Wednesday, August 13, 2008

Diamonds are forever!




Hôm nọ mình vào De Beers.

Mình thử một sợi dây chuyền rất mảnh có treo một viên kim cương solitaire 2.05 carat round brilliant, hạng màu E, clarity VS không nhớ là 1 hay 2, tiêu chuẩn GIA. Đứng yên trong bóng tối viên kim cương sáng trưng lên như có điện, chứng tỏ độ brilliance rất tốt. Lúc di chuyển ra ngoài sáng, viên kim cương bắt sáng nhấp nháy, hắt ra những chùm lửa vô cùng rực rỡ, chứng tỏ fire và scintillation cũng rất tốt. Cậu bán hàng thấy mình đứng yên ngắm nghía, chả nói năng gì, mới hỏi “Viên này to quá đối với cô à?”. Mình bảo “với tôi thì ko nhưng với chồng tôi thì chắc là to quá”. Viên kim cương trị giá 53,000usd chưa kể thuế.

Ngán ngẩm, mình hỏi bố mẹ đỡ đầu của Bình Nguyên. Hai ông bà quen một thương gia chuyên buôn kim cương, đảm bảo luôn lấy được giá gốc, thấy bảo là nhỏ hơn giá tiền bán tại cửa hàng nhiều. Nhưng vấn đề là chỉ mua được kim cương viên thôi, còn muốn đưa vào đồ trang sức thì phải tự tìm thợ kim hoàn mà thuê làm. Việc này vô cùng phức tạp vì thứ nhất là phải tìm được thợ kim hoàn và mô tả kiểu dáng mình muốn, thứ hai phải làm thế nào đó để viên kim cương của mình ko bị đánh tráo. Một viên kim cương chỉ cần đánh tráo từ hạng màu này xuống hạng màu dưới, mắt thường ko thể phân biệt được, nhưng giá đã khác nhau từ vài nghìn đến vài chục nghìn đô la. Lợi nhuận lớn đến mức ngay cả khi đưa đồ trang sức kim cương đi service cũng phải service trong tầm nhìn của mình chứ ko được mang đi chỗ khác kẻo bị tráo như chơi.

Chàng thì ko thích kim cương. Theo chàng, kim cương đắt chẳng qua là do mấy thủ thuật marketing của mấy công ty mua bán kim cương và kìm đầu ra để giữ giá. Chứ chàng bảo mấy cái mỏ kim cương ở châu Phi có mà xúc ra cả tấn, cần bao nhiêu chả có.

Biết rồi khổ lắm nói mãi. Nhưng mà cứ thích thì làm thế nào. Chưa thấy người phụ nữ nào lại ko thích kim cương cả, nhá.

Hay là mình cứ nhờ bố mẹ đỡ đầu của Bình Nguyên và Lila mua giá gốc kim cương viên, rồi bán lại cho bạn nào có nhu cầu nhỉ? Tiền chênh lệch mình sắm kim cương cho bản thân. Tính toán thế cũng ổn phết đấy chứ nhỉ?

Chỉ mỗi tội mình đã bán cho con bạn thân của mình bao nhiêu thứ, nó cũng đồng ý mua, hoặc nó ko đồng ý ra lời nhưng mà cứ cầm đồ về thì mình cũng coi như là nó đồng ý, nhưng mà chưa bao giờ thu được của nó xu nào.

Bạn thân mà còn thế, thì mong gì thu được tiền của thiên hạ đây?

4 comments:

  1. Đời là rất dở nhưng đôi khi vẫn phải niềm nở....." ấy cứ lấy về mà dùng ..." :-)

    ReplyDelete
  2. ~ Scottie Đậu Pụ ~August 13, 2008 at 1:54 AM

    Tay em chỉ đeo được viên từ 0.5 carat trở xuống thôi vì band size của em là 3.5 US. Nếu chơi một viên to quá lên là thành kệch cỡm.
    Thế nên, em quyết định là chỉ nhắm vào... mặt dây chuyền. He he he... Mà De Beers cũng là hãng em thích nhất đấy.
    Ôi chao, tội nghiệp các ông chồng...

    ReplyDelete
  3. sao em ko thích kim cương. hay tại em nghèo quá nên chưa dám mơ đến? em chỉ ước có tiền mặt :((

    ReplyDelete
  4. tớ thì lấy về được thôi, chỉ có điều thế thì chết chồng tớ phải làm việc ngày đêm để chi trả cho các khoản ăn tiêu của vợ :-)

    ReplyDelete