Friday, April 17, 2009

Entry for April 17, 2009




Cứ tạm yên lòng với tình trạng ổn định của Lila được mấy hôm thì ruột bố mẹ lại thắt lại khi thấy con lại lên một cơn sốt, hoặc kết quả thử máu có cái này quá cao cái kia quá thấp, hoặc kết quả chụp phim có vấn đề. Gần đây nhất, cách đây 4 hôm khi mang con đi khám bác sĩ chuyên về khớp, kết quả X quang cho thấy vi khuẩn đã ăn vào xương bàn tay phải của con

Mẹ vội vã gọi điện cho bệnh viện. Họ cho con một cái hẹn sau 10 ngày với bác sĩ, rồi từ đó mới đặt hẹn làm bone scan, bất kể mẹ giải thích như thế nào. Mẹ thất vọng quá chừng, họ biết con đã thập tử nhất sinh trong suốt hai tuần đầu tiên như thế nào, họ chìa vào mặt mẹ hoá đơn nằm viện 2 tuần của con 60,000usd, chỉ là tiền phòng và tiền thuốc men y tá, chưa kể các cuộc viếng thăm của bác sĩ mỗi cuộc vài trăm usd cho vài phút, trung bình 7, 8 cuộc mỗi ngày, nhất là chưa kể toàn bộ chi phí xét nghiệm và chụp chiếu các loại con làm hàng ngày. Thế mà họ hẹn con 10 ngày nữa, với vết nhiễm khuẩn tiếp diễn trong xương, dù mẹ hiểu bệnh viện nào cũng quá tải và họ phải ưu tiên cho bệnh nhân nội trú.

Nhưng mẹ ko đầu hàng, mẹ tìm cách khác. Mẹ gọi điện đến văn phòng bác sĩ tư practice tại cùng bệnh viện Mount Sinai và xin được hẹn cho con ngay trong ngày, và ngay ngày hôm sau bác sĩ đã thu xếp được cho con gái mẹ làm bone scan.

Ngày hôm sau là một cực hình với con. Ở nhà mẹ nâng niu con từng ly từng tí, mẹ mua những thực phẩm lành nhất về tự tay chế biến cho con ăn. Thế mà vào bệnh viện họ chích đủ các loại hoá chất vào người con, lần đầu tiên lấy ven trượt, con gái mẹ lại về nhà với hai bàn chân thâm tím. Lần đầu tiên làm bone scan cách đây 3 tuần, con vẫn mê mệt nên họ chỉ việc gói con vào mấy lớp vải giữ ấm rồi đưa vào máy chụp thoải mái cả tiếng. Lần này con gào thét giẫy giụa đến mức cuối cùng họ phải trói chặt con lại, chụp cả sáng cả chiều.

Mẹ phải để bố và bà Nuôi trông con, còn mẹ phải đưa thằng Lê đi bác sĩ. Thằng Lê chả hiểu sao ốm lửng cả tháng nay. Mẹ bận với con quá nên biết nó đau bụng đi ngoài mà vẫn định bụng để theo dõi, sau 3 hôm thì mặt nó xám ngoét, quần áo lụng thụng, đi lại vật vờ trong nhà, bạ đâu nằm đấy. Mẹ hoảng lên chạy ra lục tung cả hiệu thuốc. Hết đau bụng thì nó lại sốt, rồi đau mắt, rồi ho, rồi viêm tai, đủ cả. Thằng Lê bình thường mắt mí lẳn long lanh tinh quái, cái môi đỏ chót lúc nào cũng cười nhe nhởn, đi bộ lon ton cả tiếng ko mỏi, mà bây giờ mặt mũi cứ buồn thiu, môi tái nhợt, đi nửa block đã bảo "Lê mệt cho Lê về nhà". Đêm ngủ mẹ sờ thấy cả xương sống lưng lẫn xương sườn nó, cho nó ra ngoài trời mẹ nhìn thấy mắt nó trũng sâu, mặt quắt

Mấy hôm nay, con gái mẹ đã đến đủ các văn phòng bác sĩ tư giỏi nhất. Những vị bác sĩ cực chảnh, ko cần biết bệnh nhân có bảo hiểm gì, khám xong là phải trả tiền ngay, việc đánh vật với bảo hiểm là việc của bệnh nhân, gọi điện đến lúc 10h sáng ngày trong tuần vẫn nhận được tiếng trả lời tự động “đề nghị gọi lại lúc văn phòng mở cửa, đề nghị ko để lại tin nhắn…”.

Ít nhất tình trạng nhiễm xương của con chưa đến mức phải nhập viện ngay lập tức. Bác sĩ bảo mẹ “sit tight and wait”. Mẹ bế con về nhà, ít nhất con gái mẹ cũng được yên ổn vài ngày nữa, trước khi các bác sĩ tham khảo với nhau và quyết định phương án điều trị. Có thể là phải phẫu thuật nạo chỗ xương nhiễm, có thể phải nhập viện phẫu thuật đặt IV sâu và truyền kháng sinh liên tục trong 4 tuần, có thể chỉ cần kháng sinh đường uống. Mẹ nghe bác sĩ bảo với nhiễm khuẩn xương có khả năng chữa trị xong con vẫn sẽ phải tiếp tục tiêm kháng sinh đến tận năm 20 tuổi, chứ ko phải là 1 năm như dự định ban đầu khi con bị nhiễm khuẩn máu

Con gái mẹ bé bỏng và yếu ớt quá làm nhiều lúc mẹ quên là con đã 1 tuổi. Con di chuyển như một đứa trẻ 3 tháng, chỉ có thể lăn và trườn, vừa lăn và trườn vừa cố kênh cái đầu lên để khỏi đập xuống sàn. Nhưng con suy nghĩ như đứa trẻ 1 tuổi, thấy mẹ vào mở tủ lấy áo khoác là con biết được đi chơi, con sẽ chỉ tay ra cửa líu lo “chơi chơi”, ăn cái gì vừa ý là con ghé xin thêm “măm măm”, ko vừa ý là ngoảnh mặt ra chỗ khác đầu lắc lia lịa, đêm nằm ngủ thấy mẹ quay sang anh là con e e kéo mẹ quay lại phía con bằng được, và con cũng đã biết hát theo bố một số bài

Mẹ lại tạm yên lòng mấy hôm.

32 comments:

  1. american health care system...sucks !!!

    ReplyDelete
  2. Cầu trời khấn phật cho bé Lila sẽ không bị nhiễm khuẩn vào xương nặng lắm, bé dũng cảm lắm, cô thương bé và mẹ bé quá. Cố lên nhé mẹ Giang!

    ReplyDelete
  3. mong mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với gia đình chị.. anh chị có định đưa bé về Ý hay một nước châu âu nào đấy chữa ko? ở Mĩ tuy cơ sở vật chất tốt hơn hẳn nhưng hình như có vẻ quá tải quá mức :(. Luôn kiên cường chị nhé.

    ReplyDelete
  4. Tội bé LiLa qúa,tưởng là đã khỏi rồi mà ít nhất là đỡ bệnh chứ ai ngờ vẫn còn phải chụp chiếu ra viện vào viện đến vậy nữa.
    Nhà LiLa cố gắng vượt qua lúc khó khăn này rồi mọi sự cũng sẽ qua nhé.

    ReplyDelete
  5. Cố lên chị nhé.Health care hiện nay ở đâu cũng quá tải cả. Nếu các BS nạo chỗ xương nhiễm thì tùy vào mức độ khu vực nhiễm nhiều hay ít, họ có thể tính toán ra mức độ phát triển của Bé để quyết định xem có cần ghép nhân tạo hay kg (bone grafting)và dùng kháng sinh trong bao lâu. Vấn đề là Bé còn nhỏ hệ miễn dịch còn kém, cộng thêm khi vi khuẩn lan vào đã phá hủy một số, thành ra việc chữa trị và phục hồi kéo dài hơn và phức tạp hơn..v.v.. Đặt IV sẽ dễ cho Bé hơn. Tuy vậy em tin là gia đình chị và nhất là bé sẽ vượt qua. Không có tình yêu nào cao cả như tình yêu của Mẹ, em hiểu chị đau lòng như thế nào. Chúng ta phải cố thôi chị ạ. Chị cố gắng nhé. Love, Bee xx

    ReplyDelete
  6. health care reform!!!!
    Nhung ma co le giai doan cang thang nhat da qua roi chi nhi! all the best!

    ReplyDelete
  7. Em có đi chùa cầu nguyện cho bé La. Cũng là biện pháp tinh thần thôi, vì thấy thương bé quá. Mà đó cũng là cách duy nhất em có thể làm được.
    Stay strong!

    ReplyDelete
  8. Chang biet noi gi hon, thuong La qua'. Ca nha co gang len nhe. Mong moi dieu lanh`...

    ReplyDelete
  9. G ơi thêm một người hàng ngày cầu cho gia đình G sớm qua cơn khốn khổ này. Thương lắm mà chẳng biết làm gì để giúp cả. Mong Lê khỏe khoắn để cả nhà tập trung lo cho La thôi.

    ReplyDelete
  10. chi oi, het con vi cuc den hoi thai lai. Chuc be nha chi mau khoe. chi nho giu suc khoe

    ReplyDelete
  11. Thương chị và 2 bé quá...cô gắng lên chị nhé, trời rồi sẽ sáng, nụ cười sẽ trở về với bé Lila bé bỏng. Cầu trời giúp gia đình chị qua lúc này !

    ReplyDelete
  12. Chị ơi, em đọc dne961 đoạn cuối mà nhòe cả mắt. Chắc chắn là cả Lê và La sẽ mau khỏe thôi mà. Cố lên chị nhé !

    ReplyDelete
  13. em là material girl, nhìn cái bill mà thương chị và anh nhà quá :((

    ReplyDelete
  14. Co gang len Lila nhe!

    ReplyDelete
  15. Cau ,ong moi chuyen se chong qua.

    ReplyDelete
  16. Mong Lila mau khoi nhé, thuong bé qua

    ReplyDelete
  17. @ Chi: Mặc dù các bệnh viện quá tải nhưng nếu mình tìm được cách tiếp cận phù hợp thì ở Mỹ là tốt nhất em ạ. Ví dụ gọi điện trực tiếp cho bệnh viện thì nó hẹn 10 ngày, nhưng mình tìm cách khác thì hẹn gặp được bác sĩ ngay trong ngày đấy thôi.
    @ Pink Cloud: cái ảnh này chụp khoảng 5 ngày sau khi La ra viện em ạ.
    @ Dứa: bảo hiểm sẽ trả mà em, mình chỉ phải trả cùng lắm là 30% thôi, mặc dù đến giờ chị cũng chưa biết tổng chi phí là bao nhiêu.
    @ Everybody: cám ơn mọi người. Hy vọng là bé chưa bị nhiễm nặng đến mức phải phẫu thuật. I keep my fingers crossed.

    ReplyDelete
  18. Em chỉ là khách qua đường, em rất thích các câu chuyện Lê La của chị và thường xuyên ghé qua xem tình hình các bé. Thương bé La quá, bé nhà em mới có lấy máu chút xíu thôi mà em đã thấy tội lắm rồi vậy mà bé La đã fải trải qua bao nhiêu lần xét nghiệm chụp chiếu:((. Mong chị luôn khoẻ mạnh để chăm sóc 2 bé, mong La mau khỏi bệnh để còn chí choé với anh Lê, mong lắm:X:X

    ReplyDelete
  19. Chúc La, Lê sớm khỏe để lon ton líu lo như ngày nào. Chị giữ gìn sức khỏe nhé!

    ReplyDelete
  20. Giống tất cả mọi người, tớ cầu mong cho La nhanh bình phục. Thương cả nhà cậu quá

    ReplyDelete
  21. Tất cả mọi người đều cầu nguyện cho La...
    Nhất định La sẽ mau khỏe lại!

    ReplyDelete
  22. Chị Giang oi, big hugs big hugs, huhu...

    ReplyDelete
  23. Em cũng đã khóc khi đọc ntry này... Thương La quá, đây có phải ảnh sau khi La bị ốm k chị? Nhìn La gầy hẳn đi.
    Nhiều khi biết là chị bận phải chăm sóc La nhưng mà em vẫn cứ mong ntry mới của chị, để biết thông tin về La.
    Anh chị cố gắng lên nhé!
    Mong điều kỳ diệu sẽ đến với La...

    ReplyDelete
  24. cả tháng nay mới có net để cập nhật tình hình, không ngờ bé Lila lại ốm thế. Mong cho bé sớm hồi phục. Cả Lê nữa sớm khỏe lại. G ơi vững vàng nhé. Mọi người ở Hà nội tiếp thêm sức mạnh cho em

    ReplyDelete
  25. Tội nghiệp Lila quá, thương Lila quá chừng chị ạ..
    Em cũng cầu Trời Phật phù hộ cho Lila và cả anh Lê luôn khỏe mạnh, tai qua nạn khỏi chị nhé. Sau cơn mưa trời lại sáng chị ơi. Cả nhà cố lên nhé. Big hugs..

    ReplyDelete
  26. Ngay nao to cung vao blog cua cau de xem tinh hinh Lila the nao.Sang nay thay co 2 entry lien, mung qua.
    Thoi, co gang len G nhe! Roi Lila va Le se lai khoe manh, xinh xan, vui dua nhu xua. Moi nguoi deu cau chuc nhung dieu tot dep nhat den voi cau, 2 nhoc va gia dinh!

    ReplyDelete
  27. Ôi bà, tôi đoảng quá, tôi post cmt entry trên xong mới đọc entry này. Thôi cố gắng lên bà nhé, mọi chuyện sẽ ổn thôi.

    ReplyDelete
  28. Chẹp, có trả 30% tiền viện phí vì đã có bảo hiểm thì em đọc em cũng suýt ngất vì cái bill hóa đơn nằm viện hai tuần của bé Lila. Thương anh chị và hai bé quá. Chúc anh chị luôn kiên cường và hai bé chóng khỏi. Hai em bé thật hạnh phúc khi có bố mẹ đẹp và luôn hy sinh vì con cái như anh chị.

    ReplyDelete
  29. Mong cho em Lila chóng khỏi và bé Lê hết ốm lửng. Em đi chùa em sẽ cầu cho hai em bé và gia đình chị luôn khỏe mạnh. Tuy chưa gặp nhưng em yêu quí hai em bé nhà chị lắm. Hai em thật hạnh phúc vì có bố mẹ đẹp và luôn hy sinh vì con như anh chị.

    ReplyDelete
  30. cả nhà Lê-La kiên cường lên nhé! Nhất định là sau cơn mưa trời lại sáng, nhất định thế mà!

    ReplyDelete
  31. Cùng chung những chia sẻ của mọi người.

    ReplyDelete
  32. Cầu mong bé La ko phải phẫu thuật, chúc bé mau khoẻ, bé nhé

    ReplyDelete