Không có gì làm mình cảm thấy
tệ bằng chiếc gương trong phòng thử đồ lót.
Chẳng hiểu có phải tại hình
của các cô nóng bỏng chình ình ngay đấy, hay tại ánh sáng của mấy cái đèn thổ
tả trên trần, mà mình thấy mình béo ị, vòng một bé, vòng hai vòng ba thừa mỡ, tóc
tai xơ xác rụng nhiều nên tóc con mới mọc đâm chỉa lung tung, da dẻ thì xấu ơi
là xấu, chân thì đã ngắn từ muôn thuở nay nên không có gì để bàn. Mà lạ cái là
lần nào đứng trước cái gương trong phòng thử đồ lót mình cũng đều phát hiện
mình xấu hơn mình tưởng, hức hức. Lần này mình còn thấy mình xấu kinh dị hơn
mọi lần vì có thêm hai em bán hàng lượn như đèn cù, da trắng như tuyết, môi đỏ
như máu và tóc đen như khung cửa gỗ mun.
Chục hôm trước, mở tủ lạnh
thấy rỗng không chả còn rau củ gì, mình bèn làm món mỳ với lá thơm. Một số loại
lá thơm mình hay mua về rửa sạch, vẩy khô rồi cho vào lọ thủy tinh trữ trong tủ
đá. Lúc nào cần thì lấy ra một nhúm bóp vụn cho vào nấu luôn. Hôm đó mình làm
spaghetti với lá tarragon, cho ít cheese Tasty Bega. Bọn trẻ con thích đến nỗi
4 bữa liên tục mình phải làm lại món này. Và lần nào mình cũng ăn ké một đĩa. Thế
là người mình phùng phìu khắp chốn cùng nơi. Dân Ý các bạn để ý, người hiện đại
ăn uống giữ kẽ thì còn đỡ, chứ dân Ý truyền thống đàn ông đàn bà bụng đều như
cái trống do ăn quá nhiều pasta.
Gần đây mình nhận ra rằng
mình đã qua cái tuổi có thể ăn bất cứ đồ gì, vào bất kỳ giờ nào, mà không phải
lo nghĩ đến vấn đề vóc dáng. Mình trụ được thế là cũng lâu rồi, chứ bọn bạn
mình chúng nó băn khoăn về những thứ này từ hồi 19, 20 tuổi.
Mọi người hay hỏi mình ăn gì
tập bài gì mà eo nhỏ thế. Thể dục vốn không phải sở trường sở đoản của mình các
bạn biết rồi. Ngoài việc lười ra thì còn do mình rất sợ tập thể dục xong người xấu
đi vì bị gân guốc, chỗ đang thon lại bị đô ra, chỗ đang tròn lại thành méo thì
bỏ mợ, cộng thêm lời sấm truyền của bà Nuôi “tập cho lắm rồi người đã nhỏ tí
lại thành nhỏ téo, lúc chết cho vừa vào bao diêm” làm mình càng dị ứng thể dục.
Thế nên muốn eo tiếp tục nhỏ thì không còn cách nào khác là phải bỏ tinh bột. Tinh
bột tiện, ăn nhanh no lại cung cấp nhiều năng lượng nên nhiều lúc mình ăn để có
sức chạy cả ngày chứ thực ra mình cũng không thích ăn. Thế là giờ tinh bột phải
bỏ, thịt thì mình không thích, cá mình cũng không thích, trái cây ngọt thì
không thích chua thì ê răng, hạt khô thì vừa cứng vừa khô ăn mấy hạt phải uống
mấy cốc nước liền bụng dạ óc ách nên mình cũng không thích nốt. Thế túm lại là người
phụ nữ trung niên chỉ còn mỗi rau để ăn??? Đúng là tiền đồ chị Dậu.
Lại quay lại vụ thử đồ ở La
Perla, mình kết lập tức một chiếc áo bó màu đỏ poppy nửa ren nửa chất liệu xốp
dạo này đang mốt. Giở giá ra xem, hơn 8000 dirhams, tức là tầm 2000 euro. Vội
bảo em bán hàng “thôi chị không mua đâu em không cần phải mất công tháo ra cho
chị thử”. Haiz, 2000euro thì cũng mua thêm được vài món cho cái nhà mới. Đi về,
cảm giác vô cùng xấu xí và cũ kỹ.
Ảnh: vợ khóc lóc “người em dạo này xấu quá”, thế là chồng
giở cái ảnh này cho xem “cái ảnh này giống vợ chồng mình nhỉ em nhỉ”.
PS: Hai em bán hàng thì
xinh đẹp nhưng có mỗi cái hóa đơn mà loay hoay mãi chả xong. Mình đang đứng vơ
vẩn thì thấy một đôi lừ lừ đi vào. Thấy họ nói tiếng Nga, mình bèn tranh thủ
quảng cáo luôn sản phẩm Ý “La Perla khơ ra shô khơ ra shô”. Ông ý bất ngờ quá
hỏi bằng tiếng Anh “chị biết tiếng Nga hả?”, bảo “không, tôi chỉ biết vài từ
thôi” đoạn định cố rặn ra thêm vài từ nữa, thì bị ông ấy can vội “Không cần
đâu, chị nói tiếng gì khác cũng được, Anh hay Pháp cũng được hết. Mà chúng tôi
là người Ukraine chứ không phải người Nga”, mặt vẫn lừ lừ. Mình hỏi tình hình
Kiev, ông ý bảo chán lắm, kinh tế xuống, người dân lo lắng. Mình an ủi “Được
cái mùa đông năm nay không lạnh, các anh đỡ phải mua gas sưởi ấm của Nga”. Gãi
trúng chỗ ngứa, mắt ông ấy sáng lên gật đầu lia lịa “Chính xác, chính xác”. Sau
khi biết mình là người VN, ông ý bảo “VN cũng gặp vấn đề y như Ukraine”, ý ông
ta là VN giờ muốn ngả theo phương Tây thì chắc tàu khựa cũng không để yên. Mình
bảo “Vâng, nhưng các anh dũng cảm hơn chúng tôi nhiều. Chúc mừng dân tộc
Ukraine”. Đến đoạn đó, mình gọi hai em bán hàng ra tiếp khách vì ông ấy đợi đã
lâu. Trước khi đi, mình bảo “Tôi hy vọng anh chị sẽ mua được món gì đó ở đây, La
Perla là tên hiệu đồ nội y tốt nhất của Ý. You are in the right shop”. Ông ý
bảo “Vâng, họ bắt đầu quảng cáo nhiều nên chúng tôi cũng mới biết đến tên hiệu
này”. Các doanh nghiệp Ý thường rất giỏi khâu chất lượng nhưng kém khâu
marketing, thế nên rất ít thương hiệu vươn ra được thị trường quốc tế. Lúc mình
ra cửa, ông ý còn chạy lại bắt tay, điệu bộ hồ hởi, cứ cầm tay mình lắc lắc mãi
không chịu buông.
chị ơi chị ăn vậy làm sao đủ chất đc ạ? mà chị có phải uống thêm thuốc bổ ko ạ?
ReplyDeleteChị nói thật duy nhất ở nhà là chị thấy mọi người hay lo ăn thiếu chất. Chị thấy người VN có quan niệm sai lầm là "chất" là phải từ thịt, trong khi thực tế là từ rau cũng có rất nhiều chất. Người VN do vậy từ thói quen tốt là ăn nhiều rau xanh giờ chuyển sang thói quen không tốt là ăn quá nhiều đạm.
DeleteThuốc bổ là vitamin ý hả? Chị không uống vitamin hay bất kỳ thuốc bổ gì trừ Evening primrose,thời gian chị hay bị mẻ móng tay, mà cũng chỉ uống hết một lọ, hết mẻ móng tay là thôi.
Đợt nào em qua Ý chơi em cũng béo. Chồng em lại thích ăn đồ Ý nữa, tuần nào cũng rủ đi pizza, ở nhà ổng cũng tự nấu pasta và làm pizza nên từ ngày quen lão em tăng ko phanh. Hai hôm liền mà nấu cơm thì lão lại bảo hôm qua ăn cơm rồi sao hôm nay lại ăn. Người Việt ăn cơm ngày 3 bữa quanh năm suốt tháng có sao đâu. Chồng em cũng người Việt mà toàn ăn đồ Tây. Canh hay rau lão chả ăn, chỉ biết ăn salade thôi.
ReplyDeleteĂn đồ tây thì càng đơn giản dễ nuôi, em mua pizza về trữ trong tủ đá cho ông lấy ra ăn dần là xong hihi.
DeleteĐến tận gần đây chị vẫn ăn thả phanh chả lo lắng gì. Nhưng gần 40 rồi, chỉ cần ăn mỳ Ý một tuần là thấy người khác ngay. Ăn cơm thì đỡ béo bụng hơn ăn mỳ Ý nhiều em ạ.
Em thấy cái ảnh phản ánh đúng tình hình rồi đấy ạ :)
ReplyDeleteƠ mà quần chip cũng được thử hả chị, bên này em thấy nó chỉ cho thử bra thôi ạ.
Hồi đại học em cũng học ngoại ngữ 2 là tiếng Nga, giờ nhớ đúng 1 từ khơ ra sô và 1 câu Ia liu bờ liu chibia :D
Được thử nhưng không được mặc trực tiếp lên người đâu em ạ.
DeleteTrời ơi chị được như vậy là quá lâu, và xem ảnh người vẫn còn rất đẹp. Em thì đã phải cắt giảm tinh bột từ bây giờ rồi, và muốn giảm 1 lạng là rất khó, da bụng thì chùng xuống, buồn lắm chị ơi :S
ReplyDeleteEm có lên cân hay giảm cân quá nhiều không mà da bụng lại bị chùng nhỉ? Mà da bị chùng hay thực ra là cơ bụng bị yếu? Cơ bụng yếu thì tập cho săn lại, chứ da chùng thì chắc chỉ còn cách đi thẩm mỹ cắt, gọi là căng da bụng ý.
DeleteÀ em nói nhầm, chính ra là bụng chùng chứ không phải da bụng :) Em cũng đang tập cho cơ bụng, nhưng mỗi lần cắt giảm tinh bột thì thấy rõ là bụng giảm đi, vả lại giờ em giảm 1-2 lạng đã bắt đầu chật vật chị ạ :( Ôi thời trẻ trung sôi nổi nay còn đâu :P
DeleteEm thich hinh minh hoa hihihi.
ReplyDeleteChi oi cam on chi ve bai viet nhe, em cung hoc chi co gang an nhieu rau khong phai vi de eo be ma de giu gin suc khoe. Em hoc viec an nhieu rau tu hoi chi viet mot entry nhan dip sinh nhat chi, chi viet la "An nhieu rau, uong nhieu nuoc" ay. Nhung em van an du cac thu khac chi ke chu khong che gi het. :)))
Đúng rồi, bình thường em nên ăn đủ thứ, thịt, cá, rau, củ, hạt, trứng, bơ, sữa, pho mát, đồ nạc, đồ mỡ vv và vv, trừ khi em đang muốn thay đổi cơ thể em theo hướng nào đó ví dụ tăng cơ, hoặc giảm mỡ máu, thì mới điều chỉnh chế độ ăn theo hướng đó. Chỉ có điều nên ăn đủ lượng thôi chứ không nên ăn thừa.
DeleteNgười ơi người đã đẹp như mannequin lại vừa trí tuệ sắc sảo, thế có muốn đánh đổi với mấy em da trắng như tuyết ... mà loay hoay hoài ko làm xong cái hóa đớn ấy ko? ;-) Tớ chẳng lạc quan tếu, nhưng tớ nghĩ nếu mình vẫn đẹp so với tuổi là ổn. Cậu còn đẹp hơn rất nhiều các cô gái 20 mà tớ biết. Tớ đã bỏ thịt gần năm nay và bản thân rất thích ăn tinh bột, nhưng nhờ cố gắng kiềm chế, vẫn ăn tinh bột nhưng ăn vừa phải, và tập yoga, thì lại xuống cân và người cũng săn được một chút. Tớ nghĩ nếu cứ kiên trì yoga thì vóc dáng sẽ ổn mà ko sợ bị gân guốc như cách tập truyền thống ở gym, rất hợp với phụ nữ trung niên chúng ta :-)))))
ReplyDeleteNgười tớ có lớp mỡ dưới da mỏng hơn người thường (tớ cho là như thế) nên tớ chỉ cần tập một tý là bị nổi cơ, trong khi tớ lại thích các đường cong mềm mại chứ không thích khỏe khoắn thể thao quá hehe.
DeleteTớ không bỏ thịt vì không muốn bị mất cơ. Khi bắt đầu lão hóa, mỗi năm cơ thể mình sẽ mất đi một lượng cơ đáng kể, phải ăn thịt bù vào. Nhưng tớ ăn ít lắm, hầu như không ăn. Trainer mà có hồi đến nhà tập với tớ bảo tớ mỗi ngày cố ăn 100gr thịt, mà tớ ăn không nổi.
Chị Giang ơi, được gầy là một diễm phúc đấy ạ hic hic. Em có số đo vàng nhưng mà cao có ba mét bẻ đôi nên đường cong hơi bị thừa thãi. Được cái chọn đồ lót rất là dễ, cứ đúng số đo là vừa in.
ReplyDeleteEm mua rất nhiều đồ lót, nhưng không phải loại đắt tiền như chị mà chỉ loanh quanh Passionata và Aubade thôi ạ. Hai hãng này không dùng người mẫu dáng dẹt như các hãng khác và lúc chị thử đồ ở chỗ họ, thông điệp body positive rất là rõ ràng. Nếu chị Giang tìm kiểu đồ lót tầm trung mặc thoải mái và tôn dáng thì chị thử hai loại này xem nhé!
Nghe chữ số đo vàng thích quá. Chị cũng mét bẻ đôi đây em ơi. Thôi ta đành chịu khó đi giày cao vào vậy. Chị có chị bạn, có lần chị than thở là chân chị ngắn quá, chị ấy bảo "thôi đi bà ơi, được chân dài nữa thì tranh hết phần thiên hạ. Được nhiều quá cũng không tốt đâu". Chị nghĩ thế cũng đúng.
DeleteAubade mà tầm trung ý hả. Cách đây 15 năm, chị là khách hàng thường xuyên của cửa hàng Aubade đầu tiên ở Hà nội. Chị nhớ một bộ của nó cũng tầm 3 triệu, hình như bằng 200us hồi đó. Tất nhiên nó không đắt khủng khiếp như La Perla nhưng Aubade cũng thuộc hàng cao cấp lắm rồi. Chị vẫn còn mấy bộ của Aubade chị mua từ hồi còn ở Hà nội. Không mặc mấy nhưng nó đẹp quá nên cứ tình cờ nhìn thấy là phải giở ra ngắm.
Vâng, em mà cứ bỏ giày cao gót ra là nhìn chán đời lắm luôn, trách sao bố mẹ không cho mình cao thêm chục phân nữa =))
DeleteChị Giang 3 con rồi mà người vẫn được như thế kia, mà công việc của chị suốt ngày phải ăn uống, em thấy người nhỏ nhắn, da dẻ còn căng đẹp như vậy là quá giỏi đấy ạ :D
Cách đây 15 năm mà chị dám đầu tư 2 vé mua một bộ đồ lót thì quá chơi rồi ạ. Em không biết bây giờ giá ở Việt Nam như thế này, nhưng ở Pháp bây giờ một bộ Aubade khoảng 100 - 150 euros. Em toàn rình giảm giá mới mua nên tiết kiệm được 30%. Đồ lót thì không tiếc được, hàng vớ vẩn một bộ cũng 40 -50 euros mà mặc chả ra gì, gọng nó không mềm, hay để lại vết hằn lên da. Mà hàng đắt xắt ra miếng, mặc đi mặc lại mấy năm vẫn đẹp, không lỗi mốt, mặc như không mặc. Em thấy đồ lót dù chả ai nhìn thấy, mình mặc thì chỉ có mình và người thân của mình biết, nhưng mà nó làm cho mình cảm thấy được nâng niu và chiều chuộng :D
Hình minh hoạ =))
ReplyDeleteEm đi tập được vài ba bữa là bỏ. Chả hiểu sao nhiều người như ngựa nòi hoặc như cái que vẫn muốn giảm kg :-| thêm nữa Tây nó tập hùng hùng hổ hổ, vào lớp Kettle Bell người em như cái que mà cô giáo kêu lấy tạ 12kg :-))
Ối, ai bắt chị xách tạ 3kg chị đình công ăn vạ luôn, nói gì đến 12kg.
DeleteBọn tây chúng nó thích cái kiểu săn seo kiểu Madonna hoặc Sarah Jessica Parker. Mình gái Á chân yếu tay mềm chắc đu theo chúng nó không nổi đâu em ạ.
Bà Nuôi có nhiều câu nghe rất hóm hỉnh chị nhỉ.
ReplyDeleteEm nghĩ cái gương bị gì rồi, chứ người chị đẹp mà, béo chút nào đâu.
Bà Nuôi có nhiều câu mà giờ bao năm lúc nào chị sực nghĩ tới chị vẫn buồn cười.
DeleteChị nghĩ tại ánh sáng trong phòng thử đồ. Mình giờ ánh sáng cứ phải ảo ảo thì mới ổn, chứ cứ rõ ràng thanh thiên bạch nhật ra nhìn stressed lắm :-))))))