Sáng, trời lành lạnh, bèn đặt
nồi phở gà. Phở gà gần xong thì phát hiện không có bánh phở. Tặc lưỡi bảo cô
Rất “15 phút nữa cô tắt bếp cho tôi. Tôi đi chợ mua bánh phở”.
Ra đến chợ, thấy hàng rau quả
bèn sà vào. Mua mấy quả doi, mấy quả ổi cho bọn trẻ con ăn thử. Cô con gái lớn
thích ăn sung nhưng sung không tươi nên không mua. Đang đến mùa táo con. Cô con
gái lớn rất thích ăn táo con, nó gọi là táo Việt Nam. Cái mồm xinh xinh có hai
răng cửa to cộ ăn táo con cứ rau ráu. Ông con trai thích ăn bơ, nhưng chả có bơ
hass mà chỉ có bơ fuerte, hình như là bơ sáp, nên thôi để lần khác mua. Bơ
fuerte nếu ngon thì ngon hơn bơ hass, nhưng rất khó mua được quả ngon. À, quên,
chưa có thời gian đi cái chợ xa xa mua dừa quả. Lê La thích uống nước dừa. Khổ
nỗi dừa mua ở siêu thị gần nhà thì đắt mà không tươi. Rẻ nhất là dừa Oman vỏ xanh
nhiều nước nhưng nước hơi nhạt. Đắt nhì là dừa Sri Lanka vỏ màu vàng, nước ít
nhưng ngọt hơn. Đắt nhất là dừa Việt Nam, đắt gấp đôi dừa Oman, vận chuyển xa
nên bỏ hết vỏ chỉ còn mỗi cái sọ dừa. Hình như đắt quá nên bán không chạy, vì
có lần mình mua về hăm hở bổ ra nước đã bị chua hỏng. Bọn Lê La thèm nước dừa,
ra khách sạn là ngồi vắt chân chữ ngũ gọi nước dừa mẹ trả tiền mệt nghỉ. Thế là
mẹ đành phải chịu khó đi lên chợ trên Deira, mỗi lần vác về mấy buồng dừa, cho
uống thay nước lọc. Vừa ngon vừa rẻ, tính ra chỉ bằng một phần nhỏ tiền nước
dừa ở khách sạn. Mấy hôm trước con La đòi uống nước dừa, mình hứa mà chẳng có
thời gian đi. May mấy hôm nay trời lạnh nên nó không có nhu cầu chứ không nó lại
quắc cái mắt hiếng lên và mình lại bị nghe “La không iêu mamma nứa”.
Lại nói chuyện đi chợ, sà vào
mua táo con, doi, ổi, dứa, bưởi cho cô con gái lớn, mua cả quýt cho ngài thích
ăn quýt cứ thỉnh thoảng lại ra thó trộm một quả ăn xong vỏ đâu bỏ đó, cam cho
cô con gái út thích uống nước cam. Mua xong hoa quả thì lặc lè lê ra quầy rau,
mua ớt dài để làm pasta cay cho ngài, mua các loại nấm, các loại rau lá, bí
ngô, bí ngòi, khoai lang, đậu, củ cải, bắp cải, để nấu súp rau ông con trai
thích. Ông con trai ăn uống õng ẹo, để riêng ra thì nhiều loại rau củ không
chịu ăn, nhưng mẹ nảy ra kế, nấu thành món súp rau củ tổng hợp hơi mất công tí
nhưng được cái ông ăn tất chả phàn nàn gì.
Tung tăng hồ hởi tha mớ rau
cỏ về đến nhà, nhìn thấy cô Rất, thì chợt nhớ ra. Thị Ngẫn đã quên mua bánh
phở. Cô Rất chán đời.
Lại nói chuyện ngẫn, mới tuần
trước, mình chạy ào vào nhà tắm, cởi hết quần áo, vừa hát vừa định mở vòi hoa
sen tắm một chập hoành tráng, thì ngẩn ra “Ơ, mình tắm rồi cơ mà nhỉ”. Thế là lại
lò dò trèo ra lục tục mặc quần áo vào. Mình cứ già mồm chê ngài ngẫn chứ thực
ra mình có khi cạnh tranh vụ ngẫn với ngài thì bất phân thắng bại chứ chả chơi.
Ngẫn thế vẫn thua một chị bạn
mình. Chị ấy bị dây treo đường ruột hơi yếu sao đó nên bác sĩ dặn ngày nào cũng
phải đi number 2 không được nhịn ngày nào. Nhưng có lẽ chị ấy nhiều việc nên
hay quên, ngày nào cũng chả nhớ mình đã đi number 2 hay chưa. Thế là đến khổ
ông chồng hôm nào cũng bị hỏi “hôm nay em đã đi ỉa chưa anh?”.
PS. Cô con gái cưng đi học về, ăn uống xong mẹ lấy táo
con ra cho ăn. Nhìn thấy táo con thì múa lên vì mừng. Táo con ăn nhoáy cái là
hết, doi nó mặt mũi nghi ngờ nhăn nhăn ăn thử thấy ngon cũng ăn nhoáy cái là
hết chả phần mẹ miếng nào. Còn ổi, được cái thơm nhưng vừa bé vừa lắm hạt, vừa
ăn vào một miếng, không thích, thế là nó ọe luôn ra mình hứng không kịp.
PS: mấy hôm nay ông đi tham quan cùng cả lớp
rồi. Mẹ đến tiễn ông ở trường, trước khi lên xe ông nhìn trước ngó sau rồi mới
ôm vội mẹ một cái. Giờ ông xấu hổ nên mẹ cứ phải đợi dài cổ mới được ông ôm một cái vụng trộm thế. Đến lúc
ông về thì mẹ lại đang ở Ý, thế là mình xa nhao tận mười mấy ngày ông ạ. Cô con
gái lớn thì cứ tỉnh như ruồi. Mẹ bảo “mẹ sắp đi Ý con gái nhớ mẹ không?”, lúc
nào nó đang vui thì nó bảo Có, lúc nào nó đang cáu thì nó bảo Không, mà cáu
nhiều hơn vui. Còn cô con gái út mấy hôm nay cứ thỉnh thoảng lại ôm mẹ khóc
rưng rức “Ang na không muống mamma đi bởi vì Ang na nhớ mamma lắm Ang na yêu
mamma lắm”. Giời ơi bõ cái công tôi cố mãi mới được cô con gái út.