Dịch từ Internet:
Một hãng xuất bản rất nổi tiếng ở Milan đang chuẩn bị làm một cuốn sách về các ngôi biệt thự ở Puglia. Ảnh họ chụp chứ mình đợt về hè vừa rồi bận quá chẳng chụp được cái nào ra hồn. Bảo ông chụp thì ông cứ yes luôn nhưng cuối cùng chẳng sờ tới cái máy ảnh. Giá mà ông từ chối thì mình còn biết thân biết phận tự làm luôn cho rồi.
-
Em yêu, em còn nhớ 10 năm trước mình hạnh phúc thế nào không?
-
Ủa, nhưng 10 năm trước mình đã quen nhau đâu anh?
-
Thì thế….
Có nhiều lúc, tui tự hỏi tại sao mình lại phải bận bịu thế nài. Tại sao
nhiều việc đổ lên đầu thế nài. Nhiều lúc không khỏi nghĩ tới cái thời độc thân trẻ
trung, đẹp đẽ, rong chơi vô tư lự. Thấy nhớ mình khủng khiếp. Thấy nhiều lúc muốn hê hết,
kệ mịe đời muốn ra sao thì ra. Con hư một tí, chồng ngẫn một tẹo, người dưng
thiếu thốn cần kíp một chút, vv và vv, chết ai đâu mà cứ phải xoắn.
Nhưng nghĩ lại,
Tuổi 20 rong chơi hạnh phúc nhưng tuổi 40 vẫn rong chơi thì không hạnh phúc nữa. Mình thấy nhiều cô cậu bạn chồng mình, chơi bời bao năm, giờ cuống cà kê mà chẳng biết ai lấy lấy ai, thấy trẻ con gia đình người khác vui vẻ đầm ấm thì cứ ngồi đực ra ngắm.
Tuổi 20 rong chơi hạnh phúc nhưng tuổi 40 vẫn rong chơi thì không hạnh phúc nữa. Mình thấy nhiều cô cậu bạn chồng mình, chơi bời bao năm, giờ cuống cà kê mà chẳng biết ai lấy lấy ai, thấy trẻ con gia đình người khác vui vẻ đầm ấm thì cứ ngồi đực ra ngắm.
- Tình đầu yêu
bằng tất cả hormone của tuổi trẻ, nhưng giờ 40 sắp menopause đến nơi mà gặp lại
tình đầu chắc vái cả nón không yêu được nữa. Cái gì cũng có thời của nó thôi.
- Nếu không có
từng ấy sự bền bỉ mỗi ngày, thì lấy đâu ra con cái giỏi giang ngoan ngoãn, lấy
đâu ra vợ chồng học cách điều chỉnh để sống được với nhau?
Nếu không có thời trẻ con miệt mài đèn sách rèn luyện, thì sẽ không có tuổi thanh niên tự tin xông pha. Nếu không có tuổi trung niên chăm chỉ tích lũy thì ở đâu ra sự thong thả yên ổn lúc về già?
Nếu không có thời trẻ con miệt mài đèn sách rèn luyện, thì sẽ không có tuổi thanh niên tự tin xông pha. Nếu không có tuổi trung niên chăm chỉ tích lũy thì ở đâu ra sự thong thả yên ổn lúc về già?
- Trong chuyện Kiến và Chim Bồ Câu, chuồn chuồn có rong chơi thì cũng chỉ
rong chơi được đến hết mùa hè. Chơi mãi được đâu. Thời tiết đâu phải lúc nào cũng ấm áp đẹp đẽ.
Thôi, cố cố cố.
Ảnh 1: phòng ngủ nhìn ra vườn, năm ngoái còn trống trơn, năm nay lũ con đã vừa ngồi nghịch nước trong bồn vừa vặc nhau vừa hát. Hy vọng năm sau sẽ còn hoàn thiện hơn.
Ảnh 1: phòng ngủ nhìn ra vườn, năm ngoái còn trống trơn, năm nay lũ con đã vừa ngồi nghịch nước trong bồn vừa vặc nhau vừa hát. Hy vọng năm sau sẽ còn hoàn thiện hơn.
Ảnh 2: cánh cửa, bàn, mắc áo, tủ, toàn đồ mua ở cửa hàng đồ cũ rồi nhờ thợ mộc chỉnh trang lại.
Một hãng xuất bản rất nổi tiếng ở Milan đang chuẩn bị làm một cuốn sách về các ngôi biệt thự ở Puglia. Ảnh họ chụp chứ mình đợt về hè vừa rồi bận quá chẳng chụp được cái nào ra hồn. Bảo ông chụp thì ông cứ yes luôn nhưng cuối cùng chẳng sờ tới cái máy ảnh. Giá mà ông từ chối thì mình còn biết thân biết phận tự làm luôn cho rồi.
Kiến trúc ngôi nhà đẹp quá! Nhìn vào thấy mọi thứ nhẹ tênh. Người lau hơn 900m2 thì chắc không nhẹ như người nhìn. Phục em!
ReplyDeleteÔi nghĩ lại lúc lau nhà mà kinh. Chắc em phải nghĩ ra cách nào đó chứ lần nào đến cũng lau nhà thế này chắc chết sớm mất. Em đang nghĩ việc hút bụi thì mua robot tự động, còn việc lau nhà thì có khi mua cái máy lau sàn, mình chỉ việc ngồi lên lái quanh nhà, giống như ở một số siêu thị vẫn dùng. Mỗi tội cái máy này hình như hơi đắt nên em cũng chưa biết phải làm sao.
DeleteNhà anh chị đẹp quá! Cảm giác bình yên, tĩnh lặng, tối giản vừa phải nên nhìn có nét mơ mộng. So với cái ảnh mới dọn dẹp lúc đầu thì khác nhau nhiều quá :)
ReplyDeleteCảm ơn chị Giang, em đọc được bài này đúng lúc đang cần. Dạo này việc dồn, cảm giác chỉ có đi làm với về nhà cơm nước dọn dẹp là hết ngày, thỉnh thoảng FB remind ảnh cũng lại thấy choạnh lòng cái hồi còn tuần sơn móng tay 2 lần, cuối tuần đi café ăn uống đến khuya và người còn chưa có một vết rạn nào :'(
P/S: Chia sẻ với chị Giang về niềm đam mê đồ cũ :) Nhà em mỗi lần cần mua đồ gỗ đều đến các hàng chuyên đồ cũ hoặc garage sales vì đồ gỗ bây giờ toàn gỗ công nghiệp dùng không bền, đồ gỗ đúng tiêu chuẩn mình thích thì lại không có xèng mua. Thích nhất là mua được một món đồ gỗ đúng gỗ thịt, về xịt chống mối mốc gỗ rồi đánh vernis lại. Em rất thích dùng nội thất đan xen cũ và mới, cảm giác ngôi nhà có lịch sử và ấm cúng chứ không kiểu lạnh ngắt như nhà toàn đồ mới.
Bọn chị đã dành không biết bao nhiêu thời gian đi lùng sục các cửa hàng đồ cũ. Đồ ngày xưa toàn gỗ tốt, giờ chỉ cần thợ mộc chỉnh trang sơn sửa lại màu sắc cho hợp cảnh là hơn hẳn đồ mới tầm tầm. Ông thợ mộc làm cho nhà chị giá hơi đắt nhưng cực kỳ giỏi. Nhiều món đồ ông ấy làm xong mang đến, mình nhìn không thể tin được là từ món cũ rích mốc meo mình đưa, ông ấy có thể biến nó thành một thứ độc đáo như thế.
DeleteNhà lớn thế này mà muốn dùng gỗ xịn mà lại phải mới tinh thì tiền đâu em ơi. Nên giải pháp tối ưu là phải lùng mua đồ cũ tốt rồi về sửa lại, tốn thêm công sức và thời gian nhưng đỡ tiền. Đồ mới tinh mà toàn gỗ dán công nghiệp thì chán lắm, nhẹ hều, được một thời gian ngắn là bong tróc hết. Chưa kể mới quá nhìn nó cứ sao sao.
Chị mê đồ cũ lắm. Chị thích trong một đống bụi bặm mình tìm ra một món tiềm năng, mang ra thợ biến nó trở lại thành một thứ đẹp đẽ để dùng tiếp, thay vì ra các đại siêu thị mua một món hàng tàu. Nhưng cũng tùy nước thôi. Ở châu Âu chợ đồ cũ còn thú vị chứ chị tin là ở Mỹ thì không. Dân Mỹ không có thói quen dùng đồ bền. Họ mua đồ rẻ và vứt rất nhanh. Hãng sản xuất đã quen với việc dùng chất liệu rẻ để rút ngắn tuổi thọ sản phẩm đồng thời giảm giá thành, cho phù hợp với thói quen tiêu dùng nhanh của người Mỹ.
Các phòng nhìn nhã lắm bác ơi. Cho em hỏi cái cây đỏ trong hình 1 là gì thế bác? Nhìn như cái mái chèo, bọn trẻ con lấy cái đó chèo trong bồn tắm à bác? Còn em đồng ý bài viết của bác hoàn toàn.
ReplyDeleteEm nghĩ 20 tuổi trẻ trung vẫn còn vô lo vô nghĩ nên hạnh phúc kiểu có nhiều cơ hội nhưng cũng kèm với việc tự tin quá thành ra háo thắng
40 tuổi hạnh phúc kiểu ổn định sự nghiệp và trải qua nhiều thăng trầm nên nhìn cuộc đời đa dạng hơn :-) và biết buông bỏ những gì ko cần thiết
P/S: Con em hỏi bố nó "bố ơi con gì là chúa tể muôn loài?" Bố nó trả lời "Mẹ mày a.k.a vợ tao" :-P
Chúc mừng chồng em đã sớm ngộ ra chân lý :-)))))
DeleteCái cây đỏ trong hình chính là một cái mái chèo cũ không hiểu ông chồng bác ông ý thửa được từ đâu về. Nhìn khiếp quá nhưng chẳng biết để đâu nên đành để đấy. Dựng đấy làm cảnh thôi chứ lũ kia mà chúng nó lấy ra chèo thì chắc khua vỡ hết gương kính quanh đấy mất.
Thích quá! Nền nhà bằng gì thế hả chị? Nhà có nhiều muỗi không ạ?
ReplyDeleteNền nhà bằng xi măng em ạ. Đổ xi măng trắng xong rồi xoa cho nó bóng lên. Nhìn trong ảnh này không thấy chứ thực ra sàn rất nhẵn và bóng. Còn phòng ngủ của chị thì lát gỗ.
DeleteMuỗi hiện giờ hầu như không có nhưng khi chị trồng cỏ xong, phải dùng nhiều nước để tưới, thì khả năng sẽ nhiều hơn.
Nhà đẹp thế chị ơi! Đúng là nhìn ảnh mới biết người dày công với nó như thế nào, bởi chẳng có cái nhà nào xây xong tự nó sạch sẽ ngăn nắp đẹp đẽ cả.
ReplyDeleteAi rồi cũng qua thời thanh xuân, qua như thế nào là do mình chọn thôi fai không chị?
Ừ, làm nhà nhiều chi tiết nhỏ nhặt kể ra không hết nhưng vô cùng tốn công sức. Cái mắc áo trên tường nhìn đơn giản thế thôi nhưng cũng phải bao công sức đo đạc, rồi đi tìm mua, sửa lại, rồi hẹn thợ tới treo lên, thợ khoan lỗ rơi bụi xuống bên dưới thì mình lại phải lịch kịch mang máy tới hút bụi quét dọn. Nói chung kể không hết lượng công việc vừa khổng lồ vừa lắt nhắt ấy.
Deletethợ ở Nhật làm gì thì làm, trong túi họ luôn có cái máy hút bụi cầm tay. Họ khoan đục chỗ nào xong là lau chùi hút bụi chỗ đó sạch nhẵn bóng luôn. Nên nhà cần sửa chữa gì thì cứ gọi thợ, tối về thấy nhà vẫn sạch tinh như chưa từng khoan tường đục đẽo gì. Ở Nhật thích mỗi khoản dịch vụ cực tốt và người làm rất chu đáo tinh tế từ những thứ nhỏ nhất á chị.
DeleteNhà đẹp quá chị Cún ơi, và cả gọn gàng, ngăn nắp. Em thích khung cửa sổ nhìn ra bầu trời xanh, thật là yên bình.
ReplyDeleteỪ, bầu trời Salento thì lúc nào cũng xanh thế. Mỗi tội hàng thông cao cao ngoài cửa sổ là do hội nhà xuất bản kia đã photoshop, chứ thực ra từ phòng ngủ của chị nhìn ra hàng cây olive cơ. Chắc họ nghĩ để hàng thông thì sẽ đẹp hơn.
Deleteước gì được đi salento, sang thăm chị Cún ☺
ReplyDeleteChị cún của Nguyễn Thị Thanh Huyền còn đang bươn chải sinh tồn ở châu Phi chứ nào có được ở xứ Salento hiền hòa thơ mộng.
DeleteĐúng là người kiên cường có khác. Trăm công ngàn việc thế mà cũng chỉ than nhè nhẹ, vừa than xong đã rũ bùn đứng dậy sáng lòa con mắt luôn :-).
ReplyDeleteTui rất hiểu vụ làm nhà. Nhìn một cái ảnh nhẹ nhàng ngon lành cành đào như thế mà có mấy ai kinh qua được quá trình bắt đầu từ con số không, chưa kể đến những thương tích của thợ xây nếu có nữa. Mai mốt nàng cho bọn tui xin ảnh cái vườn nữa nhé.
(Nói đến tạp chí biệt thự, anh hùng lao động là chồng tui đã pack đâu mất pà nó cái quyển sách về nhà cửa địa lý vùng Tuscany mà tui mượn từ thư viện, tuần sau phải lục lọi mấy chục cái thùng để tìm nó mang đi trả thì phí phạt chắc cũng đủ cho một buổi cà phê của tui!)
Tui đã bảo người cẩn thận không tung hô lại thành tung hê bây giờ cơ mà :-)))
DeleteVợ chồng tui thì mệt nhất là vì làm nhà từ xa, dặn thợ cái gì cũng phải dặn qua tin nhắn, điện thoại hoặc email. Nhiều khi dặn một đằng về tới nơi thì thấy bọn họ đã làm một nẻo, nhiều lúc phải làm lại, nhiều lúc mệt mỏi quá kệ xác chả làm lại nữa.
Người mà đi thư viện thì thử tìm sách về phong cách kiến trúc của vùng Salento đề cao sự mộc mạc tối giản và tái sử dụng. Từ khi tui bập vào phong cách này thì hầu như tui không mua đồ mới nữa.
Uh thanks nàng, khi nào ổn định nhà cửa xong thì tui ra thư viện tui lục lọi.
DeleteP.S. là tui chưa bao giờ tung hô anh hùng lao động nhà tui nhóe. Tui đã dự đoán trước nên mấy ngày nay đã ra sức giấu đồ dùng riêng tư của mình, thế mà vẫn lọt đi quyển sách ấy :-)))). Mà thôi, trời đã sắp đặt cho người hay lo cáp với người không hay lo, cứ xem như tui và chồng người số xuân vậy :-D
Em đọc blog chị và học được rất rất nhiều thứ. Em cảm ơn chị!
ReplyDeleteCảm ơn em :-)
DeleteEm thử Google "Salento House decoration" thì nó ra một loạt kết quả. Nhà ở Salento đặc trưng là trần hình cung với mấy phòng thông nhau, màu chủ đạo là trắng kem hả chị? Nhà kiểu này thì đúng là nội thất vintage là hợp nhất rồi :-) em thích cho thêm mấy hũ cây lá bé bé nhìn dịu xuống nữa, như kiểu này . https://i.pinimg.com/736x/27/0f/08/270f0812c88df113c6abc810c65cb59a--wire-shelves-cage-shelving.jpg
ReplyDeleteCơ mà nghĩ thế chứ ko có nhà rộng để làm hehe
Kiến trúc Salento đặc trưng là trần hình cung, vòm hình sao, chất liệu là đá khối khai thác tại chỗ, gọi là pietra leccese. Chị không biết tiếng Việt gọi loại đá này là gì. Phần lớn mọi người sơn trắng, hoặc để đá trần. Cả hai kiểu chị đều thích. Đồ gỗ thì thường dùng đồ gỗ mộc kiểu nông dân. Gỗ mộc nhìn trong ảnh thì thích nhưng nhiều cái không tiện dụng lắm nên chị kết hợp cả luxury lẫn nông dân, tạo thành farmer-chic. Ý tưởng là thế nhưng đến phần thực hiện thì chị hơi bị tẩu hỏa nhập ma nên nhà cửa vẫn đang rối ren, nhiều chỗ nhìn chả hiểu phong cách gì. Chị vẫn đang cải thiện từng phần.
DeleteChị mong chờ đến lúc mọi việc xong xuôi, lúc vợ chồng chị đến không cần phải làm việc với thợ mộc thợ nề thợ điện thợ nước thợ làm vườn nữa. Lúc đó chị sẽ thảnh thơi phơi phới đi mua hoa cắm lọ, đi mua cây xanh về bày trong nhà; sẽ treo một chùm ớt vàng ớt đỏ, hành, tỏi, cà chua, sẽ có giỏ trái cây theo mùa, và đặt cả một lọ hoa đồng nội, trong bếp. Nhưng mà chặng đường từ đây đến đó thì vẫn còn xa em ơi. Chị vẫn phải kiên nhẫn.
Thanh bình và đẹp quá chị ạ! Bao giờ chị mới thôi bận rộn để về ngắm các chú bọ dừa nhỉ? Em thấy hàng oliu đẹp hơn thông chị ạ. Gu thẩm mỹ của chị rất tinh tế!
ReplyDeleteỪ nhỉ, nhớ các chú bọ sừng mải miết ở một góc vườn Salento quá đi.
DeleteHàng thông kia là ở cửa chính của căn nhà. Cao, xanh, bóng mát, nhựa thông làm không gian lúc nào cũng thơm sực nức nhất là buổi sáng khi không khí vẫn còn ẩm. Hàng cây olive thì rất hiền hòa nhưng có lẽ vào ảnh thì nhìn hơi thấp nên họ phải photoshop cho hàng thông cao kia vào cho khung cửa đỡ trống.
Chị ơi, không biết em cảm nhận có đúng không nhưng em thấy chị dù physically rất bận rộn nhưng mentally chị rất an yên, ung dung tự tại. Cách chị sửa và trang trí nhà cũng thấy sự bình yên nơi tâm hồn chị. Em thích khung cửa với khoảng trời xanh ngắt quá. Hè năm ngoái em từ Mỹ sang Salento chơi mùa hè 2 tháng. Em có thể hình dung được sơ sơ kiến trúc ngôi nhà của chị. Đẹp quá chị ạ. Chị sẽ còn cùng anh nhà và các cháu bôn ba qua nhiều nước nữa nhưng đây sẽ là chỗ đi về của chị. Nhớ đến entry chị viết về ngôi nhà khi chị về già, thấy bình yên quá. Chị hoàn toàn có thể sống một cuộc sống phu nhân vương giả, được đưa đón, trọng vọng nhưng chị chọn cho mình một cách sống khác. Em thật sự cảm phục và yêu mến chị dù em chưa bao giờ gặp chị.
ReplyDeleteThì chị vẫn được đưa đón trọng vọng mà, nhưng đó là công việc thôi chứ còn cuộc sống riêng của mình thì chị thích làm việc khác.
DeleteChị thì đúng là bận rộn thật, nhưng chị bận rộn lo cho gia đình, con cái, làm những việc chị cho là cần thiết cho người khác, làm những việc yêu thích cho bản thân, chứ chị không bận rộn bày mưu tính kế hãm hại người khác hoặc lo lắng phên giậu những lời nói dối tiền hậu bất nhất của bản thân, hoặc lo che chắn đậy điệm hành vi xấu sợ bị phát hiện. Thế nên dù đầu óc và chân tay đều bận rộn nhưng đúng là chị không thấy bất an sợ hãi buồn bã gì, đêm đặt lưng xuống là ngủ luôn (trừ những lúc con chị ốm). Còn sự an yên ung dung tự tại thì là những từ to tát, em hỏi chị thì chị không dám tự nhận, để tùy mọi người cảm nhận thôi.
Khung cửa sổ em nhìn thấy có một cái bậu cửa lát bằng gạch cũ, nhìn ra bãi cỏ xanh (trong tương lai), mấy hàng cây olive và mấy cây mận. Còn bầu trời thì lúc nào cũng xanh huyền ảo thế. Đó là chỗ chị sẽ ngồi đọc sách.
Thế có lúc nào chị cảm thấy mất ăn mất ngủ vì thua kém 1 ai đó chưa ạ. Em hỏi thật vì em là một người kiềm chế cảm xúc kém nên hay lăn tăn vì người khác chẳng hạn
DeleteỦa, ai mà lại khiến cún béo mất ăn mất ngủ thế, chắc phải là một người đàn ông đẹp trai tài ba cao thượng khoáng đạt vv và vv.
DeleteĐùa thế, ở đời hơn thua nhau là chuyện bình thường, ghen tí cho human thôi chứ việc gì phải mất ăn mất ngủ em ơi. Người có tính ghen tỵ quá đà thì hay có tư duy luẩn quẩn lắm em ạ. Chị gặp nhiều rồi thì thấy thế.
Chị không có tính ghen tỵ nhưng thấy bản thân sự ghen tỵ không xấu, nếu sự ghen tỵ đó cho em động lực để vươn cao lên bằng người ta. Nó chỉ xấu khi em vì ghen tỵ quá mà thành ra hằn học tìm cách chơi xấu để kéo người ta xuống bằng với em.
Giang nói cái này trúng ý chị quá luôn. Thà mua đồ gỗ cũ còn hơn mua đồ gỗ mới mà ọp ẹp, còn mua loại cho thật tốt thì lại đắt quá. Cái ghế trắng nhìn thơ mộng quá đi. Chị Th.
ReplyDeleteMagis Proust của Mendini chị ơi.
DeleteBác Cún ơi nhà đẹp quá, bao công sức đổ vào cuối cùng cũng bắt đầu thấy thành quả rồi. Bác đã trang bị nội thất đồ gỗ xong chưa? Anh chồng em là nghệ nhân làm ghế, cũng hay mua ghế cũ về sửa chữa rồi bán lại,nếu còn cần thì bác gọi anh ấy thử xem. Anh ấy học trường Boulle ra (tương đương với trường X em bác học ý :D nhưng bên mảng nghệ thuật )
ReplyDeleteSao cô Chi tiết lộ thông tin muộn thế. Đồ nội thất bàn ghế giường tủ cơ bản là bác xong rồi, chỉ còn vài món nhỏ nhỏ mua gỗ ván cũ về rồi bảo thợ mộc làm thôi. Nhưng bác nhờ cô Chi hỏi hộ bác xem anh ấy có phục chế được ghế UP B&B của Gaetano Pesce không. Và nếu anh ấy có album ảnh các ghế anh ấy đã phục chế thì bác muốn ngó một cái. Cám ơn cô Chi nhé.
DeleteChị ơi nhà như thế này ở đấy có đắt không ạ? Em đang ở Rome. Vợ chồng em đang tìm một căn nhà nghỉ không đắt quá rồi từ từ sửa.
DeleteNhà càng lớn thì càng mất nhiều tiền để mua và nhất là mất nhiều tiền để sửa. Em muốn mua nhà ở Salento thì mức giá nào cũng có, tùy nhu cầu của em thôi. Chị thấy khoảng 200k euro là cũng mua được một bất động sản tạm rồi, sau đó chi thêm khoảng 400k euro làm lại nữa. Tóm lại theo chị vợ chồng em bỏ khoảng 600k thì đã có một cơ ngơi xinh xắn và một khoảnh vườn kha khá. Tất nhiên nếu ngôi nhà có ý nghĩa lịch sử, hoặc ở vị trí đẹp, hoặc thuộc hàng bất động sản hàng top ở đó thì giá phải hơn thế nhiều.
DeleteEm cảm ơn chị ạ. Em qua công ty môi giới biết sơ sơ giá nhà nhưng em không hình dung được khối lượng công việc và chi phí cần để sửa. Nhìn nhà chị sửa xong đẹp thích quá nhưng nghĩ đến sửa sợ quá chị nhỉ? Em nhớ tấm ảnh chụp căn nhà lúc ban đầu. Thẩm mỹ của chị thật là tuyệt.
DeleteCám ơn em. Khối lượng công việc thì khổng lồ lắm. 4 năm trước chị mới có đủ dũng khí lao vào chứ giờ bảo chị bắt đầu thì chị chịu thôi.
DeleteNhìn ngôi nhà trắng trông ra vườn olive thích thật chị nhỉ. Đồ nội thất vừa đủ thì ngôi nhà trông thoáng đãng, thanh thoát, nhẹ nhàng, có nhiều chỗ cho gió luồn ra luồn vào. Em sợ nhìn những căn nhà quá nhiều đồ đạc ngập ngụa lên trông ngột ngạt khó chịu nặng nề và bí bách lắm. Mặc dù cách đây 20 năm em rất thích có một ngôi nhà ngập đồ đạc và trang trí các kiểu.... hihi
ReplyDeleteNhà ngập ngụa đồ đạc nhìn mệt mỏi mà phủi bụi từng món cũng đủ chết mệt em ơi. Kiểu nhà bày biện kín đặc là kiểu xưa rồi. Xu hướng giờ là thoáng đãng tối giản thôi.
DeleteNhìn nhà chị đẹp quá. Em tưởng tượng ra nó rất thoáng mát ở trong ấy luôn hưởng được gió trời và hít thở làn không khí trong veo. Chị đã mua được robot hút bụi chưa. Em sắm 1 con và thấy ok. Nó hút sạch bóng. Nhưng mỗi con pin tầm 2 tiếng (hút sạch tầm 90-100m2 thôi). Nhà chị đại biệt thự thế này, khéo phải sắm chục con mới đủ quá :D
ReplyDeleteChục con robot chạy lăng quăng khắp nhà ý hả? Chị tưởng nó cứ hết điện thì lại tự động quay về sạc, sạc xong lại tự đi kiếm chỗ nào bụi để hút chứ nhỉ?
Deletehết điện nó tự mò về ổ để sạc á chị. Nhưng con nhà em sạc 4 tiếng xong làm việc hút hiếc các loại bụi được 2 tiếng thì hết pin, lại phải quay về ổ sạc lại. Nên nếu nhà rộng gần ngàn mét vuông, 1 con robot chắc phải mất 3 ngày mới làm sạch được quá :D
ReplyDelete