Một hôm, từ tán cây cao trong vườn rơi xuống một con chim
non. Bọn trẻ con ăn sáng ngoài hiên, thấy con chim non trên cỏ bèn chạy tới gần
xem. Bị bố mẹ con chim non đứng gào quác quác đuổi đi. Chúng nó kể mà mình cũng
ko để ý. Đến tối mình đi event về thấy một con chim ngoài sân trước mới nhớ ra.
Hóa ra nó đã lê lết cả ngày trong vườn.
Bèn vác nó vào nhà, cho vào cái thùng. Con chim im thít, ủ
rũ.
Sáng hôm sau, mình nhúng bánh mỳ vào nước và đút cho con
chim ăn. Ăn uống xong một cái, con chim non hoạt bát hẳn lên, nhảy tưng tưng và
ị lung tung. Con chim con đứng trong cửa nhìn ra ngoài hiên. Ngoài hiên là con
mèo Fufu mắt sáng còn hơn sao luôn luôn trong tư thế vồ mồi. Lúc lâu sau mình
quay lại, con mèo Fufu đã bỏ đi ngủ. Đúng giờ ngủ sáng của nó. Tự nhiên mình
thấy một con chim, không biết chim bố hay chim mẹ, bay xuống hiên, mỏ ngậm một
con sâu nghiêng ngó chắc muốn đút cho con. Cậu người làm cũng kể lúc nãy chim
bố chim mẹ cũng bay xuống đứng ngoài cửa gọi con chim con mãi. Thế là mình lại
phải mang Fufu vào nhà nhốt lại và mang chim con bỏ ra bãi cỏ để bố mẹ nó cho
nó ăn. Không làm thế con mèo Fufu nó chỉ khợp một nhát là chim con đi đời chim
con.
Bọn trẻ con đi học về là mang birdie ra ngoài vườn cho tập
bay. Lúc thì chim con bay hẳn lên cây đại, phải lấy chổi lau nhà khều xuống.
Lúc thì chim con bay tuốt lên nóc nhà, cao quá không ai khều xuống được nên bị
đứng cả đêm trên đấy.
Mình rất lạ là con chim con to bằng chim bố mẹ mà vẫn chưa
bay được, và chim bố chim mẹ mỏ đen còn chim con lại có mỏ vàng. Khéo chim bố
chim mẹ bị lừa ấp phải trứng chim khác để ké vào. Mình chả có kiến thức gì về
chim chóc. Ghana là địa điểm lý tưởng để ngắm chim. Mấy năm trước bà bạn mình
sắm kính viễn vọng và rủ cả hội đến nhà bà ấy ngắm chim và ăn sáng. Nhưng mình
thấy vụ 5h sáng phải có mặt đứng im nín thở chết chóc rình chim tận 2 tiếng
liền rồi mới được măm là mình thoái thác liền. Phải chi hồi đó chịu khó dậy sớm
tí thì có phải bây giờ đã biết con chim đen xì đang nhảy tâng tâng kêu inh ỏi
và ị phẹt phẹt mỗi tội không biết bay trong nhà kia là con gì rồi không. Cẩn
thận nuôi cho lớn thả ra vườn lại quắp gà con của mình bay mất thì vừa đẹp.
Đàn gà từ 6 con giờ đã lên tới 11 con và dưới sự lãnh đạo
của tay gà trống thì sắp thành cướp ngày hết lượt. Mình bưng rổ rau vừa thái ra
ngoài vườn, đi có vài bước từ cửa bếp ra tới chuồng gà thôi mà còn bị con gà
trống nhảy vào tấn công cướp rau, đơn giản vì nó đợi không được. Con gà trống
tuy hung hãn côn đồ nhưng được cái rất đàn ông. Đồ ăn hôm nào nhiều nó mới ăn,
còn nếu ít thì nó chỉ đứng canh, nhường cho lũ gà mái ăn hết.
Chim con mình nuôi có vài ngày cũng trở nên láo nốt giống lũ
gà và con mèo Fufu. Cho ăn bánh mỳ, lúc nào đói thì ngoan ngoãn há mỏ ăn, còn
lại là nguẩy mỏ tránh. Tránh không được thì cào cấu lăn lộn giãy đành đạch để
thoát thân.
Một hôm, chim con chết. Tối hôm trước cho ăn xong còn nhảy
tưng tưng ngó nghiêng vui nhộn. Sáng hôm sau thả ra vườn, non trưa đã chết. Là
lý do tại sao, hay ai dẫm phải birdie của tôi? Haiz, chắc chim con không có số
sống. Mấy tuần rồi mà lúc nào nhìn ra vườn cũng nghĩ đến chim con.
Sáng nay một con gà con nổi hứng tập bay. Khốn nỗi lại tập
bay ngay cạnh bể bơi, thế là bay cái vèo xuống nước. Gà mẹ cuống quýt cố cứu
con mà không cứu được. Con Lila đang vừa ăn sáng vừa múa ngoài hiên, thấy thế
chạy ào đến vớt lên. May quá nó vừa ăn vừa múa nên mới nhìn thấy, chứ ngồi ngay
ngắn tại bàn thì chắc hôm nay gà con tới số. Gà con được trận hết hồn, đít ướt
nhẹp chạy trối chết đi tìm rúc mẹ. Khu vườn buổi sáng được trận táo tác, gà con
chiếp chiếp, gà mẹ cục tác, gà bố cục cục, người lớn quát gà vì nghịch dại, trẻ
con quát mèo vì mèo lại đang nấp trong bụi dong riềng trong tư thế chuẩn bị lao
ra vồ gà mà vì gà chạy mất rồi nên lao đại ra vồ người.
Rồi tất cả lại yên tĩnh. Trẻ con đi học. Ngài đi làm. Mình lên
nhà viết blog. Còn con mèo Fufu đã bỏ đi ngủ. Đúng giờ ngủ sáng của nó.
Tạm biệt vườn. Cún đi chơi.
Ảnh: trong vườn có một con chim xanh.