Thằng bé lái xe trẻ ơi là trẻ mà đã một vợ
hai con. Thực ra nó chả có tiền làm đám cưới nên hai đứa nó dọn về ở chung rồi
vỡ kế hoạch chứ chưa chính thức. Dân ở đây nghèo thì nghèo thật nhưng riêng đám
ma và đám cưới là cứ phải thật linh đình. Thậm chí vay tiền ngân hàng để làm
đám ma đám cưới rồi è cổ trả nợ cũng cam lòng.
Chắc trẻ quá nên chi tiêu chả có kế hoạch
gì, ông suốt ngày chạy vạy vay mượn. Đến lần thứ mấy thì bị mình gọi lên xạc
cho một trận. Mình bảo cậu đến đây làm để giúp tôi chứ không phải đến đây mang
theo tất cả các vấn đề của cậu và hy vọng tôi giúp. Lương chỉ có chừng ấy thôi,
lên kế hoạch chi tiêu để sao cho vừa vặn tới cuối tháng, chứ tiền chưa vào đã
ra thì không bao giờ khá được đâu.
Tưởng thế là xong chuyện, ai ngờ một hôm nó
nhắn tin con gái nó ốm nặng lắm, nó phải về quê ngay. Mình nghe con bé con ốm
đã từ lâu không rõ nguyên do, vợ chồng nó chẳng cho con bé đi viện mà lại mang
về quê đi chữa thầy phù thủy, không phải là thầy lang vì thầy lang ít ra còn
chữa bệnh bằng phương pháp dân gian lá lẩu.
Nói chuyện phù thủy, dân ở đây cực
kỳ mê tín dị đoan, rất tin các trò bùa phép phù thủy. Con bạn mình một hôm thấy
ví bị hụt tiền, bèn lôi 3 cô giúp việc trong nhà ra hỏi. Nó dọa trong vòng 1
tiếng mà không hoàn trả nó số tiền thì nó đuổi việc cả 3. Tưởng 3 cô sẽ giải
quyết vấn đề thế nào, hóa ra cả 3 cô kéo nhau ra ngoài sân, cãi vã, khóc lóc,
tưới nước lên đầu nhau, hoa chân múa tay niệm thần chú chẳng biết học được ở
đâu, và cùng tuyên bố chắc như đinh đóng cột là đứa nào ăn cắp thì chẳng mấy
chốc mưa sẽ rơi xuống đầu đứa ấy, madame cứ đợi rồi sẽ thấy. Con bạn mình khiếp
quá bảo thôi thôi tôi không cần lấy lại tiền nữa mời các chị đi vào nhà. Ngài cũng
không thoát vụ phù thủy. Một hôm hai ông lái xe của ngài kéo nhau vào văn phòng
ngài cãi vã đòi ngài phân xử, ông này tố ông kia là phù thủy dùng bùa chú hại
người. Ngài điên quá bảo các ông làm thì làm cho tử tế, nếu không tôi đuổi cả
hai, thì mới thôi.
Lại quay lại chuyện thằng bé lái xe của
mình, nghe nó nói bệnh tình con bé trở nặng, mình bảo cậu cho nó đi viện đi,
đừng phù thủy gì nữa. Đến viện, chụp Xquang, bác sĩ phát hiện có đồng xu mắc ở
cổ nó. Mẹ nó mới nhớ ra nó nuốt phải một đồng xu cách đây gần 8 tháng trước!
Mình
nhớ hồi Lê La Na còn nhỏ, mình rất khổ sở với thói quen lộn ngược cái quần
xuống rũ rũ cho phẳng của ông chồng quý hóa. Đã bảo trên đời ông chỉ lo nhất
quần áo không phẳng phiu cho ông mặc. Ông hay đi uống cà phê hoặc đi mua kẹo ăn
vặt nên túi lúc nào cũng có tiền xu, cứ lộn ngược cái quần là xu mẹ xu con rơi
ra loảng xoảng. Rơi kệ rơi ông cứ thản nhiên đi mất. Mình nói ngọt, mình nói
nặng, mình phân tích, mình năn nỉ, mình ra lệnh, mình gào lên, mình vứt xu vào
sọt rác, xu rơi 5 ông nhặt 3 lấy lệ mà cũng chỉ được vài ngày rồi đâu lại vào
đấy. Nhiều lúc ông lên cơn bất hợp tác ông còn bảo mình hoang tưởng, ai đi nuốt
tiền xu làm gì, mà nuốt vào thì lại ỉa ra chứ có vấn đề gì đâu. Cuối cùng, mình
đành cam chịu, hàng ngày hàng giờ đi nhặt tiền xu ông làm rơi trên sàn nhà. Vác
bụng bầu Lila thì đi nhặt tiền xu cho ông con trai khỏi nuốt phải, và vác bụng
bầu Anna thì đi nhặt tiền xu cho bà con gái khỏi nuốt phải. Bụng bầu to quá
không cúi xuống được thì phải khuỵu gối xuống nhặt rồi bám cái gì mới đứng lên
lại được, hoặc bụng bầu to quá không nằm sấp lấy xu từ trong gầm giường ra được
thì phải nằm ngửa rồi với tay vào khều. Đành phải thế thôi chứ mình thi gan với
ông thì con mình thiệt đầu tiên.
Trở lại chuyện nhà thằng bé lái xe, bác sĩ
mổ cổ họng con bé lấy đồng xu ra, tưởng thế là xong chuyện thì lại nảy ra vấn
đề mới, là bố nó chẳng có tiền thanh toán viện phí. Thế là cả nhà bị viện giữ
lại, nằm ngồi lay lắt trong đấy mấy ngày liền. Đến lúc mình nhắn tin hỏi con bé
sao rồi thì nó như chết đuối vớ được cọc mới dám kể rằng đã cố hết sức mà không
thể gom đủ tiền trả viện, xin madame giúp.
Nó đi xe đò lên gặp mình, quần áo bẩn thỉu,
thân hình đói ăn Somali, mắt đỏ ngầu, bộ dạng bẽ bàng thất vọng của người đã muối mặt gõ
đủ các cánh cửa mà toàn bị từ chối. Số mình quả đúng không vượng cung nô bộc.
Mình cho ông xem ảnh. Mình bảo “Em lại
đúng, như rất nhiều lần khác. Nhưng em cũng đã nói với anh rằng có rất nhiều
việc em không thể chứng minh anh sai, vì cái giá bài học của anh sẽ là tính
mạng của con. Thế nên em chỉ có thể nỗ lực cả phần của anh để giảm thiểu tai
nạn xảy ra. Em ước là anh hiểu, nhưng em cũng biết là anh sẽ chẳng hiểu gì hết,
trừ khi nhìn tận mắt đồng xu mắc ở cổ con bé như này, và anh cũng chỉ hiểu 1
thời gian rồi anh lại quên lại phải nói lại từ đầu”. Ông im thít. Mà thôi, con
mình cũng lớn rồi, mình cũng thoát được mối lo thường trực về tiền xu. Nhưng
ngay cả bây giờ, mỗi khi bữa ăn có dưa chuột hoặc cà rốt sống, hội người làm
biết rõ yêu cầu của mình nên luôn luôn xắt lát mỏng rồi mới mang ra bàn ăn.
“Em lại đúng, như rất nhiều lần khác. Nhưng em cũng đã nói với anh rằng có rất nhiều việc em không thể chứng minh anh sai, vì cái giá bài học của anh sẽ là tính mạng của con. Thế nên em chỉ có thể nỗ lực cả phần của anh để giảm thiểu tai nạn xảy ra. Em ước là anh hiểu, nhưng em cũng biết là anh sẽ chẳng hiểu gì hết, trừ khi nhìn tận mắt đồng xu mắc ở cổ con bé như này, và anh cũng chỉ hiểu 1 thời gian rồi anh lại quên lại phải nói lại từ đầu”. trời ơi, sao mà em yêu cái lập luận của chị quá. Phải em là bác già nhà chị, chị nói gì em nghe săm sắp luôn đó.
ReplyDeleteThế thì em chưa biết câu "dao sắc không gọt được chuôi" nhóe.
DeleteẤm áp tình người! Em viết hay quá Giang à!
ReplyDeleteEm mệt với thằng bé này quá chị à. Cũng thương nó vì thấy nó thông minh chịu khó, phải mỗi cái tội chi tiêu không tính toán được nên luôn trong tình trạng quắn đít vì tiền.
DeleteThương cháu bé quá chị ạ, con em cũng đang ở tuổi cái gì cũng cho vào miệng, cả những còn đá bé tí giờ nó cũng biết nhặt cho vào miệng rồi. Cứ phải cẩn thận không bao giờ thừa chị nhỉ.
ReplyDeleteKhông bao giờ thừa em ơi. Ở tuổi con em bây giờ trông mệt cực kỳ đấy, vì nó đã làm được nhiều thứ nhưng lại chưa đủ khôn để biết điều gì nên làm điều gì không. Thôi mình chịu khó một tí để giảm thiểu được tai nạn cho chúng nó.
DeleteHồi cách đây vài năm, ông thợ của chồng tớ cũng có đứa con gái nuốt đồng xu không chỉ một mà là đến hai lần, cách nhau chỉ vài tháng. May sao cả hai lần đều gỡ ra được mà không phải mổ xẻ gì. Lần ấy bệnh viện suýt chút nữa thì đã tố ông ta với cảnh sát vì cái tội thiếu trách nhiệm thiếu quan tâm đến trẻ con gây hậu quả nghiêm trọng.
ReplyDeleteLần đi Ý cách đây vài năm tớ cũng hú hồn vì ông Skye khi ấy mới hơn hai tuổi bảo với mẹ rằng mũi ông bị đau, mình hỏi tại sao thì ông bảo trong ấy có "đá". Mình xem xét chả thấy gì, ông chồng tớ thì cứ tưởng ông Skye là trẻ con nói không rõ ý, nhưng thấy nó bắt đầu khóc thì tớ đâm lo, vì nó chẳng bao giờ khóc trừ khi có việc quan trọng. Thì ra ông ngồi chơi thế nào lại nhét một viên đá bé xíu vào mũi, rồi thò ngón tay vào móc, càng cố thì viên đá càng nhét thật sâu vào cái lỗ mũi bé xíu của ông. Ông chồng tớ thì hoảng như gà mắc tóc, may mà mình luôn là mẹ anh hùng, bình tĩnh bịt một bên mũi ông con rồi bảo ông xì mạnh ra, ông làm theo và viên đá chỉ hơi nhích ra một tí, đủ để tớ dùng kẹp tăm khều ra ngoài. Lần ấy tưởng đâu kỳ đi chơi phải kết thúc bằng việc đi bệnh viện cấp cứu, mà khi ấy lại đang ở Venice chả biết phải đi đứng thế nào!
P.S. xà phòng phù thủy đã đến nơi và mấy ngày nay tớ đang rất mỹ mãn vì xài xong có cảm giác sạch tuyệt đối mà chỉ cần dùng rất ít xà phòng, bọt nhiều cực kỳ, thích ơi là thích. Cám ơn cậu nhé.
Sao nhiều chuyện của tớ với của cậu rất giống nhau. Lúc tớ khoảng 10 tuổi, một hôm thằng em 8 tuổi của tớ nghịch nhét hạt ngô vào mũi. Cuối cùng hạt ngô chui tít vào trong, càng thò ngón tay vào móc ra thì hạt ngô càng chui sâu. Lúc đó chỉ có 3 chị em tớ ở nhà, thằng út thì có 6 tuổi thôi, bố mẹ đi làm hết. Tớ trong cơn hoảng sợ cũng nảy ra sáng kiến bắt nó bịt một bên mũi vào rồi xì mạnh. May mà hạt ngô rơi ra chứ không lúc đó tớ cũng chả có kẹp tăm mà khều.
DeleteCậu thử dùng xà phòng lên mái tóc thần thánh của cậu chưa? Xà phòng này sẽ làm tóc cậu trông dày dặn hẳn lên đấy.
À có có, có dùng xà phòng lên mái tóc trời đánh của tớ rồi :-)))). Đúng là tóc bồng hẳn lên rất thích.
DeleteTội nghiệp em bé. Chả hiểu sao mắc kẹt 8 tháng mà mẹ vẫn để con như thế :( may ko nhiễm trùng
ReplyDeleteCon nuốt phải xu, xu không chui ra ngoài qua đường bài tiết, con lại bỏ ăn bỏ uống quấy khóc. Thế mà nó để yên được 8 tháng. May đời mình không phải sống cạnh những người như này nếu không mình chết vì stress.
DeleteTrời ơi, đang nuôi con nhỏ nhìn cái ảnh lạnh hết cả người bác ơi. Mình mắc gì trong cổ họng một tí cũng thấy khó chịu, đằng này con bé chịu những 8 tháng trời, thật kinh khủng ;(
ReplyDeleteĐồng xu như thế nằm ngay cổ, khác gì tra tấn đâu. Nuôi con nhỏ mệt lắm em ơi. Ngày xưa chị mà nghi con chị nuốt phải cái gì thì mấy ngày sau chị phải theo dõi nó, nó đi nặng thì phải đeo găng tay kiểm tra phân của nó.
DeleteKhông phải lúc nào đàn ông cũng thông cảm cám ơn mình đâu. Nhưng vì con mình cứ phải nghiến răng mà làm. Em còn nhớ bài Elise của chị không?
Thich G qua!
ReplyDeleteCám ơn bạn. Nhưng ai vào trường hợp mình chả phải làm như mình, làm gì có lựa chọn nào khác đâu.
DeleteNhư nào nhỉ? Cứ một bài viết về chính trị thối um lên, kéo theo vài chục comments trái chiều thì lập tức đánh lạc hướng dư luận bằng 1 bài gia đình - thiện - nguyện - tử tế - đảm đang. Mà bạn có thấy có vài nhân vật hóng và comments rất tích cực blog của bạn không? Bạn ngây thơ nghĩ đây là những người tốt. Bạn có biết sau lưng bạn cái lady túi xách nói gì về bạn không? Mình biết bạn sẽ không cho hiển thị comment này, mình chỉ muốn nói đã là phu nhân đại sứ, lên chỗ đông người nhớ hành xử như hàng phu nhân. Giọng văn bạn đầy vẻ miệt thị người nghèo, giúp đỡ kiểu nhón tay làm phúc nghe rất chối. Đừng quên cái quá khứ nghèo hèn của bản thân. Vài lời với bạn.
ReplyDelete@Anonymous March 22, 2017 at 4:12 PM: WTH is this? What a sore loser!!!
DeleteSao nghèo thì cứ phải đi chung với hèn nhỉ? Quá khứ nghèo thì đã sao? Nếu bạn thấy "chối" thì đừng vào đọc nữa. Viết gì, thể hiện gì là việc của chủ blog, đâu có làm quảng cáo thu tiền đâu mà phải viết theo ý mọi người.
Delete(Chị, cung nô bộc còn bao gồm cả bạn bè và người xung quanh nũa nha chị, chứ ko theo nghĩa đen "nô bộc" không đâu ah :D)
=)) "vài nhân vật hóng Và comment rất tích cực blog của bạn ko?" :))))))))))))))))))))
DeleteKinh ngạc vì có người trên đời này lại có thể thốt ra những lời như vậy.
DeleteĐừng nhảy vào ném đá hội đồng tát nước theo mưa:
Delete1. Đất lề, quê thói. Đừng vì người ta khác mình mà cười, mà dè bỉu, mà kinh sợ. Nhận thức họ như vậy, họ làm những gì họ cho là đúng.
2. Bạn lấy medical record nhà người ta ra, trưng lên blog công cộng. Bạn tự cho mình là đúng?
3. Bạn cứ lâu lâu lôi 1 người này, người kia lên blog lấy chuyện mua vui, kể cả chuyện và ảnh bà Nuôi. Mình không cho đấy là hay và tốt. Đương nhiên, độc giả có chuyện làm quà. Kẻ tán dương, người vỗ tay. Bạn có thật đúng trong hành xử của mình?
Các bạn có thể nói không thích đừng đọc, không thích thì biến. Mình trao đổi suy nghĩ với G chứ không phải với các bạn.
pót trước chị Giang đã bảo ko muốn mất tgian cho bạn nữa rồi mà, bạn ko đọc được chữ hả. Làm như thân quen lắm mà bảo Mình nói với G chứ không phải với các bạn. Chỉ cần ngửi mùi văn bạn là mọi người xúm lại kêu thối ngay thấy không
DeleteChị Giang, cho khỉ ra đảo tiếp đi ạ, dạo này chị hơi dễ tính nên để nó comment dài dòng chọc người này ngoái người kia làm gì
Mình không viết gì xấu. Mình có 3 cái hỏi thẳng Giang. Mình không chọc ngoáy. Mình không phải là người viết cái còm gì ở trên bị chửi.
DeleteMấy ai ở cái xứ thiên đàng này mà không có thời nghèo?!
DeleteLau roi chi Cun khong viet bai ve giai dep.
Delete@ Con tép riu viết comment có chữ "thối um": Chà chà, comment ở entry trước chạm nọc tép riu nên tép riu tức tốc vào ngay. Cái thói hơn thua cà cuống chết đến đít còn cay xem chừng làm đời tép riu khốn nạn quá, nhẻ. Tép riu nên tìm cách để thành phu nhân bằng được đi, chứ người nắm vững lý thuyết phu nhân dường kia mà lại cứ như này thì phí của quá.
DeleteTép riu nên tập bỏ thói xúc xiểm đi nhé. Thứ nhất là vì xúc xiểm nhầm người. Thứ hai là xúc xiểm là tính xấu, đàn ông nó lại bảo “đã xấu lại còn xa” thì nhục lắm. Mà đàn ông nó mà coi thường thì đời tép riu lại càng không có cửa làm phu nhân, lại cứ phải lẽo đẽo bám đít phu nhân nói câu được câu mất thế này thì đời lại càng bách nhục nhé.
@ Thanh Thao Nguyen: có những người nghèo nhưng không hèn, như chị, như em, và như rất nhiều người nghèo ở VN khác. Có những người vừa nghèo vừa hèn, và sự nghèo hèn này có vẻ thiên thu bền vững, nên mới hằn học điên cuồng như tép riu.
DeleteGiờ tôi trả lời 3 câu hỏi của mợ trên kia muốn đối thoại trực tiếp với tôi:
Delete1. Con bé 3 tuổi đến viện trong tình trạng suy dinh dưỡng và hấp hối. Con mợ ốm mợ cho nó đi bác sĩ hay đi phù thủy, hay con mợ sống ở đất nước văn minh thì được đi bác sĩ còn con người khác sống ở nơi có phù thủy thì phải đi phù thủy và tẩy chay bác sĩ? Lại còn viện đất lề mới chả quê thói, vứt toẹt cái lý luận 3 xu của mợ vào sọt rác.
2. Mợ là người nhà bà Nuôi à mà vào đây tỏ ra nguy hiểm. Ảnh bà N lên blog toàn ảnh bà N rất tự hào, xấu bà N đòi xóa. Blog này viết về mọi người chứ có viết về mỗi bà N đâu mà mợ lôi bà N lên hoạnh họe. Hay mợ lôi bà N làm ví dụ vì ví dụ bản thân mợ thì ngại quá? Biết xấu thì đừng làm, nhé. Mà này, ai có ảnh trên blog tôi thì phải là người tôi quý, chứ mấy cái mặt mốc thì không có cửa đâu. Nói thế cho đêm về mợ ngủ cho ngon. Blog người thật việc thật, mợ muốn đọc truyện viễn tưởng mời mợ đi chỗ khác. Định chơi trò vừa được ăn vừa được nói vừa được gói mang về, vừa được hóng vừa được tán vừa đòi dạy đời chọn cái này bỏ cái kia, học ở đâu cái thói khôn lỏi thế.
3. Mợ học mót ở đâu thuật ngữ medical report mà tức tốc vào đây thực hành cho sang mồm luôn thế? Mợ nói cho tôi từ cái ảnh kia mợ có được thông tin gì ngoài hình đồng xu mắc ở cổ một đứa trẻ con mà trên Internet đầy ra kia? Mợ có thấy mặt đứa trẻ, họ, tên, ngày tháng năm sinh, địa chỉ, tên bố mẹ, số điện thoại liên lạc, ngày nhập viện, thuốc điều trị, tên bác sĩ điều trị, tên viện, phác đồ điều trị vv, hay không mà bảo là medical report? Từ những thông tin tôi đưa trong bài tôi cũng đố mợ tìm ra được tung tích mặt mũi nhà cửa đứa bé. Tôi cũng biết trước kiểu gì những người như mợ tưởng tôi sơ hở là cũng nhảy vào định bắt bài tôi ngay, nhưng vì mục đích cảnh báo một hiểm họa cho trẻ con, mà phải cảnh báo bằng hình ảnh chứ không cảnh báo suông, nên tôi chấp nhận phải tiếp những người như mợ và cho mợ húng hoắng sấn sổ trong lúc chờ tôi có thời gian trả lời.
Mợ muốn tỏ ra văn minh tôn trọng sự khác biệt tôn trọng quyền riêng tư nhưng mà mợ học…chửa có tới. Kiến thức đã cóp nhặt thì xuống cái giọng hỏi cho khiêm tốn còn được trả lời tử tế.
oái, impressed cách trả lời của chị Giang quá!! :) <3
DeleteEm là anonymous quý c.G bài trước đây ạ! Giờ em mới thấy có mấy thể loại Anonymous kì quặc dai nhách như chị kể hôm nọ! Quá bệnh đi! Mà sao em thấy 1 bài rất ư bình thường mà bạn Anonymous kia cứ trầm trọng hoá lên là sao nhỉ? Bạn đừng căng thẳng thế, sồn có bao lâu đâu mà bạn cứ nặng nề vậy!
DeleteEm xác định đc lá số c rồi c.G ơi! hahaha, chồng chị là Tử Tham chị là Cơ Âm, hihihi
Delete@ Em quý chị ở bài trước: bám đỉa chị giờ là lẽ sống của nó, nó bỏ được sao.
DeleteEm gì tướng số ở trên giỏi thế, chị còn chả biết lá số là gì và lá số của chị là cái gì.
DeleteBạn Anonymous kia chắc cuộc sống có vấn đề nên mới thế chị ạ! Em từng gặp ng cay nghiệt như thế. Thường họ có vấn đề với bố mẹ, lại hay tự hào bản thân nên hay nhìn ng khác thấp hơn 1 bậc. Thiệt , nhiều ng em thấy dở mà chả biết giúp họ làm sao, vì họ cứ nghĩ mình luôn đúng luôn giỏi và có quyền hơn ng khác !!! Em thấy tội nghiệp !
DeleteNghe chị Giang nói sướng quá, đúng là con gái Hà Nội chửi cũng thành bài =)) Mà nghe giọng Anonymous kia giống giọng khỉ già một thời vào quấy phá blog chị, lâu lâu không thấy tăm hơi giờ lại nổi lên làm loạn.
DeleteSếp em người Senegal, sống ở Pháp hơn 20 năm rồi. Bọn em thường xuyên làm việc với người Phi sống ở Tây hoặc Trung Phi, toàn dân văn phòng tức là có học hành đầy đủ nhưng mà nhiều cái vẫn không thể chấp nhận được, nhất là trả lời mail thì vô cùng chậm trễ và không có chữ tín. Thỉnh thoảng có lô hàng gửi sang bọn em cân lại bị cân điêu đến 10%, phải mail lại doạ cắt hợp đồng thì mới rối rít xin lỗi, xin gửi phần thiếu vào đơn hàng sau. Mà đấy là còn làm việc giữa người Phi với nhau, bạn hàng cũng vài năm rồi đấy chị ạ. Chị Giang đang quen làm việc nhanh gọn, chuyên nghiệp, chuẩn xác, sang đấy sống chắc cũng vài phen ngất lên ngất xuống đúng không chị :)
Em gì ở trên đánh giá lũ này cao thế chúng nó lại tưởng em nói đểu. Không phải một bậc mà là nhiều bậc, mà là bậc từ dưới lên chứ không phải từ trên xuống như em viết :-)))))))
Delete@ Thuy Tien Vu: không thấy tăm hơi vì chị lọc comment chứ bản tính nó sân si cay cú dễ gì bỏ cuộc. Kệ nó chứ, hôm nào chị có hứng thì chị tiếp, không hứng thì thôi.
DeleteRiêng về cách làm ăn của dân châu Phi, nếu mình mang tư tưởng business sang đây tính làm ăn chuẩn xác hiệu quả tín nhiệm thì không sống được đâu em ạ. Nói chung là cứ phải học bọn họ, sống kiểu hồn nhiên như cây cỏ, có bữa nay không lo bữa mai, thì mới ổn được.
Ôi trời ơi! Tội nghiệp con bé quá!
ReplyDeletehy vọng sức khỏe con bé sẽ bình phục nhanh.
Chỉ hy vọng là nó không bị di chứng gì đáng kể. Ở tuổi đó trẻ em lớn hàng ngày, thế mà 8 tháng trời nó ăn uống không được, quấy khóc, thậm chí có khả năng còn khó thở tím tái. Chị cũng chẳng muốn hỏi bố nó thêm vì sự ignorance của bố mẹ nó làm chị khó chịu.
DeleteTrời ơi, đúng là ở xứ mông muội man rợ, chắc dân ở đấy chỉ trông chờ vào phép lạ trên đời mất thôi. Em nhìn cái phim chụp mà lạnh cả người.
ReplyDeleteDân ở đây nhiều người vẫn còn tư tưởng trời sinh voi trời sinh cỏ, tự sinh tự diệt, nên nhìn trẻ con thương lắm em ạ. Mà nói thế thôi chứ trẻ em ăn xin lăn lóc đầy đường, thương không xuể.
Deletetrời ơi những 8 tháng! tội con bé. Nếu em ở đấy, chắc em sạc cho 1 trận nữa và bắt từ bỏ cái thói mê tín không ra làm sao kia đi! khổ quá! :(
ReplyDeleteNó đi xe đò lên gặp mình, quần áo bẩn thỉu, thân hình đói ăn Somali, mắt đỏ ngầu, bộ dạng bẽ bàng thất vọng của người đã muối mặt gõ đủ các cánh cửa mà toàn bị từ chối. Số mình quả đúng không vượng cung nô bộc.
Delete---> self explanatory
Chị chẳng nói gì, chỉ dặn nó bảo vợ nó giữ vết mổ ở cổ con bé cho sạch kẻo bị nhiễm trùng. Việc không liên quan đến mình, mình giúp thì giúp chả giúp thì thôi chứ sạc nó bắt nó làm thế nọ thế kia làm sao được em.
Deleteem phải công nhận nhiều người quá sức rỗi hơi đi rình mò từng câu từng chữ nhà chị Giang.
Deleteto chị Giang: em cứ sợ họ lại mê tín thì con cái lại phải dính thêm 1 vụ như thế này thì khổ chúng quá chị ạ! :(
Ừ nhưng ranh giới giữa can thiệp đúng thẩm quyền và lạm quyền dạy đời mỏng manh lắm em ạ, ngay cả khi mình có ý tốt. Ví dụ nếu nó đến xin ứng trước hoặc vay tiền chị, chị có thể xạc nó và nói nó như trong bài. Nhưng chị cảm thấy không có quyền đi vào chi tiết, kiểu bảo nó thay vì về quê xoành xoạch thì về ít đi, thay vì mua cái điện thoại mới mất nửa tháng lương thì dùng tiếp điện thoại cũ được rồi, hay thay vì mua đồ ăn ngoài thì tự nấu ăn cho giảm chi phí cho cuối tháng đỡ phải vay mượn. Tương tự việc con nó ốm, chị chỉ có thể nói theo tôi cậu nên cho nó đi bệnh viện, còn nếu nó không nghe chị cũng chả có quyền mắng nó khi sự việc trở nên trầm trọng. Em thử tưởng tượng gặp phải đứa xấu tính bị chủ từ chối thì nổi khùng, bật lại em "Bà cho vay thì cho, chả cho thì thôi, không khiến bà dạy đời" thì có mệt không? Thế nên cứ cẩn trọng giữ khoảng cách là hơn.
DeleteChị G và các chị/ em ơi,
ReplyDeleteEm Trâm đây ạ. Hôm nay em mới ngoi lên để thông báo là xà phòng đen sẽ về Hn vào chủ nhật này. Đợt này gửi tận 10 kg, ko phải lúc nào cũng có người xách được, nên mn phải đợi hơi lâu. Về rồi em nhắn cho các chị/ em nhé.
Còn về cái ảnh trên, (nếu được) chị bảo với cậu người làm là lần sau cho con đi chụp Xquang chỉ cần bộc lộ chỗ cần chụp thôi (vd như ở đây thì che mặt và che bộ phận sinh dục để tránh ăn tia, vì một số ít các bé rất nhạy cảm với tia, có thể chỉ 1 lần chụp cũng gây vô sinh). Tuy nhiên nói lý thuyết là thế, chứ ở bên đó chắc họ cũng không đủ dụng cụ/ cẩn trọng để thực hiện.
Ừ cám ơn Trâm vụ xà phòng đen. Cám ơn Trâm cả vụ Xquang nữa. Biết thế nhưng chẳng hy vọng gì đâu T ạ, vì khả năng lớn là họ không có cái áo chắn tia chuyên dụng, thậm chí có thì đã nát không còn tác dụng, ngay cả khi chưa nát thì họ điếc không sợ súng cũng chả muốn dùng cho mất thời gian. Đứa con của bạn chị cần phải kiểm tra xem đã có vi khuẩn kháng lao trong cơ thể chưa để còn tiêm phòng, thay vì một cái test đơn giản thì nó lôi con bé đi Xquang phổi. Xquang xong nó lại định lôi con bé đi Xquang lại lần nữa vì Xquang lần 1 quên đề tên và quên đặt Left hay Right sao đó nên phim in ra thiếu dữ liệu. Thế là cãi nhau ầm ĩ. Nói chung là mệt óc với hội này lắm.
DeleteÔi em cảm ơn chị Trâm! Em hóng xà phòng đen quá ^_^
DeleteChị em ơi,
DeleteHôm nay em mới có tgian để tập hợp lại địa chỉ/ sđt những người đăng ký xà phòng đen để ship. Nhưng không ngờ là cái Messenger của FB nó lại chỉ giữ tin nhắn của người lạ ( ko phải friend) trong 1 khoảng thời gian nhất định chứ không phải lưu mãi, nên những chị em đầu tiên nhắn cho em, thì nó lại ko lưu được. Vô cùng xin lỗi mọi người về sơ suất này. Do vậy, chị/ em nào đã được em confirm thì nhắn lại cho em, copy lại đoạn em nhắn đồng ý giúp ạ.
Xin cám ơn cả nhà
Mình ti tiện, thỉnh thoảng có khỉ già bụi rậm chọc mỏ vào Giang mình lại khoái. Đọc những gì Giang đáp trả chúng, mình rất ấn tượng, và khâm phục sự hiểu biết, trình lý luận cũng như phong cách lịch duyệt của Giang.
ReplyDeleteỞ đây Giang không viết tí gì về Anna nhưng trong đầu mình luôn nghĩ em bé ấy thật xinh đẹp và luôn được bình an( vì là con mẹ Giang). :)
Cám ơn bạn. Thỉnh thoảng hứng lên thì trả lời vài câu thôi, chứ bình thường thời gian đâu mà tiếp chúng nó.
DeleteEm bé Anna giờ suốt ngày đi sưu tập các lời khen tặng, và vì được khen nhiều quá nên có vẻ hơi tự mãn với nhan sắc bản thân. Về chuyện bình an em cũng có vẻ rất có triển vọng. Vì mấy lần em gây thảm họa bị mọi người càu nhàu thì em tỉnh bơ đáp trả "có vấn đề gì đâu mà to chuyện" :-)))))
Chết cười em Na, có gì đâu mà to chuyện - Fan của em Na (Thuỷ)
DeleteÀ quên, lâu rồi tớ cũng định comment về cung nô bộc giống như em gì ở trên đã nói ấy. Cung nô bộc của tớ rất thịnh, nhưng cả đời tớ chưa bao giờ có người giúp việc, nhóe! Tớ nhớ là nó không chỉ bao gồm người ăn kẻ ở mà còn là bạn bè và những người mình tiếp xúc chung quanh nữa. Tớ nghĩ cái tốt trong cung nô bộc của tớ là phần bạn bè, và những người tốt tớ đã gặp và đã giúp tớ đó đây. Về hai phần đó thì tớ khá may mắn. Còn người ăn kẻ ở thì đã, đang và có lẽ là sẽ vẫn zero, mặc cho cung nô bộc vô cùng thịnh :-)
ReplyDeleteChị ơi, lái xe cho sứ quán mà không cần tuyển lựa khắt khe à chị? Em nghe chị kể mà sợ. Chị giỏi thật. Môi trường nào cũng thích nghi được.
ReplyDeleteBác ơi em vừa xem hình mới nhất của bác trai. Bác sao dùng hành như phá thế ạ? Bác đừng cậy còn bảo hành phá thế nhá. Wear and tear không bảo hành đâu. Bác thì vẫn trẻ đẹp mà bác trai thì...Tốt mái hại sống!
ReplyDeleteCông nhận nhiều người cmt vô duyên thấy ớn, sợ ko nói ko ai biết mình vô duyên hay sao nhỉ. Giọng lại còn giả nhân giả nghĩa, có ai khiến thương vay khóc mướn ở đây đâu.
DeleteHaha....Dùng hàng như phá! Chết Cún!
ReplyDeleteHic, xem mà sợ quá chị à. Em cũng điên ruột vs ông chồng em vụ k bao giờ cẩn thận, điển hình là vụ cứ rút cái điện thoại ra khỏi dây sạc mà ko rút cái cái củ sạc ra khỏi ổ điện, rồi cái dây sạc cứ để lộ thiên ra trên nệm vậy đó, em cũng ngọt nhạt đủ kiểu, rôi hăm dọa nhưng vẫn k thay đổi, rồi em cũng chán cứ lọ mọ đi rút dây ra khỏi ổ cắm thôi, mặc dù đã cho ông ấy xem cái ảnh 1 em bé ngậm cái dây sạc rồi chết do bị giật điện, vậy mà cũng ko bao giờ nhớ. Đúng là bản năng làm mẹ mới có thể nhận ra những gì sẽ đánh đổi bằng tính mạng của con thôi :(
ReplyDeleteCái đồng xu như thế tận 8 tháng mà con bé vẫn sống được thật là may mắn. Mong bé mau khỏe mạnh.
ReplyDelete