Tuesday, March 6, 2012

Vì sao nước Mỹ mạnh?

Cứ mỗi lần nói đến luật pháp mình lại nghĩ đến chuyện xảy ra với một người mình biết ở New York. Cậu ta làm cho một công ty xây dựng tư nhân của một người Do Thái. Ông chủ Do Thái của cậu ta có mánh khóe đút lót cho các công ty bảo hiểm để nhận được hợp đồng kinh doanh. Ví dụ, nhà bạn bị cháy, bạn gọi bảo hiểm đến chứng kiến hiện trường, bảo hiểm đến tranh thủ giới thiệu/chỉ định một công ty sửa chữa luôn “công ty này rất tốt và là đối tác lâu năm của chúng tôi”. Khả năng lớn là bạn sẽ chấp nhận cái công ty được giới thiệu này, vì đang rối cả lên, hơi đâu đi tìm công ty xây dựng, lại còn thêm rủi ro là tìm được công ty xây dựng thì có khi bảo hiểm lại ko chấp nhận công ty đó, bảo là giá quá đắt chúng tôi ko trả, thế thì còn lằng nhằng hơn.
Tóm lại, nhờ mánh khóe đó, công ty xây dựng của ông chủ Do Thái nọ hình như đã vào danh sách 300 công ty có mức tăng trưởng nhất New York hay là toàn nước Mỹ gì đó mấy năm trước. Cậu vợ chồng mình biết chỉ là nhân viên ở đó, tất nhiên là biết trò gian lận của ông chủ, nhưng nhắm mắt làm ngơ để khỏi mất việc
Chuyện chẳng bao lâu thì vỡ lở, ông chủ Do Thái bị tống giam và nộp phạt 10 triệu usd. Cậu kia bị police hay FBI gì đó gõ cửa. Biết thân phận cậu ta rời khỏi nước Mỹ ngay lập tức, cứ nghĩ là sẽ thoát. Ai dè 3 tháng sau, FBI gửi tin nhắn lên trang blog cá nhân của cậu ta “nếu ko trình diện trong vòng mấy tuần thì sẽ bị truy nã quốc tế”. Kết cục là cậu ta lại phải lọ mọ quay trở lại Mỹ, nộp phạt 30,000usd cái tội biết gian lận mà ko đi trình báo, nộp lại thẻ xanh, và ko bao giờ được cấp visa vào Mỹ nữa.
Nước Mỹ mạnh một phần vì luật pháp của họ nghiêm, tất nhiên khỏi cần nhắc đến việc nước Mỹ là nơi quy tụ những bộ óc vĩ đại nhất của nhân loại mà vì hoàn cảnh đưa đẩy họ đã đến miền đất hứa nương thân. Ở Mỹ những hành động trái pháp luật bị sờ gáy rất nhanh. Vì lẽ đó xã hội của họ trật tự, người dân hình thành thói quen tự giác tuân thủ, có ý thức rất cao. Mặc dù ưu điểm này phát triển cực đoan lại nảy ra nhiều ví dụ kiểu Only in America nhưng vấn đề này sẽ bàn ở một entry khác.
Nói nước Mỹ xong thì nói sang nước Ý. Cách đây mấy năm vợ chồng mình bị vướng một vụ kiểu mini-Madoff. Một ông bạn quý hóa của chồng mình vay chồng mình món tiền rất lớn ko chịu trả, chứng cớ đầy đủ. Tòa án sau một năm đủng đỉnh thì phán quyết trước hết là bắt nó phải trả mình mỗi tháng 500euro, ko bằng tiền lãi ngân hàng cho khoản tiền vay. Như vậy là cứ với vận tốc 500euro/tháng thế này thì cả đời nó sẽ ko trả hết nợ cho mình được. Sau đó vài năm nó bán một cái nhà, tòa cũng cho mình lấy lại một ít mặc dù ko bõ bèn gì so với tổng tiền nợ. Năm ngoái, tòa phán nốt lần cuối cùng: thằng này nó phá sản rồi, ko còn gì để trả nợ nữa, tất cả nợ từ đây bị xóa, các chủ nợ ko được kiện tụng gì nữa hết.
Thế là Madoff của Mỹ thì rục xương trong tù, còn mini-Madoff của Ý thì vẫn nhơn nhơn làm bác sĩ ở một bệnh viện lớn và chạy xe thể thao Porsche, chẳng ai dám động đến cái lông chân.
PS: Chết cười trong lần triệu tập cuối cùng, con nợ đến ăn vận rất bảnh bao và điệu bộ hớn hở. Một chủ nợ ngứa mắt quá ghé tai bảo chàng “tôi nói ông biết, thằng kia mà ở quê tôi thì nó ko thể trông mạnh khỏe đến thế kia được đâu”. Ông chủ nợ này quê ở miền Nam Ý, nơi nợ mà ko chịu trả thì mafia nó dần cho tan xương.

No comments:

Post a Comment