Hôm nọ, đang xếp
hàng trả tiền ở siêu thị, mình nhìn thấy cậu đằng trước mình đẩy một cái xe đẩy
trên đó xếp lỉnh kỉnh xà phòng, nước rửa tay, dầu gội, tóm lại các thể loại hóa
chất dùng trong nhà, đầy ặc một xe. Tự dưng mình cảm thấy mình đã đi trước cậu
ta một khoảng cách xa thật là xa.
Phòng tắm của
mình, vài năm nay chỉ còn giản tiện mỗi chai xà phòng đen pha ra nước để tắm,
gội, rửa mặt, rửa tay, thậm chí muốn giặt đồ gì nhẹ tay cũng dùng luôn (dĩ
nhiên trừ đồ màu trắng). Ngoài ra còn có một chai dầu để tẩy trang trước khi
dùng xà phòng đen rửa mặt. Ở Ý có hạnh nhân thì dùng dầu hạnh nhân, ở châu Phi
sẵn dừa thì dùng dầu dừa, tiện gì dùng nấy không cầu kỳ. À chai dầu còn có tác
dụng để thỉnh thoảng hứng lên thì dưỡng tóc. Vài giọt xoa lên tóc trước khi
dùng xà phòng đen gội sạch, tóc rất suôn mượt.
Tủ thuốc của mình
cũng rất sơ sài. Cùng với thời gian, ngoài thuốc sốt rét dự phòng thì chỉ còn
mỗi lọ dầu cao con hổ và chai xịt muỗi còn sót lại.
Vì cảm lạnh thì
đã uống trà chanh gừng nóng với mật ong.
Đau họng thì ngậm
nước muối.
Đau chân thì ngâm
chân nước muối nóng.
Đau bụng thì việc
đầu tiên là uống nước ấm. Chưa khỏi thì bôi dầu cao con hổ rồi massage bụng. Ăn
phải cái gì đau bụng thì trà gừng nóng với mật ong. Vẫn chưa yên tâm thì uống
thêm một ít lợi khuẩn.
Ho thì uống trà
pha quất ngâm mật ong. Vẫn ho thì đi tất cho ấm chân và quàng khăn lụa chéo cho
ấm ngực. Vẫn chưa hết thì đi ngủ xoa dầu cao con hổ vào ngực và lòng bàn chân.
À nói vụ ho, có hồi gì bạn mình bảo tần dày lá chữa ho. Mình thế nào lại có
ngay một khóm tần dày lá trong vườn. Công nhận chữa ho hiệu nghiệm thật.
Lấy ví dụ, giặt
quần áo xong phải thơm mùi hóa chất mới hài lòng, lau nhà xong nhà cứ phải
thoang thoảng hương thơm hóa chất mới coi là sạch. Thực ra, nếu vẫn còn mùi hóa
chất, thì phải coi là bẩn mới phải chứ?
Hóa chất góp phần
định nghĩa tiện nghi cuộc sống ở phương tây. Riêng giặt quần áo đã tỉ loại hóa
chất, tẩy ố, sát trùng, giữ màu, chống nhăn, chất làm bông làm mềm sợi vải,
chất thơm. Nhà cửa thì hóa chất lau bụi, sát khuẩn, lau vết dầu mỡ, thông tắc
bồn cầu, lau kính, lau tủ lạnh, lau lò nướng, sàn gỗ sàn cẩm thạch sàn đá hoa
mỗi loại có hóa chất riêng, tóm lại ti tỉ loại hóa chất. Cửa hàng thuốc thì bán
tỉ loại thuốc. Sức chịu đựng của dân tình rất kém, một tí khổ sở, bất tiện,
cũng không chịu được. Hơi nghẹt mũi là phải xịt lấy xịt để thông mũi, hơi đau
đầu là phải uống giảm đau, hơi sốt một tí cũng phải uống ngay giảm sốt, hơi đau
họng cũng phải xịt họng, mất ngủ là tống thuốc ngủ, lo lắng bất an là nốc ngay
an thần. Thậm chí chẳng rõ bị sao, chỉ thấy người hơi ươn ươn, là chiêu ngụm
nước với paracetamol. Ở Ý, nhiều bác sĩ trẻ con hơi bệnh là kê ngay kháng sinh.
Một lần khác, cách
đây khoảng 4 năm, mình rủ ông hút bụi nhà. Nhà chia thành 35 cái vòm. Mình hút
bụi 28 cái, không nói câu nào. Ông hút được đúng 7 cái, làu bà làu bàu. Hôm
sau, đến phần lau nhà, mình vừa lôi giẻ lôi chổi ra bảo vợ chồng mình lau nhà,
ông đang ngồi đứng phắt dậy hớt hải “Ôi anh phải chạy vào thị trấn tìm hàng máy
tính làm mấy việc quan trọng”. Mình sau này bị mấy vố mới vỡ ra đó là mánh trốn
việc của ông chứ có việc quan trọng gì đâu. Nhưng lúc đó thì ngây thơ tưởng
việc quan trọng thật, nên bảo vâng thôi việc quan trọng thì anh đi đi, rồi cặm
cụi hì hụi lau một mình. Hơn 3 tiếng sau, mình lau xong, hoa cả mắt, ngồi như ngã
xuống ghế, thì ông chồng của mình lúc đó mới vác xác về. Câu đầu tiên “Sao đã
mất công lau mà không lau cho tử tế?”. Ý ông là phải dùng hóa chất mới là lau
tử tế. Mình bảo hóa chất anh dùng rửa trôi thì rửa xuống cống tức là lại ngấm
vào đất, mà không rửa trôi, để tự bốc hơi thì cũng bốc hơi vào không khí cho
anh hít vào phổi, nhà chỉ có bụi chứ có phải dầu mỡ như bếp đâu mà cần hóa
chất, chỉ cần giẻ tốt và nước sạch là sạch nhất, không có cách nào sạch hơn. Ông
chả tin.
Chỉ vài ngày sau,
mình gọi 1 công ty đến làm hợp đồng lau dọn. Chị quản lý đến xem nhà, mình chưa
nói gì mà chị ấy đã nói ngay một câu: sàn này không cần dùng hóa chất, chỉ cần
dùng nước là có thể bóng lên như gương. Thế thì ông mới thôi cãi.
Ông còn vài vụ
siêu kinh điển khác. Công tắc điện màu trắng, dính có tí bụi thì dùng giẻ ẩm
lau là được, đây ông lại cầu kỳ mang hóa chất màu hồng ra xịt. Thế là công tắc
điện chuyển màu hồng. Mắt lại lão thị nên chùi đến 8 cái công tắc rồi mới đực
mặt ra. Lò sưởi một hôm bị vệt bẩn gì đó, ông cũng ngay lập tức mang hóa chất
ra xịt. Ai ngờ hóa chất xịt lên đến đâu, gạch xây lò chuyển vệt trắng phớ đến
đấy. Xung quanh nhà có vô số vết tích những trò hóa chất manh động của ông. Mà
có vẻ vẫn chưa chừa, cứ thỉnh thoảng lại thấy cầm lăm lăm chai hóa chất đi phăm
phăm đâu đó. Không có hóa chất là người ngợm bứt rứt.
Thôi đành giáo
dục cảm hóa dần chứ cắt hóa chất cái bộp ông điên lên bất hợp tác thì mình còn
mệt hơn.