Entry trước đang
nói chuyện hay thì đứt cái phựt. Mình không thể trả lời hết các comments vì đợt này
mình quá bận, đây lại là lĩnh vực mới mẻ mình phải suy nghĩ trước khi trả lời.
Tóm lại các bạn
comment thì chia làm 2 phe: một bên tin vào tâm linh, tin vào công năng đặc dị,
bản thân đã từng nhìn thấy ma; một bên tin vào khoa học thực chứng và không tin
có ma cũng như không tin vào công năng đặc dị. Cún thì hai chân hai xuồng,
không biết phải làm sao? Thực ra mình vẫn thiên về khoa học thực chứng và khi
thấy điều gì kỳ bí khó hiểu thì vẫn cố tìm cách giải thích theo hướng khoa học.
Tuy nhiên, mình thừa nhận có công năng đặc dị. Trước nghe thấy nhiều nhưng nói
thật là chả tin, nghĩ là lại thủ thuật tiểu xảo kỹ xảo hoặc tình cờ ăn may gì
đó thôi, giờ thấy tận mắt thì đành phải tin. Và vì mình tin có công năng đặc dị
thì mình cũng phải bắt đầu cân nhắc một cách nghiêm túc những gì những người có
công năng đặc dị nói họ nhìn thấy, nghe thấy, cảm thấy.
Nhưng động đến
vấn đề này một cái, trời ơi, cả 1 biển kiến thức mênh mông thật giả rất khó
phân biệt. Nói thật tất cả những cuốn sách các bạn nêu, cún chưa từng đọc quyển
nào. Thôi cứ từ từ để nội trợ tìm hiểu dần.
Còn bây giờ thì
phải quay về cuộc sống thực tại. Chồng làm con ốm rồi té đi công tác để mình
mình ở nhà chăm con. Con khỏi ốm thì đến lượt mình ốm. Chồng đi công tác về
cũng lăn ra ốm nốt làm mình vừa ốm lại vừa phải chăm chồng. Chồng khỏi còn mình
vẫn chưa kịp khỏi thì con lại lăn ra ốm lại. Mình ốm virus lây của con Na. Cứ
tưởng vài ngày là tự khỏi, ai ngờ từ nghẹt mũi viêm họng chuyển sang viêm tai,
đau muốn rồ cả người. Vừa phải uống kháng sinh vừa phải nhỏ thuốc. Nhưng chẳng
hiểu sao thuốc vừa nhỏ vào một cái tự dưng cái tai viêm điếc đặc luôn. Cách đây
mấy tháng có người bị đau mắt, mua thuốc nhỏ vào một cái suýt mù mắt phải xin
visa sang Ý chữa. Xứ toàn đồ dởm nó thế. Giờ còn phải xem cái thuốc nhỏ tai kia
có phải thuốc dởm không, chứ điếc tai thì bỏ mợ.
Chưa kể cuối năm
học, ngày nào cũng phải dành vài tiếng đồng hồ dự các thể loại báo cáo tuyên
dương tổng kết ở trường con. Chưa kể vẫn event nối tiếp event và cái nhà ở Ý
cho thuê khách gọi ời ời và quản gia giúp việc còn bỡ ngỡ chưa có kinh nghiệm
nên cũng réo hỏi từ sáng sớm.
This-too-shall-pass.
Tổng kết năm, Lê
La thành tích cao ngất ngưởng, được vào bảng vàng danh dự của trường vì điểm cả
năm toàn 9, 10, khệ nệ mang về một đống phần thưởng. Phụ huynh trong trường cứ
xì xào bàn tán. Trường này phụ huynh thuộc diện lắm tiền, cho con vào học
trường quốc tế như một khoản đầu tư, tương lai là cho con đi học nước ngoài
hết, nên rất chú trọng thành tích. Có mỗi lễ tổng kết cuối năm mà nhiều người
còn thuê cả thợ ảnh riêng để chụp con mình. Buồn cười nhất là đứng đầu bảng toàn
thấy dân bản xứ và dân Ấn, dân da trắng chỉ còn thấy xuất hiện trong bảng thành
tích thể thao.
Còn em Na, sau
bài thi thử điểm kém thê thảm, đến bài thi thật em bảo dễ lắm Na sẽ được lên
lớp mamma đừng có lo. Cuối cùng, em mang về tờ kết quả 6 bài thi trong đó có 3
bài được điểm tuyệt đối, 3 bài còn lại điểm cũng gần tuyệt đối luôn. Con nhà
người ta học tài thi phận, em của mẹ lại học phận thi tài, thế mới hay. Em còn
mang về cả huy chương bóng đá. Giời ơi bõ công mẹ già lần nào em đi đá bóng về
là phải ngồi cặm cụi bóp chân cho em lần nấy. Mỗi tội huy chương bóng đá thì em
đeo nâng niu cả buổi chiều, còn tờ kết quả thi thì em bỏ xó chả ngó ngàng gì.
Thế là, quăng đại
đồ vào vali chứ không còn thời gian sắp xếp cẩn thận, vali phải có người nhảy
lên ngồi mới khóa lại được. Chào các bạn. Nhà cún đi nghỉ hè. Tui về thăm khu
vườn của tui. Hoa hồng tháng 5 đã tàn. Mơ mận có lẽ cũng đã qua mùa. Nhưng vẫn còn
hạnh đào, còn sung, còn dâu tây, còn bọ sừng. Còn cỏ tháng 6 xanh rì và trời
tháng 6 xanh sâu. Và cả những khóm hương thảo vẫn thơm miệt mài.
Ảnh: sau vụ ông ngã cái tòm xuống bể bơi gẫy xương sườn, ngày hôm sau mình lấy bút lấy bảng dỗ ông ngồi tô chữ Gone Fishing cho ông đỡ phá. Ông viết xấu òm nhưng vợ ông khen nức nở vì ông không gây ra thiệt hại gì khác. Xương sườn mới đầu tưởng gẫy có một cái, sau ông tuyên bố gẫy hẳn 3. May quá vẫn chưa lành nên lần này hy vọng ông sẽ không dám hiếu động như lần trước.