Tôi xưa nay không có hứng bình luận về Biden. Ông ta rõ ràng là hạng khoác lác bất tài. Dấu ấn duy nhất làm cho thiên hạ để ý đến B đó là cú ăn cắp bầu cử 2020. Đã ăn cắp mà còn làm không nên. Nhiều khi nhìn Biden nhướn mắt đọc diễn văn từ teleprompter bộ dạng ngẩn ngơ tôi là ai và đây là đâu, nói thật cứ nguyên bản như thế cho thẳng vào bảo tàng Madame Tussauds là chuẩn rồi, chả cần chỉnh sửa gì.
Tôi cũng không muốn nói về Trump. Tôi đã bình luận về T nhiều,
ý kiến vẫn bảo lưu như thế. T dù có thế nào, trong 4 năm ông ý làm tổng thống,
kinh tế ổn định, lòng dân yêu mến, không có cuộc chiến mới nào được khơi mào,
đầu gấu như Putin cũng phải nể, họ Tập thì lo lập cập chống đỡ muốn đái ra
quần, còn gặp gỡ được cả Chí Phèo Ủn ỉn Bắc Triều và làm cu cậu chấm dứt cái
trò phóng tên lửa loạn xạ vốn làm các nước láng giềng sống không yên cứ dăm bữa
nửa tháng lại thót tim một lần, thậm chí ghét nhau truyền kiếp như Do thái và Ả
rập mà cũng chịu ngồi vào bàn hợp tác dưới sự tác động của Trump. Trump hết
nhiệm kỳ, đi đến đâu dân rần rần kéo đến ủng hộ đến đấy. Vắng thái độ đáo để
sát ván của Trump, nhìn xem Tập và Putin đang làm gì. Đã bao giờ Putin có thái
độ ngạo ngược, giọng điệu bất cần và hành vi bất chấp ở mức độ như vậy? Tôi nói qua như thế, toàn facts cả, muốn trở
thành người hiểu biết thì tự đi tìm hiểu, đừng nói luyên thuyên cá mè một lứa
tôi không ưa. Phân biệt được đúng sai cũng là một dạng trí tuệ.
Điều tôi muốn nói hôm nay là về sự thảm hại của những người ghét T điên cuồng bất kể lý lẽ. Đàn ông thì cứ như thể T cướp bồ cướp vợ của họ, đàn bà thì cứ như thể bị T chê xấu không thèm chiếu cố. Có thời, ủng hộ Trump bị coi là ít học, ngu si, thần kinh, mông muội. Còn chửi Trump ghét Trump được coi là biểu hiện của trí thức, học cao hiểu rộng, cấp tiến. Nhận vơ thế không biết có sang lên tí nào không. Thời đại cái gì cũng dễ tiếp cận này tạo điều kiện cho nhiều kẻ bầy đàn ăn theo nói leo mà cũng to còi hung hãn khiếp. Suốt hơn năm nay tôi đợi những người này lên tiếng, cũng với sự hừng hực giả bộ hiểu biết giả vờ thanh cao như hồi họ còn chửi Trump. Thế mà buồn cười quá, tất cả những người ngày xưa chửi vung cán tàn, chửi từ cái cúc quần của Trump chửi đi, nếu cứ áp dụng những tiêu chí ngày xưa chửi Trump vào chửi Biden thì giờ hẳn là có nhiều thứ để nói lắm đây, giờ lại cứ im re như ngậm hột thị.
Há miệng mắc quai nên đành chọn im
lặng là vàng, thôi nhận đi cho tiến bộ :-)))))
Từ sau vụ Putin nuốt trộng Crimea, tất cả những gì có thể
trừng phạt được thì phương Tây đã làm rồi. Giờ có vì thể diện mà làm bất kỳ cái
gì thì cũng đều là tự bắn vào chân mình.
Những lãnh đạo như Putin chỉ gờm những thằng ăn miếng trả
miếng dám nói dám làm, chứ còn đám chính trị gia ông chẳng bà chuộc chưa thò đã
thụt thì Putin bóp một phát là lè lưỡi chết hết. Đức thì mới toe, Pháp Áo
Canada là hạng nhãi ranh, Ý thì xưa giờ đụng đến chính trị là chuồn, Mỹ thì
tổng thống lẫn cẫn và phó tổng thống chỉ biết cười hí lên như một con dở, những
nước khác thì cơ bản là không đáng quan tâm vì đối trọng kinh tế không có. Gian
hùng như Putin dĩ nhiên là nhìn ra được hết.
À mà giờ khi mọi nước cờ đều bí, điều phó tổng thống Mỹ ra tiền tuyến ré lên một tràng belly laugh quái gở có khi lại làm cho Putin khiếp đảm phản cảm quay lưng bỏ chạy cũng nên.
Cái này là tôi phỏng theo ngụ ngôn Kiến và chim bồ câu, đúng với ai thì đúng: có đàn ếch sinh sống trong hồ nước nọ. Hồ nước vốn do một con chim ưng chăm sóc bảo vệ. Lũ ếch chả thích con chim ưng. Mắt chim ưng nhìn gì cũng ra thấu, mỏ lại sắc, điệu bộ lại tinh vi. Lũ ếch thì lại nhạy cảm mong manh dễ vỡ, chúng theo đuổi những giá trị theo chúng là ếch bản hòng mong một ngày chúng sẽ tiến hóa lên một thế giới ếch đại đồng ếch sống để yêu ếch. Thế là chúng hợp lực loại con chim ưng ra. Một con ếch thì không mùi mẽ gì nhưng chúng ta không nên đánh giá thấp khả năng phá hoại của rất nhiều con ếch hợp lại. Rồi chúng cầu nguyện để thượng đế gửi xuống cho chúng một người lãnh đạo hợp lòng chúng hơn, đặc biệt không được có cái mỏ sắc làm chúng đau lòng, văn minh là phải làm đẹp lòng nhao. Chẳng bao lâu sau đó, một cành cây khô rơi cái bọp xuống hồ nước, dựng đứng im lìm ở đấy. Lũ ếch sướng tỉnh người, chúng ộp oạp thoải mái cành cây vẫn chả ý kiến ý cò, thế mới gọi là lãnh đạo sành sỏi chính trị gia có nghề, chứ ai lại politically incorrect như ai kia. Vắng bóng con chim ưng, chẳng bao lâu sau, một con diệc mò đến ngay. Nó bắt đầu tàn sát cư dân ếch trong hồ. Những con ếch hoảng loạn ngước nhìn cành cây cầu cứu. Nhưng như mọi khi, cành cây vẫn im ru bà rù…