Mình cho rằng khi viết
câu chuyện cổ tích Người đẹp ngủ trong rừng, có đoạn hoàng tử vén các thể loại
bụi gai và tìm được đường vào vương quốc đang ngủ, nơi tất cả mọi người ngủ khò
ở mọi tư thế, thì tác giả đã lấy cảm hứng từ châu Phi.
Sáng, mình đỗ xe ở bãi đỗ
rồi chạy sang quán cà phê vì có hẹn với một bà người quen. Chạy ngang siêu thị,
thấy ngay một chú gác siêu thị đang ngủ ngồi, đầu thẳng, cổ thẳng, một tay giơ
ra đằng trước. Nhìn đồng hồ, mới có 9h sáng mà đã thấy ngủ bình yên như trẻ thơ.
Đi ngoài đường, bất kể giờ
nào đều thấy rất nhiều người nằm ngủ. Nằm chả ý tứ gì trên vỉa hè, nằm rất ý tứ
sau gốc cây, nằm trên ghế băng, nằm trên mảnh nilon rách, nằm trên mấy viên
gạch, nằm trên đống lá, nằm trên xe ba gác. Ngồi ngủ còn nhiều hơn. Ngồi chơi
ngủ, ngồi bán hàng ngủ, ngồi trên xe bus ngủ, ngồi đợi xe bus ngủ, taxi đợi
khách ngủ, ăn xin cũng ngồi ngủ. Trên vỉa hè, một nhóm mấy người, ngồi ngủ hết
cả lượt. Ngủ ngồi rất giỏi, ai cũng ngủ nhưng không ai dựa vào ai.
Bà bạn mình kể có lần bà
ấy thấy giúp việc của bà ấy, trong lúc đang lau chùi cái TV, thì đã ngủ luôn
trong tư thế đó. Tức là quỳ gối xuống sàn nhà, một tay cầm giẻ chìa ra phía
trước. Bà ấy nhìn thấy thì hoảng quá vì tưởng nó bị điện giật chết cứng, chạy
lại gần thì hóa ra nó đang ngủ.
Con bé trông trẻ, hè trước
khi đi nghỉ mình đã nhắc nhở vụ tối ngủ sáng ngủ từ trưa sang chiều lại ngủ
nốt. Lúc mình về, nói công bằng thì suốt 2 tháng không thấy nó ngủ buổi chiều.
Mình đã đang mừng. Ai dè chỉ được đúng 2 tháng, giờ nó lại ngủ như thường lệ
rồi các bạn ạ. Được mỗi cái lần này nó không nằm quay ra sàn ngủ như hồi trước,
mà chọn góc kín kín ngồi ngủ. Mình đợt này bận lu bu từ sáng tới tận đêm, chưa
kịp gọi nó ra nói chuyện, thì nó đã bị ngài bắt gặp một hôm ngài về nhà sớm.
Ngài mở cửa vào phòng tìm trẻ con, thì thấy cô trông trẻ đang ngủ ngồi sau cánh
cửa tủ quần áo!
Đỉnh cao của cái sự ngủ là
một hôm mình vừa từ trong bếp đi ra thì thấy nó đang đứng một xó, mặt úp vào
tường. Mình tò mò không hiểu nó đang làm gì, mới đi lại gần. Hóa ra nó đang ngủ
các bạn ạ, mà có vẻ ngủ rất ngon. Sáng hôm đó có công ty đến phun thuốc muỗi.
Mùi thuốc muỗi hắc nên nó không tiếp tục ngủ trong phòng nó ở khu nhà sau như
mọi bữa được mà phải chạy vào nhà chính đứng. Đứng một lúc chắc buồn ngủ quá
chịu không nổi nên úp mặt vào tường ngủ luôn. Mình sững sờ suýt đánh rơi bát phở đang bê trên tay. Suýt
thì toi bữa sáng.
Mà thôi, đợt này ta đang
bận. Phải sống sót qua được đận này rồi mới tính đến chuyện khác. Một số thần
dân của vương quốc ngủ cứ đợi đấy.