Saturday, October 27, 2012

Chú lái xe

Chú lái xe S của mình có rất nhiều vấn đề.

Vấn đề thứ nhất là không biết đường. Chú ta bảo đã làm việc ở Dubai 6 năm, thế mà biết đường còn kém hơn cả mình. Mình đã vội mà chú ta cứ lái xe lòng vòng ngó nghiêng mặt mũi hoang mang. Hôm kia, đi từ tiểu vương quốc Ras Al Khaimah về, mình sau cả ngày thăm viếng chào hỏi đã rất mệt, chỉ muốn về nhà nhanh nhanh. Nhìn thấy những tòa nhà cao tầng của Dubai từ từ hiện ra, lòng mừng rơn mong mỏi. Ai dè thấy càng đi những tòa nhà càng lùi ra xa, và xe mình đang nhằm hướng sa mạc thẳng tiến. Chú lái xe vừa lái vừa liên tục nhìn sang bên phải vẻ nuối tiếc. Sau khi chú ấy nhìn sang bên phải nuối tiếc độ chục lần thì mình hiểu ra là chú ta đã lạc. Tóm lại, thay vì đi đường thẳng thì mình phải đi vòng xa tít xuống phía Nam rồi mới vòng ngược lên phía Bắc quay về nhà. Quãng đường 15 phút trở thành một tiếng rưỡi.

Vấn đề thứ hai là lái không giỏi. Lái gì mà cứ phanh một cái thì người trong xe chúi nhủi ra đằng trước, lên ga một cái thì người trong xe ngã ngửa ra đằng sau. Một chuyến đi chúi nhủi và ngã ngửa không biết bao lần. Xe cứ rồ lên hoặc phanh gấp trên một đoạn đường ngắn, không bao giờ thấy đi đều ga. Mình nhắc mãi vẫn thế giờ chán chẳng buồn nói nữa. Khả năng chú ta không hiểu mình nói gì. Để mai bớt bận sẽ lái minh họa cho chú ta thấy.

Vấn đề thứ ba là không nói tiếng Anh. Ở Dubai có gần 3 tháng mà mình đã trở nên một người khá thô lỗ. Thay vì nói “Would you mind fixing this for me, Sir? Please don’t go if you did not manage…” thì giờ mình chỉ ngắn gọn “Fix, no fix no go”. Không ngắn gọn thế họ chẳng hiểu. Lại quay trở về chú lái xe, mình bảo “anh chở tôi lên World Trade center”. Nói mãi chú ta mới à lên “bà phải bảo Uôn chết xen tờ”. Ngay cả khi đã thủng ra là World Trade center rồi thì chú ta cũng chẳng biết đường mô mà lần.

Tuy nhiên, ngày đầu tiên chú lái xe bắt đầu làm việc, mình bận tiệc tối nên chỉ kịp bảo “anh tự vào bếp lấy cái gì ăn tạm rồi cứ đi nghỉ, sau ngày mai tôi sẽ thu xếp cho anh”. Thế mà hai ngày nhà có việc là hai ngày chú ta thức đến tận khi xong xuôi. Chả bù cho chị N vừa bị thôi việc, ngày tiệc đầu tiên 7h30 đã thấy đi tắm để chuẩn bị đi ngủ. Bị chàng đi tìm xạc cho một trận, chị chàng miễn cưỡng quay vào bếp, ngồi cái bọp xuống ghế nghịch điện thoại, không thấy đứng lên lần nào. Đến hôm sau, không thấy ai nói gì, chị ta lại tót đi ngủ từ sớm.

Vì thế mà mình đi mua một cái máy chỉ đường. “S, anh là người tốt và tôi muốn cố gắng giữ anh. Tôi mua cái máy này cho anh, nó sẽ giúp anh rất nhiều. Nhưng tôi muốn anh đi mua một cái bản đồ giấy, thời gian rỗi anh ngồi học cho tôi. Anh không thể biết mọi thứ trong thời gian ngắn nhưng tôi muốn anh ít nhất phải biết được vị trí những tòa nhà có tiếng, gọi là landmark, ở Dubai”. Thấy chú lái xe gật đầu qua lại sang hai bên, nhưng mình nghi là chú ta chẳng hiểu gì. Chú lái xe cũng hứa sẽ học tiếng Anh bằng cách “madame cho tôi báo cũ tôi học”, mình cũng gật đầu mà đưa báo cũ hàng ngày, nhưng mình e là chú ta chỉ có ngồi xem ảnh chứ học hành gì.

À nhân nói chuyện phát âm, hôm kia ở siêu thị, tự nhiên đang lúi húi lấy đồ thì nghe một chị, điệu bộ lực lưỡng rất Mỹ, cất giọng rất hoành tráng chỉ chỗ cho cậu con trai đi lấy mấy quả chanh gần chỗ mấy quả chuối “the lemon is next to the bè ne nè”. Hết hồn chim én.

À bạn nào giúp mình chỉ cho mình làm thế nào để import blog từ đây sang blogspot đi? Tks.

43 comments:

  1. Mình hỏi chàng “Anh tuyển lái xe cho em kiểu gì mà ko biết lái, ko biết đường, ko nói tiếng Anh?” thì chàng bảo “but he is a nice man”. Hic, botay.com.ae

    ReplyDelete
  2. haha..đọc nguyên cái entry và câu P/s này chả liên quan gì nhau

    ReplyDelete
  3. Người tốt rất hiếm, chắc thế nên bác trai mới ưu tiên cho ngay lên thành tiêu trí số 1 :(((

    ReplyDelete
  4. nghe co ve chu S hien lanh that tha dung ko bac. Em hy vong co cai may chi duong thi so bac do vat va duong xe co hon :-))

    ReplyDelete
  5. :)) ngưỡng mộ bác trai nhà bác tài tuyển dụng lái xe cho vợ, keke...

    ReplyDelete
  6. Em ngưỡng mộ sự bình tĩnh của bác quá! Vụ tA, may mà "bờ ne nè" chứ chưa phải "bờ la lờ" như VN chị ạ!

    ReplyDelete
  7. Note:
    If you are using custom CSS the links to the export tools may not be visible under your headshot. In this case you can use the following urls to access them directly

    http://(INSERT USER ID).multiply.com/download-media
    http://(INSERT USER ID).multiply.com/export-to-blogger
    http://(INSERT USER ID).multiply.com/export-to-tumblr

    ReplyDelete
  8. Haha, bác cứ chê chứ em thấy mấy cái kia nỗ lực là được, còn tìm người bản chất tử tế hơi bị khó của nó :D

    Bác nhấn vào cái nút Export to Blogger hiện dưới avatar. Sẽ ra một cái cửa sổ "Generate Blogger Export File". Ấn OK rồi check mail. Bọn Multiply sẽ tự động gửi cho mình một cái email, trong đó có kèm một đường link để mình download toàn bộ dữ liệu cũ trên multiply về máy dưới dạng một file đuôi xml. Bác lưu cái file đó vào laptop.

    Rồi đăng nhập vào trang blogspot của chính bác. Trên trang Blogger Dashboard, tìm phần Settings rồi chọn Other.

    Nó sẽ hiện ra một dòng Blog Tools, có "Import blog, Export Blog, Delete Blog". Chỉ cần nhấn vào Import Blog rồi upload cái file đuôi xml đã lưu trong máy lên là xong.

    Nói thì dài chứ làm chắc chỉ mấy cái click chuột :D

    ReplyDelete
  9. Xong bác tức điên lên, hỏi lại “anh tìm bạn chứ ko phải tìm lái xe đúng không?”, thì ngài im thít lẩn ra chỗ khác :-)))

    ReplyDelete
  10. Chưa hết đâu. Chú ta ko dùng được máy vì nó bằng tiếng Anh. Thế là trước khi đi bác phải set hộ. Set hộ rồi cũng chưa xong, vì máy hướng dẫn bằng tiếng Anh, chú ta nghe như vịt nghe sấm. Nghe không hiểu thì chú ta lại hoảng, bác phải bảo “nghe ko hiểu cũng ko sao, anh nhìn vào màn hình, cái đường màu đỏ là đường mình phải đi”, thì chú ta lại gật gật nhưng rõ ràng đường màu đỏ chạy một đằng chú ta chạy một nẻo :-))))

    ReplyDelete
  11. Biệt tài tuyển lái xe chỉ là một trong vô số những biệt tài của ngài :-)))

    ReplyDelete
  12. Ko phải là bờ ne nè mà bè ne nè nhé. Hết hồn. Không hiểu chị gái nói tiếng Mỹ vùng nào

    ReplyDelete
  13. @ meximuoi và laberei: tks hai em. bác làm rồi. Nó có import sang blog bên kia nhưng thiếu rất nhiều entry. Bác thấy thiếu thì làm đi làm lại, kết quả là entry thì bị nhập tới 3 lần, entry thì mất tiêu. Chán thế chứ

    ReplyDelete
  14. Vẫn may là ngài chưa tuyển cho nàng một đầu bếp không biết nấu ăn, bù lại đầu bếp không thích vào bếp cũng là hòa cả làng :-)))))))))))

    ReplyDelete
  15. Cái vụ chuyển file này, em nghĩ bác nên kiên nhẫn một tẹo, đợi nó nhập hết dữ liệu vào phần posts của blogspot, chứ chưa thể hiện hết lên được ngay sau khi mình upload file cũ lên. Chứ nhập ba lần thì hơi bị nhiều quá haha :D

    Nếu không thì bác chịu khó vào mục all posts xóa bớt những entries bị nhập gấp đôi gấp 3 đi :D

    ReplyDelete
  16. Thế còn những file thiếu thì sao? Hai lần kia bác làm cả tuần rồi mà vẫn chẳng đủ số entry :-(

    ReplyDelete
  17. Haiz, nhà này chẳng hiểu sao toàn gặp người làm vô cùng lởm khởm. Con bé N bị thôi việc kia, nó đã không làm cho mình nữa, mình đã trả hết lương lậu, lại còn vẫn cho ở nhờ nhà, điện nước gas dùng thoải mái mình ko nói gì. Thế mà hôm sau nó còn cố lên nhà mình dùng máy giặt giặt nốt một mẻ quần áo của nó nữa. Hôm nay nó thu xếp hành lý đi rồi nàng ạ, để lại giường chiếu bẩn mình lại phải giặt giũ. Đúng là có những người không mê được.

    ReplyDelete
  18. Theo như em thấy thì hiện tại blogspot của bác mới chỉ hiện lên có mỗi 25 entries từ multiply thôi. Như vậy rõ ràng có vấn đề.

    Còn một nguyên nhân nữa, có lẽ là bác chưa cho publish toàn bộ số entries vừa chuyển qua. Đống của nả có khi vẫn nằm tồn kho ở Drafts hoặc Imported.

    Bác có thể làm một thao tác đơn giản để check vụ này. Vào mục Posts, kiểm tra phần Drafts và Imported xem sao. Nếu trong hai phần đó còn nhiều entries chưa published thì bác chỉ cần publish là xong :D

    Còn nếu không được nữa thì em cũng chưa biết làm sao (icon gãi gãi đầu)

    Chúc bác thành công :D

    ReplyDelete
  19. hehehe,vụ này lại cố giữ rồi lại cố chỉ bảo rồi. Hy vọng anh này sẽ hội tụ cái tốt của bà N + chị N = hoàn hảo đấy nhỉ :))

    ReplyDelete
  20. Vụ chuyển blog em cũng rất gà mờ, nhưng em có thằng em nó rất giỏi vi tính nên nó chỉ cho em, em làm theo và chỉ mất khoảng 15 phút là xong. Em copy lại bác làm thử xem nhé:

    Mới ngâm cứu xong:
    1.Trước tiên thì chị vào Mul, bên dưới bức hình sẽ có dòng Export to Blogger, chọn ALL Items. Mul sẽ send cái link download vào email đăng ký mul của chị. Đợi khoảng 5p
    2. Vào Email trong đó có link download. Download duoc file XML.
    3. Sau đó đăng nhập vào account gmail nào mà chị muốn Import vào, tạo info Bloger. Xong vào Settings> Other> Nhìn bên tay phải Thấy Blog tool ,chọn Import Blog, click vo đó xong chỉ tới file XML vừa mới download, quánh cai text trong tam hình vào(human verification) và Import la xong.

    ReplyDelete
  21. Vụ anh lái xe lạc lối thì xe bác chắc là không có GPS ở trong xe hở bác vì nhà em khi mua xe thì có luôn GPS rồi, cứ thế gõ địa chỉ cần đến là nó chỉ đường cho đi k bao giờ lạc.
    Chỉ khổ là anh lái xe của bác lại cóc biết tiếng anh, bác đúng là rất xui vụ giúp việc lái xe lolz

    ReplyDelete
  22. Cái GPS ấy có nhiều thứ tiếng mà cậu, nhưng tiếng Hindu thì hình như ko có ;). Nhưng cứ xem kỹ lại xem thế nào ...

    ReplyDelete
  23. Thiếu mà, thiếu rất nhiều entry của bác. 3 năm nay bác nói nhảm liên tục, lẽ nào lại chỉ được có gần 200 entry như thế. Vô ný.

    ReplyDelete
  24. ờ nhỉ, lại cố quá thành quá cố thì hỏng. Ông lái xe này thì tớ rất thương, nhưng khả năng lớn là phải cho ông ấy thôi. Vì vừa không biết đường, vừa không nói tiếng Anh, chịu không biết phải giao tiếp với ông ấy kiểu gì. Mình rõ ràng rất tốn kém vụ giúp việc, thế mà nhiều lúc cứ phát điên lên vì bất lực :-)))

    ReplyDelete
  25. Chị làm đúng như thế này rồi nhưng không hiểu sao bị thiếu entry. tks em anyway

    ReplyDelete
  26. GPS mua rồi nhưng ông ý không biết tiếng Anh nên có dám sờ vào đâu, như kiểu sợ nó cắn ý :-)))

    ReplyDelete
  27. Nó chỉ có hai thứ tiếng là tiếng Ả rập và tiếng Anh thôi cậu ạ. Máy bên này chương trình poorly built lắm chứ ko như bên cậu đâu.
    Mỗi lần máy nói một tràng tiếng Anh là ông lái xe sợ rúm người. Cuối cùng ông ấy quyết định lờ cái máy đi như không quen biết :-))))

    ReplyDelete
  28. Hahaha đọc entry này buồn cười quá.
    Dù không muốn tỏ ra negative nhưng tớ vote cho ý tưởng cho anh này thôi việc. vì không biết tiếng Anh và không biết đường thì kỹ năng sống lẫn lý thuyết đều hỏng, dù có nhiệt tình nhiệt tâm học cũng vẫn rất lâu vì lực bất tòng tâm. Hơn nữa anh này kô biết kinh nghiệm lái xe bao lâu nhưng quá cách lái như cậu tả (phanh gấp, rú ga liên tục và chạy không đằm) thì chứng tỏ ngay cái skill cơ bản nhất làm cần câu cơm anh ta cũng rất vụng về và không có sự cẩn thận. Tớ cực kỳ dị ứng với những người chạy xe giật cục kiểu này. Có lần đi cùng xe đứa bạn trên freeway, nhỏ này hình như tự hào mình chạy xe giỏi nên lên freeway đánh võng, phanh gấp, rú ga liên tục, tớ ngồi trên xe gần 1 tiếng mà điếng người tím tái mặt mày vì trước giờ toàn đi với các tay lái lụa chạy rất đằm thắm . với lại không biết đường, lạc, rất dễ gây tai nạn vì chạy mà mắt cứ xớn xác xung quanh, lúm úm rồi thế nào cũng rầm thoai bác ạ. Tóm lại: another one bites the dust!

    ReplyDelete
  29. trời, lái xe này không có kinh nghiệm rồi chị ơi.
    Nếu vậy thì đi 1 thời gian sẽ quen đường, chỉ có điều chú ấy phải chịu khó học đường mới được

    ReplyDelete
  30. ừ, chắc thế, chán. Thấy ông ấy tốt bụng chăm chỉ thì tớ rất thương. Ví dụ, từ hôm bắt đầu làm việc tới giờ, tớ hỏi mấy lần rằng anh có cần tôi ứng trước cho anh tiền để mua đồ ăn không, thì toàn lắc đầu từ chối. Hai ngày nghỉ Eid phải làm việc, sau đó tớ bảo “tôi cho anh nghỉ 3 ngày bù lại” thì còn bảo “why, madame, thế còn bọn trẻ con đi học thì sao”. Đấy, chả bù con bé kia, nó xin xỏ suốt ngày và ngay từ cách đấy 1 tuần đã lưu ý madame về ngày nghỉ Eid phải cho nó nghỉ.

    ReplyDelete
  31. Ok thì một thời gian sẽ quen đường, cộng thêm có máy chỉ đường thì sẽ đỡ mệt hơn. Nhưng bao nhiêu thời gian mới quen? Và tiếng Anh bao nhiêu lâu mới giỏi? Ở Dubai 6 năm mà như ông này chắc ko hy vọng gì sẽ khá.

    ReplyDelete
  32. Kể ra chú này đáng thương quá. Nghe chị kể chú ấy cần mẫn em cũng thương quá. Tính em giống chị khoản này. Nhưng nhiều khi bỏ thì thương mà vương thì tội.

    ReplyDelete
  33. Chị ơi, nếu a ta lái xe lâu rồi mà vẫn phanh 'hự' cái thì hơi chán nhỉ. Hồi năm trước, chỗ e có a bảo vệ được promote lên lái xe :) Đi với a ý e sợ thì đừng hỏi vì a ý cũng phanh cái hự, rẽ thì y rằng va cục cục vào ô bên cạnh, còn đi đâu ra khỏi nội thành HN thì e phải chỉ đường cho a ý, mặc dù đi đường xa e chỉ muốn lăn quay ra ngủ ấy. N k độ 6 tháng là e thấy 2 vụ này đều hết, chắc 1 phần đường VN nó cũng đơn giản, k có highway này nọ :) Còn anh nào lái xe mà đã thích bon chen vượt v lấn, đi ngoằn nghèo .. thì càng lái càng bệnh nặng :D

    ReplyDelete
  34. Hôm qua chị cho chú ta nghỉ bù vì ngày lễ phải đi làm cho chị. Chú ta đi chơi đâu từ sáng, chị cũng đưa bọn trẻ đi chơi. Thế mà sáng nay ra nhà để xe thấy cái xe hôm qua mình đi bụi mù hôm nay đã được rửa sạch tinh tươm từ lúc nào. Nhà này làm sao ý, người thuê để nấu ăn thì rất dốt nấu ăn nhưng rất giỏi chơi với trẻ con, người thuê để lái xe thì rất dốt lái xe nhưng lại rất giỏi rửa xe, người không giỏi cái gì hết thì lại rất yêu Lê La Na. Nói chung toàn bị trái ngành nghề :-)))

    ReplyDelete
  35. Chị cho rằng chú ta quen lái những xe ì hơn, kiểu xe tải hay xe khách. Thế nên lái sang những kiểu xe mà nhấn ga nhẹ một cái là nó đã vút đi rồi là chú ta bị lái giật cục. Nhưng người lái giỏi chỉ cần 5 phút là quen được với xe ngay, đây chú này hai tuần rồi mà vẫn cứ giật cục như thế.

    ReplyDelete
  36. :) 3 người được đặt vào 3 vị trí k sở trường nhỉ, hay Cún cho họ rotate thử xem, ha ha, biết đâu họ được phát huy khả năng tiềm ẩn.

    ReplyDelete
  37. hahaha, đúng rồi, chị bếp đi lái xe, chú lái xe đi trông trẻ và bà N nấu bếp. Thế tức là chị bếp sẽ lái xe rất ẩu (tai nạn hai lần vì lái ẩu nên giờ nhìn thấy ô tô là sợ), chú lái xe nói chuyện với bọn trẻ bằng tiếng Ấn độ, và bà Nuôi sáng trưa chiều tối sẽ dọn món dưa chuột và cà rốt sống :-))))

    ReplyDelete
  38. Vậy nên giờ k cho họ phát huy khả năng tiềm ẩn nữa, ai về chổ nấy :), may là mình còn sống với đời nhờ anh lái xe, tụi trẻ k nói tiếng Ấn nhờ cô Nuôi, đời vẫn đẹp sao Cún nhỉ :)

    ReplyDelete
  39. Em ngồi đếm thấy chị có tới 780 cái entry >.<

    ReplyDelete
  40. Đấy, chị biết khả năng nói nhảm của chị mà. Em làm thế nào mà đếm được số entry thế? Thế giờ làm sao để cứu được hơn 500 entry của chị bây giờ?

    ReplyDelete
  41. À, em thấy bên blogspot của bác entry cũng đầy đủ lắm mà! Em thấy số entry thể hiện thế này: 2007 (422 entries); .... 2012 (233 entries). Chỉ có năm 2010 và 2011 thì em ko thấy thể hiện.

    ReplyDelete
  42. Theo như em thấy bên nhà blogspot của bác thì bác có đến 1.400 entries đấy!

    ReplyDelete
  43. Nếu bác không ngại hay cảm thấy bất tiện, thì thử download lại cái file đuôi .xml một lần nữa rồi gửi cho em cái file đó. Em sẽ check hộ bác.

    ReplyDelete