Hôm nọ mình đang đi trong cửa hàng IKEA thì thấy một con bé tuổi độ 16, 17 đang trợn mắt vẻ mặt dữ dằn hai tay chém chém vào không khí và mồm thì nói cham chảm cái gì đó. Hai bậc phụ huynh mẹ thì đứng xụi lơ trước mặt nó, còn bố thì giả tảng ngó lơ chỗ khác, cả hai đều có vẻ bất lực cam chịu. Thú thật nhìn cảnh đó mình rùng mình vội rảo chân đi thật nhanh. Con bé làm mình nhớ tới cô con gái cũng đang tuổi teen của mình ở nhà. Con bé này mới trợn mắt tay chém chém không khí chứ con mình lúc lên cơn thì còn nhe cả răng, hai cái răng bàn cuốc.
Nhiều lúc mình cứ tự hỏi đứa con gái thơm tho sạch sẽ chúm
chím điệu đàng váy áo công chúa của mình ngày nào giờ đi đâu rồi, thay thế bằng
một khuôn mặt toàn trứng cá, mái tóc bóng dầu không chịu tắm gội, áo ngắn hở
rốn nói cách nào cũng không chịu mặc cái nào dài hơn, điệu bộ động tác y hệt
mấy đứa rapper du thủ du thực, để phòng bừa bãi như cái chuồng lợn, cãi láo như
ranh và khi gặp cái gì không vừa ý thì nó hét với một giọng đảm bảo có thể làm
thủng màng nhĩ bất cứ ai đối diện hoặc thậm chí chỉ cần đứng gần.
Cách đây vài tháng bạn của ngài mời cả nhà đến ăn tối. Nghe
thấy thế mình mừng rỡ đồng ý liền. Hai vợ chồng đó mình đánh giá là người
nghiêm túc, vẫn nhớ họ có 2 đứa con gái dễ thương chăm đọc sách và bằng tuổi con mình. Hy
vọng lũ đười ươi nhà mình gặp gương sáng thì sẽ khá khẩm lên???
Thế là cả nhà khăn áo chỉnh tề rồng rắn kéo nhau đi.
Đến nơi, mình sững sờ ú ớ suýt đánh rơi cả đóa hoa đang bưng trên tay khi thấy
mở cửa cho mình là một con bé đi giày móng guốc bét ra cũng phải chục phân,
quần bó chít, áo cũng ngắn hở rốn như con mình, móng tay mận chín vừa cong vừa
dài, môi cũng tô son tím bầm dập, mắt tô phấn màu xanh lơ rất không liên quan,
và mái tóc xơ nhuộm xanh đỏ tím vàng!
Trong bữa ăn mẹ nó kể với mình rằng để cho nó không xỏ
khuyên và xăm trổ nhố nhăng thì chị ấy đành chấp nhận cho nó nhuộm
tóc bất cứ màu gì nó thích, và có những đợt nó lên cơn thì đóng cửa ở lì trong
phòng 3 ngày liền tù tì và chỉ chúi mũi vào điện thoại. Chị ý còn kể bạn của
chị ý đau khổ khi thấy cô con gái một hôm về nhà với cái cẳng tay đã xăm kín,
mà xăm gì không xăm lại xăm đúng tên và mặt thằng bạn trai. Bạn trai rồi chắc
chắn sẽ bỏ, thế còn cái cẳng tay mình có tên và cái mẹt nó thì bỏ làm sao???
Ôi thế hóa ra con gái mình vẫn còn tử tế chán, vì chưa thấy nó đòi nhuộm tóc hay xỏ khuyên hay xăm trổ gì. Bên này nhiều đứa xỏ khuyên rốn, khuyên mũi, khuyên môi, khuyên lưỡi, khuyên lông mày, còn trên hai vành tai thì chúng nó làm cả một xâu, đi lại kêu leng keng như treo chuông.
Trong một diễn biến khác, ngài một hôm tức tối chạy ra bảo vợ “Em ơi, thằng Ale nhà mình nó thích tí, mà là tí đàn ông em ạ”. Giời ơi, nó vồ thì tiện đâu nó vồ đấy, chứ tí tiếc gì mà cứ đổ oan cho con trai người ta. Thằng con giời đánh cứ vài phút lại chạy ra vồ vào tí bố một lần, thằng bố rên xiết. Mấy ngày nay nó có vẻ không vồ tí nhiều như trước, nhưng đổi lại nó lại gọi ông bô nó là “Xinh đẹp”. Ông bô nó sau mấy ngày cực lực phản đối thì giờ có vẻ cam chịu, con gọi “xinh đẹp ơi” là bố trả lời luôn, và lúc gọi thằng con thì cũng gọi “xinh đẹp ơi” và thằng con cũng trả lời luôn! Mình cũng chết dở với thằng con dẩm dớ. Chòng ghẹo, tranh ăn với em, phá phách, suốt ngày rủ bố vật nhau, và cứ nhằm đúng lúc mẹ ngồi thiền là nhảy vào phá đám. Chưa kể suốt ngày cả nhà inh tai nhức óc cái giọng hát như bò rống của nó. Mà thế vẫn chưa tệ bằng việc cả ngày nắng đẹp khô ráo thì nó không chạy, nó đợi đúng lúc trời tối mò, vừa mưa vừa rét căm căm nó đầu trần áo cộc ra đường đi chạy. Tối quá mấy lần không thấy đường vấp ngã lăn quay khuỷu tay với đầu gối không còn chỗ nào là không sứt.
Nhưng hôm nọ mình đang đi có việc thì nhìn thấy hai thằng
choai choai chạy ngược chiều nhau trên vỉa hè, vừa chạy vừa gáy lên như gà. Đúng
theo nghĩa đen là gáy lên như gà, và lúc gặp nhau thì một thằng còn đập đánh
bốp vào…chym thằng kia ra ý chào. Ôi thằng con của mình ở nhà dở người thì dở
người thật nhưng ra đường thì lấm lét như rắn mồng năm chứ chưa đến mức này.