Cuối tuần. Ngài rủ em ơi cả
nhà mình đi khách sạn. Vầng thì thu xếp quần áo đi khách sạn. Vừa nhận phòng,
đang thay quần áo cho bọn trẻ con đi bơi thì điện thoại phòng đổ chuông rầm rĩ,
là nhân viên khách sạn gọi tha thiết “thưa bà, chồng bà đã quên thẻ căn cước
của bé Anna ở dưới Lễ tân. Nếu bà không phiền thì để chúng tôi gửi nhân viên
mang lên phòng cho bà”. Mình cứ không kiểm tra một cái là ông không quên cái nọ
thì phải quên cái kia như thế.
Cả nhà đi bơi về, vừa về tới
phòng đang thay quần áo thì điện thoại phòng lại đổ chuông rầm rĩ. Là nhân viên
cục bơi lội gọi điện lên “thưa bà, you đã để quên kính râm ngoài bể bơi. Nếu bà
muốn tôi sẽ gửi người mang lên phòng cho bà”. “Cám ơn chị nhưng không cần đâu,
chị cứ để đấy mai tôi xuống bơi tôi lấy luôn thể”. Gác máy, ngài hỏi luôn có
chuyện giề. Nghe mình bảo “hình như em quên kính râm ngoài bể bơi” ngài cười ho
ho, tuôn ra một tràng vô cùng đắc chí “đấy, ai cũng quên nhé, lần này là em
quên nhé, thôi anh không cười em đâu đấy, đây nhé anh bụm miệng rồi không cười
em đâu đấy”, đoạn chúm cái mồm lại bé tí và lấy tay bụm lại. Ngài huyên thuyên đắc
chí được đúng 5 phút, vì mình cầm cái túi lên thì thấy kính mình nằm chỏng chơ
bên dưới. Mình chỉ nói rất thờ ơ “anh yêu, anh mới là người quên kính ngoài bể
bơi chứ chả phải em”. Mặt một số người tẽn tò chả cãi lại được câu giề. Nghĩ
cũng khổ thân bọn khách sạn, gặp vài khách đãng trí kiểu này thì hại não đủ
chết.
Thế vẫn chưa hết chuyện quên
của ông. Từ bể bơi đi lên, quần nước chảy tong tỏng, gieo tấm thân thước mấy cái
ịch xuống giường. Một lúc sau nhỏm người dậy, kênh mông, quơ tay rút quần áo
dưới mông lên định mặc để còn về phòng, rồi tự nhiên tru tréo “đứa nào làm đổ
nước vào quần tao? Thế này thì làm sao tao mặc, tao chỉ mang mỗi cái quần này
thôi”, đoạn chìa cái quần cụt ướt loang lổ ra. Lê La Na ngơ ngác “Lê không
biết, La không biếc, Na không biếc”. Mình quay sang “quần bơi anh ướt
anh lại nằm lên quần áo khô thì làm gì chả ướt”. “Khồng, làm gì có chuyện nằm
như thế”. “Em vừa nhìn thấy anh rút quần áo dưới mông anh lên”. Ông im thít.
Chồng mình người nước ngoài nên mình chỉ nói đến thế, chứ chồng mình mà là
người Việt thì đảm bảo sẽ nhận được câu hỏi “Anh đã đọc truyện Tiên sư đứa nào ỉa vào nón tao chưa?”.
Về tới phòng, ông tức tốc cởi
quần áo và loay hoay tìm cách phơi khô để tối ông còn mặc đi ăn tối, vừa làm
vừa than vãn quần áo mà không khô ông phải mặc quần áo ướt thì ông sốt mất.
Mình thấy ông hì hụi mở cửa thò tay ra ngoài định phơi quần áo ngoài ban công
mà mình hoảng quá. Khách sạn nhà người ta mà ông cứ làm như nhà tập thể nhà
ông. May quá cuối cùng ông chẳng móc được cái mắc áo vào đâu nên đành hậm hực
phơi ngay trong phòng. Cái áo nhăn nhúm và cái quần cụt treo tòn ten trước cái
TV như trêu ngươi, còn khổ chủ thì ngồi cái ịch xuống sofa xem TV đợi quần áo
khô. Trong khi đó thì mình làm tất cả những việc còn lại.
Mình càng sống với ông lâu
tính mình càng đằm thắm lại. Không đằm thắm thì chắc giờ này dây thần kinh đã
đứt cái phựt, lên ngồi trên nóc tủ chơi với hoa quả nhựa từ lâu.
Nhưng lần sau mà còn dám rủ cả nhà mình đi khách sạn nghỉ
cuối tuần đi em đi thì thể nào cũng bị mình đá đít.
Chị yêu và chiều chồng quá. Mà anh nhà cũng giỏi, từ một cô Giang lạnh lùng, bất cần đời nay trở nên đằm thắm sau khi có anh bên cạnh bầu bạn, tâm sự.
ReplyDeleteChị ơi cho em hỏi thế còn dịu dàng thì sao ạ, bao giờ chị sẽ dịu dàng mong manh và dễ vỡ ạ?
Có khi chị dịu dàng mong manh và dễ vỡ từ bao giờ rồi mà em không biết ý chứ ;-)
DeleteÔi em cười sằng sặc với bài này của bác.
ReplyDeleteÀ bài trước thấy mọi người comment chủ đề "tẩy trắng răng" ý ạ. em đang súc miệng dầu vừng (mè đen) thấy hiệu quả lắm bác ạ, mà chắc là ko có hại cho răng :))
Sao, như thế nào nói cụ thể cho bác cái. Vừng đen xay ra rồi cho nước vào và dùng nước đó súc miệng hay như thế nào???
DeleteÔi, em cũng đang hóng cách làm trắng răng bằng mè đen như chị Huyền nói lắm. Có gì chị để lại bí kíp nhéeeeee. ( em phải đang cười bẽn lẽn che miệng không để hở răng xám xịt của em đây ạ :((.
DeleteKhông phải ạ, nhà em không tự làm mà mua chai dầu vừng mè đen họ làm sẵn, mỗi ngày xúc miệng hai lần, mỗi lần 30 phút ạ, rất thơm miệng và răng trắng lên từng ngày.
DeleteMẹ em mua ở Nam Định giá là 120k/chai 300ml chị ạ. Ở Hà Nội và HCM có mà đắt hơn.
một chai đó trung bình dùng 1 người được khoảng 20 ngày. Dùng liên tục trong vòng hai tháng các chị ạ. Chủ nhật này mẹ em điện thoại về Nam Định nhờ họ ship lên Hà Nội, lấy hàng ở phố Hàng Khoai đây.
DeleteChị Huyền ơi, vậy là mình cứ ra ngoài mua dầu vừng mè đen ép sẵn. Ngày súc miệng 2 lần, lần 30 phút là được ạ? Em có một thắc mắc là vì dầu thì rất nhờn, vậy sau khi xúc mình sẽ đánh răng lại phải không chị? hì hì, em cảm ơn chị.
Delete30 phút hay là 30 giây hả em ơi? 30 giây còn khả thi chứ 30 phút chắc chị nuốt mất ;-(
DeleteHôm qua do hết dầu mè đen mua ở Nam Định như nói trên, nên em ra siêu thị mua luôn lọ dầu mè Tường An (thấy ghi là dầu mè nguyên chất, không chất bảo quản) về xúc miệng, thấy cũng được lắm ạ. Tuy không sánh bằng nhưng vị thơm như nhau ạ.
DeleteXúc miệng khoảng 20-30 phút, khi nhổ nước ra dầu chuyển sang màu trắng tinh các bác ạ, haha
em xúc được chục ngày rồi thì thấy ổn, răng trắng lên và không có đau ê gì cả.
Nó là dạng dầu nó sánh nên xúc (hay súc nhỉ???) không như nước đâu, rất dễ và không bị nuốt vào đâu ạ. các chị dùng thử xem nhé. cũng không có hại gì cả.
Chị Giang Vũ mà 30 giây nuốt mất thì cứ làm liên tục 10 lần cho em, uống dầu cũng tốt ạ, có khi lại tăng cân đấy chị :)))))))))))
DeleteDầu mè có phải là sesame oil không nhỉ?
DeleteDầu mè (vừng) ăn như dầu ăn đấy bạn, sao lại ko nuốt được hic hic
Deleteà, ko nên nuốt nếu đã ngậm và súc miệng chị ạ. Lúc đó dầu đã thấm các chất bẩn, chất độc trong miệng, nuốt vào thì ko xả được những cái xấu xí kia đi như mục đích ban đầu.
Deleteoke em. hihi. cảm ơn nhé
DeleteHaha, giờ chúng mình lại phải lên trang tin tức của các bô lão cao niên để đọc cơ đấy. Chị xem một số thông tin trên mạng thì đây chính là cách chữa bệnh bằng phương pháp oil pulling (nhai dầu trong miệng) . Nghe tả thì thấy nó rất thần kỳ, không biết hiệu quả được bao nhiêu nhưng chắc chắn là làm chắc và trắng răng. Thôi mình cứ thử, đằng nào cũng không hại gì. Chỉ có điều bên chị chắc không thể tìm được dầu vừng đen. Để mấy hôm nữa chị thử xem. Cám ơn hai em
DeleteĐây chắc là nhà chị ở Ý ạ? Nhìn cảnh nhà chị mà nhớ mùa hè châu Âu, từ sáng tới tối lúc nào cũng ở ngoài vườn, thời tiết khô ráo, gió hiu hiu thổi, ăn xong đánh một giấc đã gì đâu.
ReplyDeleteSS,
Đây là nhà bạn chồng chị ở gần nhà chị. Nhà chị còn đang hoang tàn đổ nát chứ được gọn ghẽ thế này thì đã khá. Đúng là mùa hè châu Âu, từ sáng tới tối ăn ngủ chơi đều ở ngoài trời, rất thích
DeleteĐề nghị chị viết một bài ca ngợi chồng.
ReplyDelete( ví dụ ưu điểm lớn nhất để chị "consider' theo ảnh về nhà đó ah)
Chị ca ngợi suốt đấy chứ. Riêng vụ quên trên kia thì chị đã bảo “anh sẽ được lên blog em” và ông đã buông xuôi chấp nhận ;-)))
DeleteEm thì 20 lần mất thẻ credit card rồi. Cứ ký xong ném thẻ lại cửa hàng rồi đi. Lần gần đây nhất là hôm thứ 7 ở Sài Gòn. Em ăn trưa xong ném thẻ lại đấy rồi ra sân bay về Sing :(
ReplyDeleteCòn kinh điển nhất là em đỗ xe, tắt máy, rút thẻ đỗ xe, rút chìa khoá xong ra khỏi xe ném lại nguyên chìa vào trên ghế lái rồi đi thẳng. 4 tiếng sau quay lại hoảng loạn đi tìm chìa khoá, gọi bảo vệ lên khoá bánh xe thì thấy chìa nằm lù lù đấy :(
Còn số lần em cầm chìa khoá nhưng quên khoá xe nhiều ko kể xiết. Hu hu.
Mẹ thằng Đậu.
Thôi chị chịu em rồi. Chồng em có viết blog không cho chị lên chị đọc chị đồng cảm với anh ấy ;-))))))
DeleteBuồn cười quá chị ơi, e có đọc thoáng qua chuyện funny chị kể về Anh nhà cho xã nhà e lâu lắm rồi,giờ thằng bé con nhà e sắp 2 tuổi nhưng rất hay ngã vì không cẩn thận nên chồng e bảo phải đặt nó tên là : hậu đậu giống chồng chị,hehe
ReplyDelete