từ đó đến nay nó hết táo bón, lại sang mất ngủ, rồi sang đau đầu gối, giờ chuyển đau lưng. Tóm lại là rất mệt với chị gái. Chị cũng chưa biết phải làm sao, chị định cho nó đi chụp xem thế nào đã rồi mới tính tiếp.
DeleteCuối cùng chị chẳng được thưởng thức món Nem ngon lành của mình. hihi.
ReplyDeleteTụi nhỏ thích ăn Nem lắm, con em cũng vậy đó chị. Mà lạ! Nem vừa rán xong: Nóng và giòn, nếu để nó nhón thì chẳng biết bao nhiêu cho đủ :-)
Hồi trước chị làm nem, lúc trộn nhân chị hay cho hành sống, có lẽ mùi hăng thế nào đó mà bọn trẻ nhà chị không chịu ăn. Giờ chị xào hành lên thật kỹ rồi mới cho vào thịt và trộn đều, thì chúng nó ăn tì tì.
DeleteHôm qua chị vừa làm một mẻ nem nữa. Pha nước chấm xong để đấy định bụng lên nhà làm mấy việc rồi xuống nếm lại xem đã vừa chưa. Lên nhà mấy tiếng, lúc xuống vừa rán nem vừa tìm mãi chẳng thấy bát nước chấm đâu. Hóa ra cô giúp việc không biết là cái gì đã đổ tuột đi mất. Nem rán lên nóng hổi nhưng nước chấm không có. Điên hết cả lòng mề.
Sao Lila xỉu cái đùng vậy chị? Chắc lúc đó, chị lo lắng lắm.
ReplyDeleteChị cũng hơi cuống. May quá có bác sĩ đi ngay sau chứ không chẳng nhẽ bỏ hai đứa kia giữa đường bế con Lila chạy ngược trở lại phòng khám. Đánh vật một mình thế này nhiều khi cũng mệt.
DeleteChị à,
ReplyDeleteNếu La tự dưng bị xỉu như thế thì một trong những lý do khả dĩ có thể là bị thiếu sắt trong máu.
Em biết chị vẫn đang thu xếp để kiểm tra toàn diện kỹ lại cho La.Ở Pháp, các bác sĩ thường khuyên trong trường hợp này thì cha mẹ khuyến khích và hỗ trợ các con ăn nhiều thực phẩm chứa sắt trong một thời gian nhất định. Các thực phẩm nhiều sắt thực ra cũng dễ ăn và dễ tìm : gan bê, thịt cừu non, các loại nghêu sò ốc hến, thịt lợn (cái này thì có lẽ khó ở nơi gia đình mình đang sống), cá ngừ đại dương, cá trích, cá thu, các loại quả khô như mơ, nho, các loại rau xanh như rau chân vịt, các loại đậu đỗ, đỗ tương, đậu phụ, cacao, chocolat, một số loại gia vị etc. Sau đó cùng lắm không đủ mới phải uống viên sắt bổ sung nếu bác sĩ chỉ định.
Dù sao thì việc ăn uống cân đối, đủ chất lúc nào cũng được khuyến khích chị nhỉ. Rồi sau đó dù việc thiếu sắt có được khẳng định hay không cũng không sao cả.
Chúc cả nhà mình luôn mạnh khỏe.
NH.
Nó xỉu vì sợ quá thôi, bác sĩ bảo chị thế. Con này kiểu tiểu thư lả lướt như Lâm Đại Ngọc, hơi tí thì mệt thở không ra hơi, hơi tí thì nước mắt lã chã.
DeleteKết quả kiểm tra máu cho thấy tình hình vitamin và khoáng chất của nó ổn. Những thực phẩm mà em liệt kê nó ăn cũng nhiều. Dù sao chị cũng đang định mua thêm vitamin về cho nó uống vài tuần. Sắt thì chị phải cân nhắc vì uống sắt vào táo bón kinh khủng lắm.
À Hà ơi chị cần lời khuyên của kỹ sư nông nghiệp hihi. Entry sau chị sẽ post cái ảnh, chị muốn hỏi em ở vị trí đó chị trồng cẩm tú cầu có được không. Chị cám ơn trước nhé.