Mình vốn không định viết chuyện này. Căn bản mình nghĩ tín
ngưỡng là một việc cá nhân. Bạn tín ngưỡng ai đó là việc của bạn, tôi không tín
ngưỡng ai đó là việc của tôi. Ở Âu, Mỹ, những câu hỏi kiểu nhà bạn to như nào,
tháng bạn kiếm bao nhiêu, bạn theo tôn giáo nào, đều mang tính riêng tư kỵ húy
miễn hỏi như nhau. Một lý do nữa của việc mình không muốn viết là vì viết rồi người
đọc trở nên mưu cầu, mất đi sự vô tư, cũng tập theo và ngóng tìm những hiện
tượng tương tự, không thấy thì lại bảo cún béo bị cuồng tín nói linh tinh. Mà
căn bản của việc tu luyện này là rèn tâm tính chứ không phải mưu cầu chữa bệnh
nọ kia.
Vì vậy mình tập Pháp Luân Công (PLC) cũng được 2 năm rồi, và
đây là lần đầu tiên mình viết về nó. Tự dưng hôm nay cảm thấy thời điểm cần chia sẻ đã tới.
Hồi mình mới bắt đầu đọc về PLC, đọc về các trường hợp bệnh
nan y mà khỏi thần kỳ, đọc vì tò mò thôi chứ chưa tập, một hôm mình đang ngồi
rướn cổ đọc thì tự dưng thấy ở bụng dưới có cái gì đó máy máy rất lạ. Trước khi
các bạn gạt đi bảo đó chỉ là cảm giác bụng sôi ruột óc ách chứ có gì lạ, thì
mình nói luôn là hoàn toàn không phải vì nó nằm ở bụng dưới chứ không liên quan
gì đến hệ tiêu hóa. Đại loại là nó y hệt cảm giác của người có bầu lần đầu cảm
thấy thai nhi máy trong bụng. Mình nhớ lúc đó mình còn lo lắng tự hỏi ủa có chuyện gì, dính bầu? Mãi về sau này, sau khi được nghe rất nhiều kinh
nghiệm tương tự của những người khác, đều có cảm giác như thai nhi máy lần đầu
trong bụng, họ gọi hiện tượng đó là “được Sư phụ cài Pháp luân ở bụng dưới khi quyết
tâm bước vào con đường tu luyện”, thì mình mới nhớ ra kinh nghiệm đó của chính
mình.
Sau đó vài tháng, lúc mình bắt đầu đọc sách và tập các bài
công pháp, một hôm, đang ngồi gõ máy tính, tự dưng mình thấy có một cái gì đó
quay xoạch xoạch rất mạnh và rất rõ bên ngực trái. Mình lúc đó mới tập nên
không biết đó là gì, chỉ nghĩ đơn giản một cơ nào đó ở ngực bị chuột rút, mặc
dù nó chẳng giống bị chuột rút tí nào mà rõ ràng là có một cái gì đó đang quay.
Mãi sau này, đọc thêm về các trải nghiệm của những người khác, mình mới biết đó
là khi Sư phụ đang dùng Pháp luân tịnh hóa thân thể cho học viên, sửa chữa những
nơi có bệnh.
Một lần khác, mình cũng đang ngồi gõ máy tính, tự dưng cảm thấy
một cái gì đó xoay tít trên vai trái, chỗ khớp nối với cánh tay. Vẫn không biết
đó là cái gì và không liên hệ chuyện đó với PLC. Sau này đọc các chia sẻ của
các học viên mới biết nhiều người trong số họ cũng có kinh nghiệm y hệt ở trên
trán, trên cánh tay, trên đầu ngón tay vv. Cơ địa ai nhạy cảm thì có thể cảm
nhận được Pháp luân quay.
Cũng một lần hồi mới bắt đầu tập, một hôm tự dưng mình bị
đau bụng tào tháo đuổi. Mình nhớ lúc đó có băn khoăn là có ăn gì đâu mà lại bị
đau bụng, mà nhất là đâu có ăn gì để tạo thành cái màu nâu đỏ khác thường. Tuy
nhiên mình không nghĩ gì hơn thế vì sống ở châu Phi việc bị tào tháo đuổi không
phải việc gì xa lạ, nhất là nó chỉ xảy ra đúng 1 lần rồi hết luôn. Lâu lâu sau,
tình cờ đọc chia sẻ của các học viên, mấy người trong số họ kể lại một chuyện y
hệt, tức là tự dưng một hôm đau bụng cuống cuồng, chạy vào nhà vệ sinh, đi ra
chất lỏng màu nâu đỏ rất khác thường, thì mình mới nhớ ra hiện tượng đó cũng
xảy ra y hệt với mình. Đó là khi Sư phụ đang tịnh hóa ruột cho đệ tử.
Toàn những hiện tượng xảy ra với mình từ khi mình bắt đầu
tập, chứ trước đó thì hoàn toàn không thấy. Ngẫm lại, những hiện tượng này đều
được nhắc tới trong các tài liệu của PLC, và được rất nhiều học viên chứng
thực, và giờ đến lượt mình. Nhưng mình chỉ chứng thực được những chuyện nho nhỏ
xảy ra với mình như mình kể ở trên thôi. Nhiều học viên còn nhìn thấy nghe thấy
những điều phi thường lắm nhưng bản thân mình chưa trải qua nên không bàn.
Các bạn đọc blog mình lâu thì biết rõ mình không thuộc diện
gà mờ nhìn mơ tưởng táo. Lại càng không phải người cuồng tín gặp cái gì cũng
vái lạy thắp hương. Cũng không phải người mở miệng là niệm Phật hoặc nhắc đến
nhân, quả, nghiệp. Lúc bắt đầu tập, mình chỉ nghĩ đơn giản môn tu luyện này vừa
có các bài công pháp nhẹ nhàng tăng độ dẻo dai cho cơ thể, vừa có tôn chỉ Chân
Thiện Nhẫn để người luyện liên tục đề cao tâm tính bản thân, thì cứ tập thôi,
còn những nội hàm về thần, Phật, quỷ, ma, luân hồi, thiên đường, địa ngục vv,
thì…tính sau. Giờ đây sau 2 năm, có những điều mình buộc phải tin, có những
điều không buộc phải tin thì mình vẫn…nửa tin nửa ngờ. Sự cứng đầu này, trong
ngôn ngữ tu luyện gọi là có ngộ tính kém. Mình cũng lần đầu ý thức được giới tu
luyện nhìn đời rất khác người thường. Ví dụ, người thông minh học sâu hiểu rộng
chưa chắc ngộ tính đã hơn một người nghèo khổ thất học. Người ăn xin rách rưới
nằm ngủ vệ đường có khi lại có tới 4 thần Hộ Pháp đứng quanh bảo vệ, còn người
lên xe xuống ngựa quần áo lụa là có khi lại là quỷ sứ đầu thai. Cái này là nói
cho biết thôi chứ bản thân mình cũng chẳng biết phải tin ra sao? Nhưng có một
điều thì mình công nhận, đó là người thường phải giành giật, tranh đấu, ham hố,
tự bày tự dọn, nói chung khổ não quá chừng. Ở mức tu luyện chập chững như mình
đây mà còn thấy nhiều sự tranh giành thi đua ham hố của nhiều người thật vô
nghĩa, thì mình tự hỏi những người tu luyện lâu năm họ còn thấy vô nghĩa đến thế
nào?
P.S: Có lẽ nào, trái đất quay quanh mặt trời, ở một thế giới
siêu to khổng lồ nào đó, chính là nguyên tử quay quanh hạt nhân?
Có lẽ nào khoảng cách bát ngát giữa các vì sao chúng ta nhìn
thấy trong thế giới của chúng ta, trong một thế giới siêu nhỏ nào đó chính là khoảng cách giữa những nguyên
tử, giữa những phân tử?
Có lẽ nào trên nguyên tử có tồn tại các dạng sinh mệnh, cũng
như dạng sinh mệnh con người tồn tại trên trái đất?
Có lẽ nào trong vũ trụ này có nhiều dạng sống, thậm chí có
trí tuệ, thậm chí là siêu trí tuệ, có thể tồn tại mà không cần phải có nước và
oxy giống như con người?
Có lẽ nào người hành tinh khác đến trái đất thường xuyên,
chỉ là họ đến và đi tại một chiều không gian khác?
Có lẽ nào có khi ngay cả trên sao Hỏa cũng có sinh mệnh đông vui, chỉ
là chúng ta hạ cánh ở một chiều không gian khác do đó chúng ta chỉ nhìn thấy hoang
mạc?
Ai trả lời giúp
tui?