Gabriel, khi ngỏ lời với Bathsheba, có nói đại loại “Anh có hơn trăm con cừu, có một con dê cho sữa và mấy con gà cho trứng…”. Ý anh ấy nói tài sản anh ấy có đủ để lo được cho hai người...
Bà nông dân Ada có cơ ngơi giản dị nhưng thứ gì cũng có.
Đất của bà Ada khoảng 2 héc ta, lối vào rộn ràng hoa, ngôi nhà nho
nhỏ cùng một mái hiên toàn sen đá, chai lọ lỉnh kỉnh và mèo bên dưới, còn bên
trên treo các chuỗi cà chua, hành, tỏi để dành ăn trong mùa đông. Qua một dãy
nhà kho đỗ các thể loại dụng cụ máy móc làm đồng là đến ruộng. Ruộng lúc thì
trồng lúa mỳ, lúc thì trồng các loại rau theo mùa. Lúc mình đến, bà Ada vừa gặt
xong lúa mỳ và đã chuyển sang trồng rau. Các cót lúa đầy căng hông xếp thành
một dãy còn trên ruộng rau đã bắt đầu lên mơn mởn. Hành, ớt cay, ớt ngọt, cà
tím, xà lách, bí xanh, củ dền, không thiếu thứ gì.
Đối diện ruộng rau là khu bà Ada nuôi gia cầm và gia súc. Chung sống
hòa bình, chả thấy đánh nhau gì. Thịt, sữa, trứng, pho mát tự làm, vừa để ăn, vừa để bán.
Khách đến mua rau bà Ada mới ra ruộng hái. Hái vào khách chỉ mang
những đọt non nhất về, còn lá già bà Ada vứt cho lũ gia súc và gia cầm. Những
thứ chúng nó chê không thèm ăn, thì mang đi làm phân bón. Phân gia súc gia cầm
cũng mang đi ủ, chả bỏ đi thứ gì. Mùa sau, phân đã ải, lại lấy phân đó bón
ruộng và bón cho các gốc cây ăn quả. Chỉ thế thôi mà mơ, mận, cam, chanh, lựu,
lê, đào, olive, cả giàn nho, đều trĩu quả.
Mình nghĩ có khi bà Ada chỉ tốn tiền mua đường, muối, trả tiền điện và
mua dầu nhớt để chạy máy móc làm đồng.
Trong cả thửa đất tấp nập rau quả gia súc gia cầm, bà Ada bỏ ra một
khoảnh phù phiếm. Đó là một mảnh vườn nho nhỏ cỏ xanh mướt, xung quanh trồng
các loại hoa hồng, ở giữa có cái ao thả hoa súng, quanh ao là Bạch Tuyết và bảy
chú lùn đứng lố nhố. Lũ mèo hay đứng nhìn xuống nước thèm thuồng rồi thò vuốt
xuống ngoáy, chắc hy vọng bắt được con cá nào đó.
Bà Ada có con mèo rất thích đứng hóng và trêu ngươi lũ gia cầm và gia
súc bị nhốt ở trong. Có lần nó làm con dê nổi điên, lao ra húc cái binh vào
cánh cổng, mèo thì cong đuôi chạy tóe khói, mình thì giật mình nhớn nhác, còn bà Ada thì phẩy tay nói
nhẹ như hơi thở, như tất lẽ dĩ ngẫu phải thế chị đừng bận tâm “Đàn ông chúng nó thế”. Cả con dê
và con mèo đều là giống đực.
Bà Ada có cậu con trai ngoài
30 tuổi. Hôm qua mình vừa lái xe ra khỏi nhà thì gặp cậu ấy đi theo hướng ngược
lại, né sang một bên cho mình qua, bảo chị gọi điện cho tôi rồi tôi chạy qua
sửa cái cân cho chị. Ôi cậu ấy ngồi cao lồng lộng trên cái máy cày chở rơm vàng
óng, đẹp trai, rám nắng, mái tóc thanh xuân, thân hình siêu fit của một người chuyên lao động trên đồng,
đường quê vắng quanh co hai bên là gió, là ruộng, sao mà giống cinema quá đi.
Không biết vợ chồng bà Ada và cậu con trai phải lao động bao tiếng mỗi ngày mới có thể duy trì được trang trại hầu như tự cung tự cấp như thế. Mình cũng lao động ra trò mà mới chỉ tự cung tự cấp được mỗi khoản hoa. Mình cho bà Ada xem ảnh hoa sen Việt nam, bà Ada mê lắm, cứ bảo chị tìm cho tôi hạt giống. Các bạn cho cún địa chỉ mua hạt sen giống tặng bà Ada cái đi.
Ảnh: bếp tháng sáu