Nhưng tôi nhớ có lần, mãi thì bác dâu tôi cũng nổi
điên lên. Bác dỗi ra mặt. Bị bác dâu tôi dỗi một cái, bác giai tôi bình thường
suốt ngày tỏ vẻ trên cơ chê bai bắt nạt, mà giờ cà cuống làm quen. Cái thái độ
chỉ có thể nói là xun xoe nịnh nọt, pha trò bâng quơ rồi nhìn trộm mà bác dâu
tôi mặt lạnh tanh chả thèm cười...
Ngay từ lúc đó tôi đã lờ mờ hiểu ra rằng bất kể
đàn ông đóng vai kẻ mạnh khéo thế nào, thì quyền lực thật sự không nằm trong
tay bọn chúng...
Tôi có hai anh chị bạn. Cả hai vợ chồng đều rất giỏi. Anh chồng ở ngoài thì làm sếp, kinh doanh quan hệ rộng, nhưng về nhà thì chăm vợ như em bé. Phải mỗi cái tội lúc hứng lên thì cứ hay pha trò bôi bác vợ. Tôi nhớ có lần anh chồng bôi bác chị vợ vụ nghiện mua sắm, rằng cứ chị đi ra ngoài anh đi theo là anh biết ý vác theo tờ báo ngồi đọc cho đỡ buồn trong lúc đợi, đợi lâu quá mỏi chân thì phải tìm chỗ ngồi, tìm chỗ ngồi riết nên cửa hàng nào có ghế và ghế đặt ở đâu anh đều biết hết em ạ, đi du lịch lúc nào cũng phải mang 4 vali to đùng mà vẫn không đủ chỗ cho chị chứa đồ mua được, rồi hôm nọ anh đã làm mọi thứ chị có mỗi việc giặt quần áo mà cuối cùng máy giặt xong chị quên lấy ra phơi, hai vợ chồng đi chơi về mẻ quần áo đã lên mốc xanh....Anh chồng đang mê mải nói, chị vợ từ đầu tới giờ chỉ cười hihi, tự nhiên lúc này buông một câu nhẹ như hơi thở “Anh nói nhiều quá” thế là anh chồng đang nói thao thao im bặt luôn, và nín khe từ đó trở đi :-)))))
Trong phim Cleopatra, có đoạn lúc Antony gặp lại Cleopatra sau 3 năm kể từ ngày Caesar bị sát hại, Cleopatra mở tiệc khoản đãi linh đình. Phải nói thêm là Antony đã mê đắm sắc đẹp của Cleopatra ngay từ lần đầu nhìn thấy nàng xuất hiện xa hoa và lộng lẫy ở Rome. Nhưng lúc đó nàng vẫn thuộc về Caesar.
Đầu buổi tiệc, lúc Cleopatra kể về chiếc vòng cổ
kỷ vật của Caesar mà nàng luôn đeo trên cổ, Antony đã tỏ vẻ nhăn nhó khó chịu.
Giữa buổi tiệc, Cleopatra lắm chiêu trò bỏ đi. Antony mò theo muốn nói chuyện.
Cleopatra uốn éo kiêu kỳ bảo đi về đi vì nàng muốn ngủ, chuyện để lúc khác nói.
Antony, dũng tướng mà gào lên như trẻ trâu, khăng khăng phải nói chuyện ngay
bây giờ, không để lúc khác được, ta muốn biết lúc ngủ thì nàng có ngủ cùng với
kỷ niệm về ông ta hay không. Rồi bắt đầu kể lể, rằng ta đã giữ lời hứa với nàng,
trừ khử kẻ đã giết hại ông ta, chinh chiến đông tây nam bắc, cả cuộc đời ta đi
chinh phục, cả thế giới phải quỳ xuống dưới chân ta, nhưng ta vẫn không bằng
ông ta, ta can trường hơn kẻ can trường nhất, dũng mãnh hơn kẻ dũng mãnh nhất,
trí tuệ hơn kẻ trí tuệ nhất, bao nhiêu vinh quang chiến thắng, thế mà vẫn không
bằng ông ta, vẫn không thoát được khỏi cái bóng của ông ta, vẫn không làm nàng
quên được ông ta, vv và vv, nghe hờn dỗi tức tối ghen tuông lảm nhảm giận thân
giận đời đến là buồn cười.
Xong đến lúc hai người bọn họ làm lành, Antony vẫn
còn phải lưu ý giật cái vòng kỷ vật khỏi cổ Cleopatra rồi mới chịu làm lành...
Đến khi lớn lên, tôi lại càng hiểu ra rằng đàn ông mà càng đàn ông và đàn bà mà càng đàn bà, thì quyền lực thật sự nằm trong tay ai các cụ tự hiểu. Phái mạnh gì mà bị giận là cà cuống, hết bị giận là múa lên vì mừng hihihi. Càng những ông thích tỏ ra oai hùng, độc đoán, gia trưởng, thì lại càng dễ bị đàn bà quay như quay dế.
Miễn là đàn bà biết quay đàn ông như quay dế...