Monday, June 7, 2021

Thiên đường và địa ngục

chỉ cách nhau có một miếng Tiramisu. Tuôi nói vậy thì các cụ có tin không?

Buổi sáng nọ, nhớ ra hôm ba hoa với các cụ về quyền lực huy hoàng của nội trợ, tự dưng muốn có cái cảm giác huy hoàng đó lần nữa. Bèn bỏ thịt vào nồi áp suất, bật bếp, rồi bỏ đi blogging. Định bụng bao giờ cái nồi bắt đầu réo thì sẽ vào hạ lửa.

Ai dè cái nồi réo một cái thì đồng thời nước trong nồi cũng tràn tóe loe ra ngoài. Mình ba chân bốn cẳng chạy vào tắt bếp nhưng cái nồi vẫn tiếp tục tru tréo và nước tiếp tục tràn ra lênh láng. Mà nồi áp suất đâu phải muốn mở lúc nào là mở được đâu. Thế là mình đành đứng bất lực giương mắt nhìn cái nồi tiếp tục ré lên từng tràng, nước thịt tràn ra ngoài nồi, tràn xuống bếp, tràn ra ngoài bàn bếp, và nhanh như cắt chảy tong tong xuống sàn nhà. Đồng thời cái lò nướng, không biết có phải tại nước tràn xuống không, mà bắt đầu nháy đèn loạn xạ rồi chết cứng.

Thế là thay vì ngồi rung đùi nho nhã ngắm hoa viết blog như dự định, mình mất hơn tiếng cật lực lau bếp, lau bàn, rồi lại chổng mông lau sàn nhà, mãi mới hết mùi thịt bò gây gây thoang thoảng. Hức.

Sau đó lại bảo thôi đi luộc đậu tròn để ăn trưa. Luộc đậu tròn thì đơn giản, cho tí nước, tí muối, sôi một lúc thì tắt bếp. Chạy ra ngó cái máy tính có một tí thôi, chạy vào đậu đã cháy khét. Điên quá, 100 lần mình luộc đậu tròn thì 100 lần mình làm cháy vì chủ quan nghĩ nó không thể cháy được. Giống bố bạn mình, bao gạo để trên xe máy ngoài vỉa hè bị trộm bưng đi mất. Lần sau lại để bao gạo trên xe máy ngoài vỉa hè để định bắt quả tang thằng trộm, thì lại bị trộm bưng đi mất.

Đi đón con ở trường về, vội vã dọn bữa trưa, cuống quýt chân tay vì sợ con Na đói nó lên cơn điên. Dọn xong gọi mỏi mồm con cứ dạ dạ nhưng không thấy đứa nào ló mặt ra. Điên quá mắng con Na. Nó khóc tức tưởi và gào lên cãi láo như ranh. Con chị thấy con em bị mẹ mắng thì sung sướng. Và khi thấy con em gào lên cãi lại mẹ thì sướng gấp đôi, vỗ tay đốp đốp. Thằng anh thấy con em khóc thì cũng sung sướng nhảy múa như thằng dở người. Mẹ nói em một câu nó đế theo một câu. Con em lại càng điên ruột. Cả nhà như cái chợ vỡ. Mình phải lôi cái gậy ra. Cảm thấy đây là một ngày quá thất bát, để khỏi gây thêm thiệt hại, mình bỏ đi ngủ. Ngủ dậy thì vác túi đi chợ. Ít nhất hôm nay cũng phải làm được một việc gì đó, không thể kết thúc một ngày với cảm giác thất bại toàn tập như này.

Hôm sau, rút kinh nghiệm, con ranh vừa ló mặt về tới nhà, mình vội xúc ngay một miếng Tiramisu làm sẵn để trong tủ lạnh, dí vào cái mặt béo của nó bắt nó ăn luôn.

Thế là cả buổi chiều nó ngoan toẹt vời. Nó làm nhoắng cái xong bài ở trường. Mẹ bảo mang sách toán ra học thêm với mẹ một tí là líu ríu mang luôn không mặc cả. Hôm nay 5 câu nó sai mỗi 1, bình thường 5 câu nó sai cả 5. Suốt buổi chiều lúc nào mẹ nó trầm trồ quả hai cằm của nó, là nó cười tít mắt hào phóng chìa hai cằm cho mẹ nó hôn. Đến giờ nấu ăn tối, nó vào làm chân sai vặt cho mẹ nó, sai gì làm nấy, hợp tác ăn ý cứ gọi là. Rồi nó ngồi vào bàn ăn tối. Nó khen nức nở món mì ngao mẹ nó làm và vừa ăn vừa thỉnh thoảng quay sang chu mỏ hôn mẹ nó chụt chụt chụt.

Đấy, thiên đường và địa ngục nhiều khi chỉ cách nhau có mỗi một miếng tiramisu bé đúng bằng hai ngón tay như vậy thôi.

Có con nhà ai cứ đói là dọa giết tất cả mọi người như con tôi?

P.S: Nhận được tin nhắn hỏi thăm của một người, một người đàn ông khôi ngô tinh tế, gặp mình ở event nào cũng nhìn đắm đuối không rời. Người này từng nói “G, em có tất cả mọi thứ”. Sao anh lại nói thế, có phải vì lúc nào trông em cũng ổn? Nhưng thế gian này ai có tất cả mọi thứ cơ chứ. Người có tiền thì lại thiếu sức khỏe, người có sức khỏe thì lại chả có tiền, người có tình yêu thì lại không có kinh tế, đến lúc có kinh tế rồi thì lại không còn tình yêu. Người được sắc thì mất tài, được tài thì mất sắc, được tài được sắc thì lại không có đức. Có gia đình được vợ thì hỏng chồng, được chồng thì hỏng vợ, được cả chồng cả vợ thì lại hỏng con, được cả chồng cả vợ cả con thì lại hỏng người thân…

Nhưng mà làm cả tràng như trên thì có lẽ quá dài cho một người không phải là tri kỷ??? Thế nên mình chả nói gì.

Anh lại đang lang bạt ở một xứ sở xa xôi, lúc nào nhắn tin hỏi thăm cũng phải kết lại câu “Prends soin de toi”, như thể tất cả ân cần gửi hết vào đó, sealed with a kiss.

Ảnh: nắng sớm

111 comments:

  1. Chấm vì vòng eo trứ danh trước rồi đọc entry sau :-D

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vòng eo trứ danh thì bao năm vẫn vậy, nhưng thân hình thì không được tròn trịa mượt mà như xưa đâu. Chụp cái bóng trên tường thì không thấy chứ chụp trực tiếp là biết nhau ngay.

      Delete
  2. Quả entry này như kiểu "Bước chân nào xuống giường" ấy chị nhỉ :-) có những ngày làm việc gì cũng hỏng. Nhưng mà vì chị đẹp nên chị tha thứ hết :-P

    ReplyDelete
    Replies
    1. Công nhận có những ngày làm gì hỏng đó, lúc đó mà nhìn vào gương thấy mình xập xệ nữa thì đúng là chán toàn tập luôn.

      Delete
  3. Lâu lâu mới có 1 cái ảnh đúng kiểu chị G!.

    Dưng mà hình như chị tết tóc 2 bên :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị tết hai bên rồi buộc gập đôi lại để đỡ vướng víu khi làm vườn. Tóc tết từ hôm trước, tối đi ngủ mệt quá không muốn tháo nên cứ để nguyên tóc tết đi ngủ.

      Delete
  4. chà, chà, tác phẩm tuyệt vời của bác giai đây mà

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị tự chụp đấy chứ. Có ngài bên cạnh thì chả dám để tóc tết thế này đi ngủ.

      Delete
    2. Ối, tại có bạn hỏi nên mình phải đính chính là ảnh chụp khi mình đang ở dưới miền Nam còn ngài thì đang ở Rome với bọn trẻ con. Vì ngủ một mình nên mới dám để nguyên tóc tết rối bù cả ngày đi ngủ, chứ có ngài thì không dám cẩu thả thế sợ hỏng hình tượng. Cún hoàn toàn trong sáng mà độc giả cứ suy diễn xa xôi.

      Delete
  5. Bạn em thì có đứa con lúc đi học về đói vật ra như thế rồi doạ mẹ, ko có gì ăn thì con chết cho mẹ xem haha. Không doạ giết người nhưng doạ tự giết mình.
    Nói vậy mà lại thương nhiều bạn nhỏ đói, ko có gì ăn, cũng chả dám kêu gì. Có bạn nhỏ là họ hàng của bạn em, nghỉ hè đến nhà bác chơi, ở nhà chỉ ăn cơm là chính, không ăn thức ăn vì nghĩ thức ăn là đắt và tốn kém hơn. Nên lúc đến nhà bạn em cũng chỉ cắm cúi ăn cơm không với chan canh, không dám gắp thức ăn. Nghe kể mà tội.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thương quá. Trên đời này thương nhất những đứa trẻ thiếu thốn.

      Delete
  6. Văn chị Giang thì tả cảnh một ngày thất bát cũng thành chuyện hay 😊. Em đoán là chị không để ý mấy đồ điện lắm, giờ có cái nồi multicook điện có 7,8 chế độ, hẹn giờ luôn đó chị, nó nấu xong bật sang chế độ keep warm, khi nào mình cần thì lấy ra ăn thôi, ko phải lo canh bếp. Em giờ đầu óc cũng hay nhớ nhớ quên quên, đang nấu ăn bỏ ra vườn tưới tí rau, nhặt tí cỏ thế là trong bếp cháy khét :)
    nên có cái này đỡ hẳn.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị nấu ăn chỉ tranh thủ thò đầu ra ngoài cửa sổ cắt có mấy cái lá úa và hoa héo thôi mà sau lưng đồ ăn cháy khét lúc nào chả biết. Chị mà lại ra tận ngoài vườn thì chắc cháy nhà mất. Em cho chị đường link cái nồi multicook đi để chị ngâm cứu.

      Delete
    2. Em đang dùng loại này, có chế độ áp suất, cơm, cháo phở, hầm xương sốt vang được hết chị ạ, nhanh tiện mà ko phải canh.
      https://www.amazon.co.uk/Crock-Pot-CSC051-Programmable-Multi-Cooker-Stainless/dp/B07C1MPN1T/ref=sxin_17?asc_contentid=amzn1.osa.800caba3-ec24-4c8c-b6b6-869ba435f1fc.A1F83G8C2ARO7P.en_GB&asc_contenttype=article&ascsubtag=amzn1.osa.800caba3-ec24-4c8c-b6b6-869ba435f1fc.A1F83G8C2ARO7P.en_GB&creativeASIN=B07C1MPN1T&cv_ct_cx=multicooker&cv_ct_id=amzn1.osa.800caba3-ec24-4c8c-b6b6-869ba435f1fc.A1F83G8C2ARO7P.en_GB&cv_ct_pg=search&cv_ct_we=asin&cv_ct_wn=osp-single-source-mobile&dchild=1&keywords=multicooker&linkCode=oas&pd_rd_i=B07C1MPN1T&pd_rd_r=f10b6bfd-4b6e-499f-be7f-d56d5e520fdc&pd_rd_w=QQ9Qw&pd_rd_wg=PA29U&pf_rd_p=e7324020-10b6-47e9-b2a8-102d6c7f02f6&pf_rd_r=C9M127H4SP66Q8XAZSBW&qid=1623403033&sr=1-2-78b06539-dce7-4911-9ef7-723e018c4453&tag=lionshomeospu-21

      Delete
  7. Chị Giang đầu tư cái nồi nấu chậm (slow cooker) ấy ạ, em thấy nó easy hơn hẳn cái nồi áp suất mà thịt, rau củ nó không nát. Nó cũng không sùng sục sôi lên như cái nồi kia nên không sợ trào.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ừ em cho chị đường link cái slow cooker đi để chị nghiên cứu. Chị ghét nấu ăn. Có lần thấy con bạn quẳng cáo con robot nấu ăn mà dân Ý gọi là bimby, thấy bảo tự nấu, chị tưởng chỉ việc cho đồ vào rồi nó tự nấu thành món, nên bắt ngài mua luôn. Ai dè nó có tự nấu quái đâu, mình cứ phải đứng gần lúc nào nó gọi là phải chạy tới làm những gì nó bảo. Thế là chị bỏ xó Bimby. Ngài chán đời lắm mà chả dám kêu ca.

      Delete
    2. https://www.youtube.com/watch?v=Q2GXLn7TKds

      Đây chị ơi. Ở nhà em cũng dùng cái panasonic này. Em không biết bên châu Âu có hiệu nào xịn hơn nữa không. Nhà chị chắc mua cái 5L cho rộng rãi. Em nấu soup, kho thịt cá, nấu cháo, hầm xương bằng cái này hết. Tối trước khi đi ngủ, em bỏ vào nồi rồi đi ngủ, sáng ra là có đồ ăn luôn.

      Delete
    3. Ừ chị cám ơn, để chị nghiên cứu thêm. Nghe em tả thì thấy tiện quá nhưng chị chỉ băn khoăn một điều là nấu như thế thì trong nhà có bị mùi không? Bếp riêng cửa đóng kín thì không sao chứ nhà chị bếp vào phòng khách thông nhau, sợ mùi từ bếp lại bay khắp nhà.

      Delete
    4. Nhưng nhà chị có máy hút mùi ở bếp không? Em không nấu cái gì quá "om sòm" như chân giò giả cầy (j/k) nên em thấy mùi không bị ảnh hưởng quá. Cái nắp của nó cũng giống như bất kỳ cái nắp nồi bình thường nào thôi ạ.

      Delete
    5. E thi dùng Instant Pot chị ah, nồi đó e thấy tiện, đủ các chức năng từ steam đến làm yogurt. E hay dùng để ninh xương hay hầm thịt bò, e dùng loại Instant Pot Ultra nhưng loại này dùng núm xoay xoay để chọn chế độ, ng bận rộn như c chắc thích cơ bản thì dùng bản Instant pot due 6 in 1 hay 9 in 1 j đó, loại đó là nút bấm chắc c thích hơn đấy ah. Nồi này nếu hết nc hay khả năng cháy nó còn tự ngắt và kêu ầm lên xong màn hình hiển thị BURN để mình biết.

      Delete
    6. @ Persephone: bếp chị có máy hút mùi và chị có thể mở cửa sổ cho hết mùi nấu nướng nữa. Nhưng nếu đêm bỏ rau củ vào rồi bật bếp và đi ngủ, thì làm sao mở cửa sổ hoặc bật máy hút mùi suốt đêm được. Nhưng mà chị thích cái khoản cho tất cả vào nồi, bật bếp, đi ngủ sáng dậy có sẵn đồ ăn, thế nên chị sẽ ngâm cứu. Cám ơn em nhé.

      Delete
    7. @ Anonymous: Instant Pot tức là ngược lại với cái slow cooker à em? Slow cooker nấu chậm còn cái instant pot này nấu tí là xong luôn à?

      Delete
    8. Nồi instant pot này chính là cái nồi có bạn nào vs chị Baglady nhắc ở dưới đó chị. Nó thực ra là cái nồi áp suất nhưng có nhiều chế độ, và nó an toàn hơn nồi áp suất bthg, k có kiểu sôi ào ào xong để nc chảy lênh láng ra sàn như của c đâu nên c yên tâm :))), miễn là c đừng để nước quá vạch Max là đc.
      Nồi này có chế độ slow cook luôn ah, hồi tết e gói bánh chưng xong cho vào nồi này cũng ra gì phết :)))

      Delete
  8. Vậy bác thấy đời bác thiếu gì nhất thế ạ? Mấy cái to to bác đều có, bản thân thì có cả tài cả sắc, gia đình thì chồng thành đạt con giỏi giang, địa vị, tiền tài cũng ko thiếu thứ gì...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cá nhân bác thì bác tự thấy không thiếu gì. Nhưng sống trên đời đâu chỉ có mỗi cá nhân mình đâu em.

      Delete
    2. Bác thiếu mỗi em!

      Delete
  9. Chị Giang mua instant pot nấu phở,soup, kho thịt, kho cá, nấu bánh chưng này nọ rất tiện chị
    https://www.amazon.com/Instant-Pot-Plus-Programmable-Sterilizer/dp/B075CWJ3T8/ref=mp_s_a_1_1_sspa?dchild=1&keywords=instant+pot&qid=1623247474&sprefix=insta&sr=8-1-spons&psc=1&spLa=ZW5jcnlwdGVkUXVhbGlmaWVyPUFSVVBZUDVSTVlNMjgmZW5jcnlwdGVkSWQ9QTA3NDUxMTAyVTJESlhJOFpBNVBEJmVuY3J5cHRlZEFkSWQ9QTA4ODk4MjkyU0JLTk1SOTJUOUpZJndpZGdldE5hbWU9c3BfcGhvbmVfc2VhcmNoX2F0ZiZhY3Rpb249Y2xpY2tSZWRpcmVjdCZkb05vdExvZ0NsaWNrPXRydWU=

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị cũng định bày bạn ấy mua instant pot. Có cả chế độ làm yogurt luôn nha! Riêng đoạn bánh chưng thì nồi nhà chị hổng có hiu hiu. Lúc nấu thì nồi cũng tự động xả hơi líu ríu một chút nên sẽ ko tránh được có mùi. Nhưng cứ đốt nến đốt trầm trước và trong lúc nấu thì nhà sẽ ko bị hôi đâu. Với lại nấu sớm, khi khách đến thì mùi đã giãn mà thức ăn vẫn nóng.

      Delete
    2. Cám ơn hai chị em. Tui sẽ nghiên cứu. Không có niềm say mê nấu ăn nên đã vào bếp là chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng rồi chuồn. Thế nên kiến thức về các đồ gia dụng bếp là bằng không. Cái nồi áp suất kia mua mười mấy năm trước mà lôi ra dùng được có vài lần.

      Delete
    3. Dạ, từ khi có instant pot và air fryer thì đời nội trợ của chị em chúng mình nhàn đi biết bao nhiêu đấy ạ.

      Delete
  10. Ai nhìn thoáng chắc tưởng chị chụp bóng của mannequin ấy!

    Nhân tiện. Các chị em cao thủ bếp túc share cho mấy đứa vụng như em ít dụng cụ bếp núc giải phóng sức lao động với ạ.

    ReplyDelete
  11. Thiên đường ở chỗ cái thằng nằm trên giường chụp ảnh cửa sổ. Địa ngục ở chỗ thằng đọc blog. Thằng đọc blog ngày xưa khá gần thiên đường, cách nhau 1 tầng ở Ngoại thương. Thế mà vật đổi sao dời thế nào chui tọt xuống địa ngục. Người ở Ý ngắm hoa. Kẻ ở Mỹ ngồi ngắm thiên đường. Haiz!!!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Em đang nghĩ lạ quá chưa thấy anh Đu quay vào còm, có khi nào tại chị nhà đang lau nhà cạnh máy tính không 😅

      Delete
    2. Anh Đu quay ở VN chứ có ở Mỹ đâu bà. Mà thôi bà đừng réo anh Đu quay nữa cho tôi nhờ, anh ấy chỉ định ra tay dẹp loạn một lần, chắc cũng không ngờ các chị em lại hâm mộ quá thế này.

      Delete
    3. Văn anh bốc mùi đến mức đang đi công tác ở Mỹ vẫn bị nhận ra. Vợ nhắn: “Anh ơi em Cún có entry mới” lúc nửa đêm. Giật mình dậy lấy cốc nước mới nhớ ra đang ở khách sạn.

      Delete
    4. Ôi bà Cún, tôi đâu có tự réo anh ấy. Cứ thấy ai hay nhắc đến thời kỳ ngoại thương oanh liệt là tôi biết đích thị anh ấy rồi :D. (Nhưng công nhận văn anh ấy duyên dáng, đọc là nhận ra ngay!)

      Delete
    5. Anh đu một vòng sang cùng cô Tú ôn lại “Giáng sinh xưa” cái nhỉ?

      Delete
    6. Dạ khi nào em có kèo in sách em nhờ anh PR sách với chị em nhé 😊

      Delete
    7. Bao giờ cô Tú muốn bán sách anh mời cô đến Đại Nam đi đu quay. Động đến chị P.H phát là không cần PR, tự động ôm phao nổi nhất mạng xã hội.

      Delete
    8. Dạ em cảm ơn anh. Mùa Covi tìm NXB chịu in sách cho tác giả không tên tuổi như mình khó quá anh ạ. Hay là em liên lạc với anh qua email để khỏi phiền bạn Cún ở đây nhé? Email của em là tugarner@gmail.com

      Delete
    9. Anh cảm ơn em. Anh đi Mỹ về sẽ liên hệ em. Em đã thử Liên Việt chưa?

      Delete
    10. Dạ em chưa. Em chờ anh liên lạc khi anh công tác xong nhé.

      Delete
  12. Ôi buồn cười quá! Chị Giang công nhận có các anh bình luận duyên ghê gớm!

    ReplyDelete
  13. Dân tình rủng rẻng ở VN giờ đang mốt Thermomix chị ạ, tự nấu đủ thứ trên đời. https://www.youtube.com/watch?v=MFowBqCxO-8. chị xem thử nhé ạ

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nó chính là con robot nấu ăn ở Ý gọi là Bimby mà chị nhắc ở trên. Chị mua từ cách đây hơn 3 năm rồi, bỏ xó. Tưởng nó tự nấu ai dè nó vừa nấu vừa gọi mình ơi ới, làm mình cứ phải đứng loanh quanh trong bếp chứ ko chuồn đi đâu được.

      Delete
  14. Chia buồn cùng em. Anh 3 năm trước vừa mất tiền vừa làm nô lệ cho con Bimby đấy. Đón nó về rồi mới hiểu độ đỏng đảnh của nó. Anh bây giờ chỉ dám sai nó xay sữa hạt. Mà nhà đã có bà hai Vitamix xay hơn hẳn. Anh định ly dị nó mấy lần nhưng sợ chồng sau nó chửi mình.

    ReplyDelete
  15. Ông kém. Tôi cặp bồ với con Bimby nhưng tôi cưới chủ nó. Bây giờ chủ nó và Bimby cùng phục vụ tôi trong 1 nhà. Ông cưới Bimby chỉ được uống sữa hạt. Tôi dùng sữa thật, bình đựng sữa lại đẹp ông ạ. Con đấy chỉ bồ thôi.

    ReplyDelete
  16. Ông này dám bảo tôi kém. Con Bimby cưới về làm sữa hạt phục vụ bồ chứ? Tôi mà sữa hạt thì còn gì là tôi.

    ReplyDelete
  17. Nước sôi lửa bỏng, đại sứ bạn Cún vẫn ngồi khắm khú
    https://vnexpress.net/chuyen-bay-dac-biet-4294754.html

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thực ra mình thấy bác C viết hơi sến. Nhưng bác viết vậy cũng không có gì sai cả. Con người cũng có những lúc lắng đọng, dành thời gian suy tư, suy tưởng sau những gì xảy ra. Chỉ có điều văn phong của bác có thể hơi văn vở quá ko hợp với nhiều ng ở đây thành ra bị nhạt. Còn bản thân việc viết lách, kể cả lúc nước sôi lửa bỏng, như một dạng nhật ký, mình thấy ko có gì sai cả.
      Giờ vd Nhật ký Đặng Thuỳ Trâm, nếu cô ấy viết bằng giọng văn sến súa, chứ ko phải bình dị, liệu chúng ta có phê phán là đang chiến tranh nước sôi lửa bỏng lại đi văn vở, nghĩ suy chuyện yêu đương nọ kia ko? Tự dưng sau chiến tranh lôi ra lại thành một hiện tượng.

      Delete
    2. Mình thấy bạn dùng từ 'khắm khú' hơi mang tính xúc phạm đại sứ. Bản thân mình ko quen biết gì bác ấy cả, nhưng nhiều người thân làm trong ngành ngoại giao và mình thấy thấy ko fair khi mọi người nhận xét về ng khác như vậy. Có người thích viết, thích nói, có người không. Còn những việc bác ấy làm, dù ít dù nhiều, dù mn có thể đánh giá là lúc có kết quả lúc không, cũng đều có giá trị ở một mức độ nào đó đối với người dân và chính phủ trong lúc khủng hoảng này. Chúng ta cần trân trọng điều đó, cho dù đúng đó chỉ là trách nhiệm của bác ấy thôi. Làm tốt công việc của mình cũng đã là có ích cho XH rồi.

      Delete
    3. Tớ lên blog G hàng ngày thấy có ích ghê gớm. Tớ học được nhiều điều tốt cho xã hội.

      Delete
  18. Ông đại sứ kể chuyện người mà thực ra toàn kể công tự tâng bản thân. Đọc bài này mình nghĩ tới 1 người tự tè vào chân mình rồi ngửa mặt lên trời thống khoái ôi sao mà ấm thế.

    Qua cách ông đại sứ ra sách, làm truyền thông trên facebook, rồi đến bài viết này, mình thấy mặc dù ông có làm phận sự nhưng cũng tranh thủ covid để tô vẽ hình ảnh bản thân. Tô vừa thôi, phô quá bốc mùi lắm

    ReplyDelete
    Replies
    1. Báo chí cũng cần bài. Lỡ đâu họ tự liên hệ nhờ bác ấy viết chứ ko phải tự làm truyền thông thì sao? Với cả kể chuyện vậy, việc mình làm, có chút tự hào thì có sao, có ăn cướp công trạng của ai đâu mà sợ? Có lẽ bác nên viết bằng giọng khách quan hơn thì chắc đỡ phô hơn thôi. Còn bản thân nội dung viết, hay tô vẽ bản thân, thì ai mà chẳng phải sell bản thân để làm việc? Mình ko thấy có vđ j với việc say what you do cả. Mình sống và làm vc ở nước ngoài nhiều năm, cũng từng bị quen việc phải quá khiêm tốn kiểu submissive của Châu Á, trong khi Tây nó sell bản thân rầm rầm, nói về vc mình đã làm chứ có nói hươu nói vượn j đâu. Từ đó rút ra bài học, do what you say and say what do, ko phải sợ bố con đứa nào cả.
      Ai thích thì thích. Mà ko thích thì cũng ko vđ j. Có sống cuộc sống của mình đâu :-).

      Delete
    2. Hahahaha. Bác này ác quá. Nhưng mà em đồng ý 2 tay 2 chân. Gớm ông ăn lương cao bổng hậu thì ông ra đầu sóng ngọn gió cũng là đương nhiên. Ông cứ kể lể công đức tự tâng mình lên. Vâng thì mời ông lên cao. Cao tít trên ngọn mít. Hahaha

      Delete
    3. Haha…Mình không nói chuyện phải khiêm tốn. Nhưng văn bác này mình thấy sến súa zẩm zít. Đọc chẳng cảm nhận thấy gì. Xin lỗi!

      Delete
    4. Mình trả lời bạn Anonymous phía trên, cũng là viết thêm cho rõ ý.
      Báo chí có thể đặt bài, nhưng nội dung vẫn là ông đại sứ viết. Thậm chí cứ cho bài báo của ông bị ban biên tập edit theo hướng lâm li hóa, thì ông vẫn có quyền từ chối ko cho phép đăng, nếu ông đủ chừng mực và tự trọng để thấy rằng trong bài báo kia, hoạn nạn của người Việt xa xứ chỉ là cái cớ để ông tự tâng công trạng.
      Quan điểm của mình là có gì nói đấy, làm được bao nhiêu thì kể bấy nhiêu, ko hơn ko kém. Trường hợp ông đại sứ, làm 5 chắc vống lên 10. Nó ko khác gì việc các celeb đi làm từ thiện, tiền hô hậu ủng. Công nhận người dân cũng có lợi đấy, nhưng cái lợi đấy đi sau mục đích chính của họ là phô trương thanh thế, PR cho bản thân trước tiên. Chưa kể giải cứu công dân là phận sự nghiễm nhiên, mà ông cứ nhai đi nhai lại mãi trên đủ nền tảng truyền thông, cứ như ban phát ân huệ. Làm thế, dù có công thật, người ta nghe suốt cũng thấy chướng, chưa nói đến việc công trạng của ông giải quyết được mấy phần so với những bức bách của bà con hiện nay.
      Một điểm nữa, vì mình đã từng là người phải chờ chuyến bay giải cứu trong hoàn cảnh ngặt nghèo. Mình có thể nói rằng ở bất cứ quốc gia nào, đặc biệt những quốc gia đông người nhập cư Việt Nam, số giải cứu được so với số đang mắc kẹt chỉ như muối bỏ bể. Bây giờ, chỉ cần đòi công khai số liệu bao nhiêu người đã được về trong tổng số các lá đơn yêu cầu, bao nhiêu lá đơn tồn đọng, bao nhiêu người vẫn đang bị mắc kẹt, và đã mắc kẹt bao lâu, là hiểu các ông các bà làm được đến đâu. Nhưng nói vậy thôi, chứ mình biết có cho tiền cũng chả dám công bố, hoặc có công bố thì số liệu cũng sẽ bị chế biến cho nát trước khi đưa đến người dân.
      Còn nếu ngoa ngoắt hơn, mình có thể nói covid này thực ra là 1 cơ hội làm ăn béo bở của đại sứ quán, vì có rất nhiều người để có 1 suất về VN đã phải chi ko ít tiền. Bạn nào ở nước ngoài thời gian qua phải về VN bằng mọi cách có lẽ đều biết chuyện này.
      Mỗi người một quan điểm, mình thấy chướng vì thấy ông đại sứ tranh thủ dịp này để đánh bóng bản thân, còn bạn thấy ok cũng ko sao cả. Ông đại sứ, hay thậm chí cả ông thủ tướng, cũng chẳng đáng để mình phải mất thời gian phải bận tâm hay thanh minh làm rõ quan điểm quá nhiều. Nên mình đi đạp xe đây.

      Delete
    5. Thích bạn đạp xe quá! Mình nghĩ y như bạn!

      Delete
    6. Forram đạp xe thật hay!

      Delete
    7. Những cái bạn nói đều đúng. Và cảm nhận riêng của mỗi ng về ng khác là khác nhau. Mình cũng comment trong bài trc của c Giang đó là văn bác ấy sến súa. Mình chỉ nhận xét một cách khách quan, ko thể vì mấy bài viết rồi quy kết con người thế này thế kia, khi chưa tiếp xúc trực tiếp và hiểu về họ. Mình thấy bạn trên kia bỉ bôi “khắm khú” cảm thấy không hợp.
      Với có thể do ảnh hưởng đặc trưng nghề nghiệp thôi.
      https://nld.com.vn/thoi-su-trong-nuoc/dai-su-pham-sanh-chau-voi-noi-dau-rieng-cua-cuoc-doi-20170430120245655.htm

      Delete
    8. Nếu cùng logic tô vẽ bản thân qua mấy bài viết vậy, vậy chị G viết về ông C, rồi xong để khen chồng, vậy có là tô vẽ bản thân ông chồng hoặc tô vẽ bản thân có chồng chỉ làm mà ko nói ko? Hoặc khi c viết về những người đàn ông khác ngưỡng mộ mình, có là ngầm khoe mình đẹp, mình cuốn hút ko?
      Bản chất như nhau. Chỉ có là giọng văn viết khác nhau và trên các platforms khác nhau thôi. Chưa kể, lỡ có ngày chồng chị G làm việc với ông đs này có phải oan gia ngõ hẹp ko? Hihi. Kiểu gì mấy bài trên này của c G chả đến tai ông đs kia. Thời buổi công nghệ mà.

      Delete
    9. Em lót dép ngồi đấy hóng bác Cún phản hồi cái còm của bạn ở trên, sẽ lại mãn nhãn, mãn nhĩ như mọi khi. ;)

      Delete
    10. Mình chỉ có ý định nhìn và đánh giá một vấn đề một cách tổng thể chứ ko có ý định chê chị G hay j. Vì như ông C các bạn chê vậy mà mình còn khen cơ mà :-)). Tính mình rộng rãi và hay khen người thôi, hay nhìn ra cái tốt để khen cổ vũ hehe.

      Delete
    11. Mình thấy chị Giang quan điểm rất rõ ràng: khen là khen, mà chê là chê tới bến luôn: giữ vững lập trường. Nếu đãi bôi, xã giao, hòa hợp với tất cả mọi đối tượng thì chả viết blog làm gì. Muốn gặp hoa hậu thân thiện thì đọc blog khác là tốt nhất.

      Nên mình ủng hộ việc nêu quan điểm cá nhân, và đương nhiên sẽ gây "tranh cãi".
      Thì đương nhiên chồng ng ta thì ng ta phải thấy điểm tốt, ko lẽ đi khen chồng ng khác, tâm lý bình thường thôi. Ko thể đòi hỏi "cân bằng" ở đây được.

      Ông đại sứ kia: chị G chê ổng, nhưng ổng là đại sứ duy nhất mà mình thấy cả gan viết linh tinh trên fb. Được bao nhiêu ng làm chức lớn mà dám dùng fb. Cho nên ông đó là một ng "khá mới"; ông ấy tô vẽ bản thân nhưng bộ ngoại giao đâu có chọn ng qua fb đâu. Ng được lòng mn, chưa chắc đã được bộ ngoại giao chọn, nên ông đó là một ng "có tư tưởng tiếp cận mới" :).

      Delete
    12. Cá nhân mình không thấy G tâng bốc chồng hay dìm ai cả. Có gì mà oan gia ngõ hẹp nhỉ? Nếu viết ra những điều giả dối hoặc viết những điều như Thảo nói là hoa hậu thân thiện thì hoàn toàn không phải G. Facts là facts. Từ khắm khú có thể không hợp tai nhưng mình cũng không thích sự sến súa của bác C. Cái nỗi đau bác ấy nói ấy, các bạn nhiều người không hiểu đâu. Ở gần cũng chẳng thăm. Nói chung bi kịch và sến hoá nhiều thứ lắm. Cái này mà Thảo nói mới thì mình chịu. Im lặng còn đỡ hơn.

      Delete
  19. Mình đồng ý với Forram. Tô vẽ bản thân. Sự chân thật tự nó toát lên và mình cảm nhận được. Mình không ngồi phát biểu bừa vì mình làm trong ngành. Những lúc thế này người thật sự lo không ngồi viết gửi vnexpress kiểu này đâu. Mình thật!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vừa lo, vừa muốn giải toả cảm xúc bằng cách viết thì có sao? ;). Có phải lo và làm 24/7 đâu. Bạn làm trong ngành nhưng bạn tiếp xúc trực tiếp ở khía cạnh cá nhân đc bao nhiêu? Mình nhận thấy đàn ông có khả năng boast về việc mình làm (theo nghĩa tích cực) nhiều hơn phụ nữ, và đó là lý do họ thành công hơn phụ nữ ở một số vị trí, dù có thể năng lực và phẩm chất tương đương nhau. Bạn có thể xem cuốn Lean In: Women, Work, and the Will to Lead của Sheryl Sandberg để tìm hiểu thêm.
      Anyway, xh nhiều người và nhiều sự đa dạng. Bản thân mình, như nói ở trên ý, mình công nhận bác ấy viết sến, còn bản thân việc viết, hay nội dung, lúc nước sôi lửa bỏng hay ko, thì ko có vđ j cả. Và cũng ko đáng để nhận từ “khắm khú”.

      Delete
  20. https://vnexpress.net/bao-my-che-biden-kem-coi-vung-ve-truoc-putin-4295480.html

    Vũ Thị Cún Béo luôn đúng!

    ReplyDelete
  21. Vũ Thị Cún? Ôi, em cười không nhặt được mồm.

    ReplyDelete
  22. Mình chả thích anh C, cũng chả ghét anh ấy, vnexpress hiện bài anh ấy lên thì tò mò đọc thử 1 bài, có thương cảm đồng loại nhưng giọng văn của anh ấy mình ko "cảm" được nên ko đọc đến bài thứ 2.

    Bạn kia dùng từ "khắm khú" làm mình nhớ hồi sinh viên đi ở trọ, bác chủ nhà là gái phố cổ, nghe con bé ở trọ quê Thường Tín hay nói "khắm lắm, khắm lắm" về cái gì thì cứ bảo nó dùng từ nghe ghê. Quê mình thì ko nói từ đấy, nhưng mình nghe nó nói và nét mặt nó diễn tả mình thấy buồn cười, thấy còn đỡ hơn từ "thối". Haha

    ReplyDelete
  23. Như ở bài trc em cmt về tiêu cực ở các chuyến cứu hộ. Giá chợ đen để có đc 1 chỗ là từ 5000-15000€. Trong mọi trường hợp, tổn thương nhất là ng yếu thế nên nói 1 bộ phận đang béo lên nhờ hút máu đồng bào quả k sai.

    ReplyDelete
  24. Phải gặp rắc rối/hoạn nạn khi ở nước ngoài thì mới biết quan chức/nhân viên ngoại giao Việt Nam như thế nào, và phải có điều kiện để so sánh với quan chức/nhân viên ngoại giao các nước khác mới thấm thía thân phận dân Việt Nam ở nước ngoài. Mà không chỉ ngoảnh mặt không quan tâm, còn rất là bullshit nữa cơ. Mình đã từng liên lạc với sứ quán/lãnh sự quán (chả biết rõ) ở Qatar và liên lạc lãnh sự quán Mỹ ở đó, chục năm trước rồi. Chán chả buồn nói! Đừng ai khen nhân viên/quan chức ngoại giao Việt nam với mình.

    Cún ơi là Cún, làm sao mà có được cái chỗ hõm trong hình kia thế? Chị đi gym è cổ ra mà vẫn giống ổ bánh mì!

    Bữa giờ tính comment về vụ làm vườn của Cún mà tay bận gãi vì poison ivy, phải dùng tới cái lược brush để gãi chứ móng tay không ăn thua. Rau mua ngoài chợ/siêu thị sánh sao được với rau hái ngoài vườn vô. Có một năm chị trồng được đậu cô ve, hái vô lúc trái còn vừa non, xào tỏi nó ngọt mềm giòn không tả nổi. Giờ trồng mãi mà chắc chim tha mất hạt hết rồi.

    Chị để bàn làm việc trong bếp để tiện nấu nướng, bật bếp lên ngồi xuống tí, lần nào cũng cháy, cháy hết chảo trong nhà rồi. Đảm đang như Cún mà cũng để chảo cháy, thấy an ủi ghê gớm :))).



    ReplyDelete
    Replies
    1. Không chỉ lúc gặp rắc rối hoạn nạn chị ạ, chỉ cần có việc làm giấy tờ ở DSQ thôi mà lúc nào cũng nhức mắt với việc thu tiền gấp mấy lần giá bộ ngoại giao niêm yết, viện rất nhiều lý do để biện minh khi người làm giấy tờ thắc mắc về phí thu. Chả thế mà dân việt ở nước ngoài phải làm cái fb Tôi và sứ quán để cùng nhau đấu tranh đấy ạ.

      Delete
    2. Chị ơi em tập theo Chloe Ting thì thấy chiết eo và cơ bụng săn nhanh hơn ạ. https://youtu.be/2pLT-olgUJs

      Với em nghĩ một phần cũng do cơ địa :D kiểu nhiều người ko tập gì mà vẫn có đường eo.

      Delete
    3. Cảm ơn em nhé! Cơ bản là vẫn ăn như hạm thì càng tập càng to ra em ạ, vì càng tập ăn càng ngon :). Đúng là do gen nữa. Cơ mà mẹ chị thì eo ót vẫn thon thả mặc dù bà gần 70 rồi và cũng không phải ốm.

      Để chị ráng tập xem sao, mà bánh mì thì cũng chẳng sao, đi ngắm thiên hạ cũng được mà :)

      Delete
    4. Có việc làm giấy tờ thì bóp được thì bóp hehe, chuyện đó thì không lạ gì em ạ. Khi dân gặp khó khăn hoạn nạn mà hành xử như vậy mới thấy hết sự khốn nạn em ạ.

      Delete
  25. Haha, làm mình nhớ mấy năm trước, anh mình cũng là nạn nhân, và còn rất nhiều người nữa, cái ông đs Ý ở VN, có cô bồ ng VN, rồi cô này cấu kết mở cái trung tâm văn phòng chình ình ngay trước khi vào dsq Ý ở HN, ai muốn làm visa đi học phải qua cái trung tâm đó nó cộp cho cái dấu/hay chứng nhận bọn nó đã kiểm tra, rồi thu một cục tiền. Trong khi không hề có một yêu cầu nào về làm visa yêu cầu việc đó. Mình còn nói chuyện trực tiếp với một cô chuyên làm về làm hợp tác giáo dục với Ý, sau chuyện một loạt sv của cô bị bên trung tâm có sự móc ngoặc với đsq Ý đó lạm thu, quyết chơi tất tay với bọn họ luôn và yêu cầu các trường bên Ý phải có ý kiến. Không biết sau vụ đó thế nào vì mình ko ở VN nữa. Nên các chị bớt ảo tưởng và chê bai VN đi. Lấy vd 10 năm trước trong khi gạt đi hết mọi nỗ lực của họ. Không thể đánh đồng tất cả viên chức/quan chức ngoại giao như thế. Họ cũng là người làm công ăn lương, nhiều người thực sự tốt, nhưng vì thể chế, vì người quyết định không là họ, nên đừng có cá mè một lứa khinh khi như thế. Tôi chưa từng gặp bất kỳ rắc rối nào với đsq VN ở nước ngoài cả.
    Vụ máy bay giải cứu giá vé chợ đen, tất cả những người bạn của mình, các sv học xong, những bác phụ huynh bố mẹ của bạn sang thăm con bị quá visa, đúng theo các thứ tự ưu tiên, đều được xếp máy bay về nước, giá vé đúng như công bố, ko chuyến trước thì chuyến sau.
    Còn giá 10k ấy à, là thành phần đã có quốc tịch ở nước ngoài (tức là không hề trong dạng ưu tiên), nhưng ham sống sợ chết, và không đủ tiền thuê máy bay riêng như ông tỷ phú kia, sẵn sàng làm mọi giá để cướp suất của những người trong dạng ưu tiên, trực tiếp hay gián tiếp đổ tội lên đầu đsq. Thêm nữa, làm gì thì cũng có quy định ra đấy. Những người lúc sang không đăng ký công dân, đi lậu, phạm pháp, rồi đến lúc có biến, sẵn sàng làm đủ mọi trò, lúc không được, không đúng quy định yêu cầu thì cào mặt ăn vạ.
    Tôi không bảo vệ nhân viên quan chức ngoại giao VN gì. Tôi cũng không ưa gì cộng sản. Nhưng tôi yêu đất nước và con người tôi. Và tôi cố gắng nhìn mọi việc một cách khách quan nhất có thể. Tôi cũng chẳng phải là hoa hậu thân thiện gì, có vấn đề gì thì tôi cũng toẹt móng heo ra thôi.
    Tôi cũng đã từng nghĩ Tây cái gì cũng nhất, Ta cái gì cũng bét. Nhưng rồi tôi làm việc với đủ cơ quan ở một nước tư bản sừng sỏ, đi sâu vào nội tình và qua bao sự việc, tôi thấy rằng, nó cũng lởm chẳng kém. Nhưng nó sẽ phủ ra ngoài bằng những từ ngữ đẹp đẽ, bằng những checklist, nói đúng như checklist thì được, không cần biết đúng sai, cũng chẳng cần kiểm chứng, dối trá chồng lên dối trá, rồi cứ đi giải quyết vấn đề dối trá như thể nó là sự thật. Và vậy là tôi càng thấy thương đồng bào tôi hơn, thương cả những người làm phận sự đang ngày đêm vất vả, dù họ có nói ra hay không nói, bị những người không làm đúng quy định chửi rủa, hoặc cứ như bố tướng, chỉ mong người khác hầu mình. Tôi cũng hiểu và gặp nhiều phận đời cơ nhỡ ở nước ngoài, nhưng các chị đặt mình vào vị trí viên chức ngoại giao đi, dân Việt di cư lậu và gây đủ mọi chuyện, riêng cái việc làm theo yêu cầu của nước sở tại về việc tạo giấy thông hành cho các thành phần tội phạm máu lửa sẵn sàng vứt bỏ hộ chiếu, vứt bỏ quốc tịch thì cũng đủ mệt.
    Tôi chỉ hiểu và thông cảm hơn cho những người làm công việc ngoại giao đó thôi. Còn tiền fee đó à, các chị có biết cái fee visa của bọn bên này một lần là bao nhiêu tiền không? Và muốn làm nhanh 5 ngày thì bao nhiêu không? Và muốn làm nhanh trong 24hrs thì gấp mấy lần lên không? Đấy tư bản đấy, chúng nó sòng phẳng thế. Có nhà 4 người fee xin visa các thứ 5 năm mất cả hơn 10k, giá bình thường, không có làm nhanh gì hết. Còn XHCN VN vì chậm, vì không có tư duy tư bản hay gì, fee chẳng dám tăng, mà còn bị ép làm nhanh, có những thành phần muốn làm nhanh, thì lại giở thói VN đút lót ra, rồi còn nhẳng lên.
    Đấy, nói vậy để tôi thấy cái fee đó nó không bõ bèn gì với công sức của họ bỏ ra, cũng như áp lực mà họ đang gánh chịu. Nhưng chịu thôi, đó là giá nhà nước quy định.

    ReplyDelete
  26. Tiếp ý trên, anh mình đợt đó xin visa đi học ở Ý, mình cũng đã sang Ý 2 lần, nói về mafia thì Ý là nhất nhé, cộng sản chưa là gì. Các chị bớt ảo đi. Như a chồng chị G, anh có phải giải quyết hàng trăm, hàng nghìn cases người Ý tội phạm, di dân bất hợp pháp, phạm tội trên đất Ghana ko? Mọi sự so sánh đều là khập khiễng, nếu chồng mình đã làm trong cùng ngành với ông C kia thì cũng nên lịch sự một chút, coi như là tôn trọng nhau đi, teasing, make fun và để người khác teasing, make fun người đồng cấp với chồng mình trên blog cá nhân có kiểm soát (nếu để tự do không kiểm soát thì không nói làm gì) thì tôi cũng chịu.
    Còn các chị chê ông C, các chị giỏi các chị lên FB ông ấy mà chê thối, chê khắm đi. Núp lùm trong khi không bằng cái móng tay ghẻ của người ta.

    ReplyDelete
  27. Ôi bác C móng tay bị ghẻ à chị? Chị nhắn bác em có quen hiệu thuốc gia truyền chữa ghẻ lở hắc lào. Em núp lùm nhưng may không bị ghẻ ạ.

    ReplyDelete
  28. Bạn gì ở trên, mình thấy đang nói về giọng văn, cách viết chứ không nói về sứ quán, các vấn đề lãnh sự. Nhiêu khê tây ta gì có cả. Bureaucracy nước nào không có. Không cần thiết phải viết với giọng điệu như bạn. Tự viết là so sánh khập khiễng nhưng vẫn đi so sánh. Nghe cách viết sặc mùi cay cú như thể bạn anh C vậy. Blog Cún dậy mùi phết nhỉ? Khắm khú cay cú đủ cả. Chưa thấy Cún make fun hay teasing gì ở đây cả. Mà khắm khú là reader dùng. Không phải Cún. Còn sến súa? Khỏi cần bàn.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Các chị từ vấn đề bài viết của ông C trong post trước của chị G, rồi lân la sang các vấn đề về lsq, đsq, tôi viết nêu ý kiến của tôi sau tất cả các comments các chị trả lời các bài viết ở post trước và post này của chị G.
      Sao tôi phải cay cú? Nếu chị/anh thấy cay cú thì đấy là anh/chị có vấn đề về đọc hiểu và read between the lines. Tôi có liên quan và được ích lợi gì hay có mất đi cái gì mà phải cay cú? Tôi chẳng là bạn ông C hay bạn chị G. Mà kể cả có là bạn, nếu thấy chướng tôi cũng nói thẳng góp ý, chứ không du kích sau lưng nhau, núp lùm mỉa mai. Tôi thấy ngứa tai với các mẹ gì gì cũng 'nghe nói' thôi :-P.
      Những điều tôi nói ở trên, tôi có thông tin, tôi làm trực tiếp, tôi trải nghiệm thực tế, tôi không nói phong long, nhưng tôi không dại gì cung cấp chi tiết hơn vì tôi biết nhiều độc giả cũng là bạn của tôi trên này vì tôi nhiều lần share blog và một số bài viết của chị G cho các bạn bè của tôi.
      Tôi đang lấy ví dụ nếu cần so sánh như chị G thì tôi cũng có thể so sánh được, và so sánh sẽ là vô cùng, và như vậy mọi sự so sánh là khập khiễng? OK?
      Tôi cũng nói là các chị khác dùng từ "thối", từ "khắm", chứ tôi nói gì c G? Tôi nói c G mỉa mai, make fun ông C là ở post bài trước. Anh hay chị đọc hiểu kỹ hai posts này và các comments đi rồi hãy nhận xét về comment của tôi.


      Delete
    2. Làm người tử tế, nếu muốn khen, thì khen khi không có người đó, muốn chê, thì hãy góp ý trực tiếp với họ. Các chị comment mỉa mai móc máy người khác (tôi ko nói c G vì chị đã đứng tên blog viết bài) vừa hèn, vừa la làng, tôi thấy chướng.

      Delete
    3. Anh chưa cần biết bạn gì ở trên nói về cái gì nhưng mà anh phản đối discriminate anh và các đực rựa độc giả của em Cún nhé! Không phải chỉ các chị, các mẹ mà có cả các anh, các bố nữa! Anh đùa tí nhưng mà anh nghĩ thế này. Trong cuộc sống, qua trải nghiệm riêng của mỗi người, chúng ta sẽ luôn có những nhận định, trải nghiệm riêng. Có người sẽ thích và đồng cảm với bác C. Có người sẽ cho rằng thế là sến súa, đánh bóng. Mọi người có lẽ chỉ nói lên ý kiến của mình chứ không phải núp lùm hay hèn gì ở đây. Anh thấy đừng “Phương Hằng” hoá vấn đề. Anh thấy phục em Cún ở chỗ khi có những comments trái chiều, chỉ cần viết lịch sự, em Cún luôn cho hiện lên. Nếu em không cho hiện thì chúng ta cũng không bao giờ có cơ hội biết nhau, trao đi đổi lại. Anh bật cười khi nghe từ “khắm khú” vì lâu lắm chưa nghe ai dùng từ này. Chắc bạn ấy không có ý định xúc phạm ai khi viết như vậy cả. Chỉ là nhận xét cá nhân tếu táo, như bọn bạn anh khi anh viết cái gì tử tế là lập tức bảo: “Mày hôm nao làm sao mà văn bốc mùi thế?”. Còn viết cái gì đểu thì chúng nó thấy bình thường. Anh không định dĩ hoà vi quý nhưng anh thấy không cần thiết nói nhau thế. Thôi, anh đi tiêm mũi Pfizer thứ hai rồi đi ngất đây. Không lại đến lượt anh “khú khắm”.

      Delete
    4. Dạ, em không coi bà PH, em cũng ko có PH hoá gì cả.
      Em cũng không cho đó là trái chiều, chiều nào trái, chiều nào phải? Tự mọi người nhận thấy mình đúng là phải mà ko đúng theo ý mình là trái thôi. Mà số đông theo cũng chưa chắc là đúng và ngược lại, số ít theo cũng chưa chắc là không đúng. Đó chỉ là các mặt khác nhau của sự việc.
      Lỗi là lỗi hệ thống, thể chế, từ trên cao, mỗi ông đs sang lại có quy định, lại thay đổi lề lối, những người trực tiếp làm tiếp dân, họ không đáng để bị coi thường như thế.
      Làm với tây hay ta, nhiều lúc e cũng tức và bức xúc nổ cả đầu, quạt cho một trận, nhưng lại lắng, ai cũng đều đang cố gắng làm tốt việc trong khả năng của họ, còn các yếu tố bên ngoài ảnh hưởng ngoài tầm kiểm soát của họ, ko thể trách họ được, khó khăn thì tháo dần dần bản thân sự việc đó.

      Delete
  29. Lại nói chuyện ĐSQ VN ở nước ngoài. Cộng đồng cô dâu hải ngoại chắc nhiều người đến giờ vẫn độc thân ở VN, đăng ký kết hôn mỗi quê chồng vì ko thể làm nổi giấy kết hôn phía VN. Thủ tục lằng nhằng thì chớ, nhân viên trong sứ quán ko phải hướng dẫn công dân làm đâu, mà ko muốn tả cái thái độ. Nhiều lúc nghĩ, mình dân nước khác đến định cư, lúc làm thủ tục này kia kể cả lúc nhập tịch nước người ta còn hướng dẫn tận tình chi tiết. Còn nước mình cứ như đi xin.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Một người quen của mình, một lần hỏi mình giấy tờ thủ tục với đsq vì mình đã từng làm với thủ tục đó. Chưa kịp nói, thì người kia đã bảo, ối giời, lằng nhằng, rắc rối, chị ngại lắm. Ô hay, đất có lề, quê có thói, muốn làm gì ở đâu thì phải theo quy định ở đấy. Chưa làm, chưa đọc, hoặc đọc không kỹ, đã không làm, không muốn làm, rồi khi làm bị thiếu cái nọ, sai cái kia, lại bảo tại người nọ người kia, mịa cái bọn đsq nó hành.
      Mọi quy định có sẵn trên internet, họ là người thừa hành, đâu có tự dưng mà thay đổi luật và toàn bộ quy định được?

      Còn đăng ký kết hôn ở nước ngoài, muốn chứng nhận ở VN thì theo luật là đây:

      Tuy nhiên, quan hệ hôn nhân được đăng ký ở cơ quan nhà nước có thẩm quyền ở nước ngoài không mặc nhiên được công nhận tại Việt Nam. Các bạn cần đến Phòng tư pháp thuộc UBND quận/huyện nơi bạn cư trú để làm thủ tục ghi vào sổ hộ tịch việc kết hôn ở nước ngoài.

      - Hồ sơ bao gồm:

      a) Tờ khai theo mẫu quy định;

      b) Bản sao Giấy tờ chứng nhận việc kết hôn do cơ quan có thẩm quyền của nước ngoài cấp;

      c) Ngoài giấy tờ quy định tại Điểm a và b của Khoản này, nếu gửi hồ sơ qua hệ thống bưu chính thì còn phải nộp bản sao giấy tờ của cả hai bên nam, nữ quy định tại Khoản 1 Điều 2 của Nghị định này; nếu là công dân Việt Nam đã ly hôn hoặc hủy việc kết hôn tại cơ quan có thẩm quyền nước ngoài thì phải nộp trích lục về việc đã ghi vào Sổ hộ tịch việc ly hôn hoặc hủy việc kết hôn theo quy định tại Khoản 2 Điều 37 của Nghị định này.

      - Thời hạn giải quyết ghi vào Sổ hộ tịch việc kết hôn là 05 ngày làm việc, kể từ ngày Phòng Tư pháp tiếp nhận hồ sơ. Trường hợp cần xác minh thì thời hạn giải quyết không quá 10 ngày làm việc.

      Không làm được, ngại làm, thì thuê công ty luật họ xử lý. Thử tưởng tượng ở những nơi có hàng trăm hàng nghìn dâu Việt, mỗi người hỏi, nhân viên lại tua lại, đọc quy định thì ko đọc, chỉ muốn nói trực tiếp, hỏi trực tiếp, thử tưởng tượng vài người trong đsq hầu được hết ko?

      Như Tây bên này chúng nó có ghi số điện thoại với email để hỏi, hỏi xong nó trả lời đại khái chung chung và cũng viện dẫn mày xem ở mục này mục kia, tao ko trả lời case by case được.

      Delete
    2. Ôi sao nghe nó đơn giản phút mốt thế này!

      Delete
  30. Không phải có chồng làm ngành ngoại giao thì không được / không nên nói về người cùng ngành. Giang có viết ra thì cũng vì bạn ấy thấy có gì đó vượt khỏi giới hạn có thể chấp nhận. Nói chung thấy chướng quá thì viết. Nếu làm gì nói gì cũng phải nhìn trước ngó sau thì chắc đó cũng không phải là Giang Vũ.

    Về việc G viết về đàn ông ngưỡng mộ mình ( để ngầm khoe mình đẹp, mình cuốn hút) sẽ không có gì gọi là chướng tai nếu đó là sự thật. Sự thật không cần lời giải thích, bao biện hay tô vẽ.

    Và tin G nói thật hay không, đủ để thấy những gì bạn ấy viết là tự nhiên, bình thản, là tuỳ suy nghĩ và nhận định của mỗi người.

    Có điều tớ thấy, blog G khá là lành, nhiều entry tự trào, mang tính tự giễu cợt mình khá là humble mà thỉnh thoảng có gì hơi khác tí là dậy sóng ngay. Giải thích thế nào đây nhỉ :-) goldfish888

    ReplyDelete
  31. May quá mình chưa phải dính nhiều đến đsq, trừ mỗi việc làm hộ chiếu. Mình bị ốm(có giấy bs), k đến đsq đc nên gọi điện. Chả cần nói nhiều, chị nhân viên bẩu 200€. Vậy hỏi bạn hiểu rõ về đsq kia thì giá này bám vào đâu? Trên web vẫn nói nếu ốm k đến đc thì gửi qua bưu điện kèm giấy bs chứ k nói tăng giá gần 3 lần? Lại chuyến cứu hộ, cứ chờ mà đến lượt thì cuối cùng cũng tới nhưng mà khi nào thôi. Nhân viên đsq k bật đèn xanh thì những người muốn chen chân liệu có chen nổi k? Ai là ng quyết định cuối cùng ở đây? Là đsq hay là euro vậy?Ngụy biện vô lối!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Gọi điện mà có người bắt máy là hên lắm rùi nha, ta nói gọi hàng ngày liên tục cả tuần ko ai bắt máy là chuyện thường nha. Châu Âu nha.

      Delete
    2. Mình mất vài ba tuần mới có người nghe máy, gọi hết số nọ đến số kia, căn giờ đủ từ sáng đến tối 😆. Chả làm đc việc gì luôn bạn. Mình cũng châu Âu đây mà hihi.

      Delete
  32. Bạn Anonymous,
    Tiêu cực ở đâu cũng có. Đến nơi mình ở được xếp hạng hàng đầu về minh bạch và hiệu quả công quyền thỉnh thoảng khui ra vẫn có những ca trục lợi này kia.
    Nhưng một điều ngầm hiểu trong tranh luận là mặc định nhận xét dựa trên số lớn hay hiện tượng phổ biến. Ko ai hơi đâu lôi mấy trường hợp cá biệt ra để phủ định cái đại trà. Và dù ko có điều tra số liệu, mình tin là số đông những người đã từng phải tiếp xúc với hệ thống công quyền nói chung và đại sứ/lãnh sự VN ở nước ngoài nói riêng đều rất bất mãn. Thế nên chẳng hay ho gì nhưng vẫn phải dựng lên cái group Tôi và Sứ quán để đối phó và mách bài cho nhau.
    Đã là người Việt thì dù ở đâu cũng ít nhiều gắn bó với Việt Nam. Nhưng yêu nước ko có nghĩa là mắt nhắm mắt mở, nhắm tịt trước vấn nạn và chỉ mở có chọn lọc để thấy những điều tốt đẹp. Lên tiếng ra rả còn chải ai nghe, chưa nói bị dìm bị trù dập. Nếu ko lên tiếng thì e là giờ này dân mình đang hạnh phúc đứng cùng bảng xếp hạng với Bắc Hàn hay Venezuela.
    Thông tin bạn đưa ra về giải cứu là chưa đủ. Mình chỉ kể câu chuyện của mình.
    Mình nộp đơn lên đại sứ quán để về Việt Nam mà tịnh ko có phản hồi. Lần lên website goi điện theo cả vài số ko bao giờ nhấc máy. Lên tận đại sứ quán thì một ông mặt vừa bì bì vừa đứng rung đùi nói chuyện thái độ rất sống chết mặc bay. Đã hoàn cảnh, lại phải lụy sứ quán, mà gặp cái thái độ như thế, ko ấm ức mới lạ.
    Về chi phí giải cứu có 2 phần: giá vé máy bay (bắt buộc) và chi phí lo lót để được đại sứ quán chấp thuận cho về (tùy người, có những trường hợp ko phải chi phần này). Giá vé máy bay thì như chuyến bay thương mại thông thường. Nhưng để được đại sứ quán duyệt vào danh sách giải cứu ko biết nước khác thế nào chứ bên mình phải nhả ra số tiền gấp 4, 5 lần giá vé. Thông tin chính thức thì bao giờ chuyến bay cũng là bí mật. Thế nhưng trước 1, 2 tuần trong group người Việt ở nước ngoài đã có post mời chào thông báo dự kiến ngày abc sẽ có chuyến bay, để mua được suất về, tức là được đại sứ quán duyệt cho phép lên chuyến bay giải cứu, mời anh chị chuyển khoản số tiền từng này. Bạn chỉ cần vào group người Việt ở nước ngoài là sẽ thấy mọi người nhộn nhạo với mấy post này thế nào. Ko có tay trong đại sứ quán làm sao tự tin post thế.
    Mình là diện ưu tiên số 1 luôn, mà mắc kẹt hơn 2 tháng. Cá nhân mình biết trong khi mình mắc kẹt như thế thì có những người ko cần gấp, về rồi sang lại, vẫn được duyệt như thường. Khi mình cách ly ở Cần Thơ, phòng 4 người, thì 3 người còn lại đều phải nhờ quan hệ mới về được, trong khi theo giấy tờ họ hoàn toàn ko phải thuộc diện ưu tiên.
    Mình tin bạn nói thật, rằng bạn chưa từng gặp rắc rối gì với đại sứ quán VN ở nước ngoài. Bạn là trường hợp cực kỳ may mắn và rất hiếm hoi.
    Còn ông Châu, mình chỉ nói thế này. Số giải cứu và đưa trở về nước chỉ là thiểu số nhỏ bé. Nếu thật sự xót dân, sẽ nghĩ đến những trường hợp vẫn còn mắc kẹt nơi đất khách và cách để hỗ trợ họ, ko có thời gian để lải nhải mình đã nhón tay làm phúc thế nào đâu. Mình bị mắc kẹt, thấy khốn đốn lắm rồi, nhưng mình biết tình cảnh của nhiều người còn thảm hơn mình. Bạn đi làm sẽ đánh giá nhân viên. 2 thằng cùng giao 1 việc, cùng làm được 3/10. Bạn sẽ đánh giá thằng nào cao hơn? Đứa mới làm 3/10 nhưng đã chạy hoắng lên bô bô xong 3/10 rồi đấy, hay thằng lo làm sao hoàn thành 7 phần còn lại?


    ReplyDelete
    Replies
    1. Mình đi đủ nơi, sống ở đủ chỗ, nên không mù quáng đến độ chỉ chọn lọc cái tốt mà nhắm mắt với cái tiêu cực hay cái xấu. Tại dân tại quan, dân thì gian, quan thì tham. Dân một số người không đọc kỹ quy định, không hiểu quy định, rồi đổ tại nhân viên kỳ nèo, hơi tý nhảy đổng lên chửi, chửi cả những người làm đúng.
      Có bữa mình đến cơ quan tiếp dân của Tây bên này, nó ghi và show hình 'Không được ghi âm ghi hình, không được dùng máy ảnh, ghi âm'. Mà cơ quan tiếp dân bình thường chứ chẳng phải là toà án hay công an cảnh sát gì. Chợt nghĩ, như này ở VN là đã nhảy dựng lên, sao mà phải cẩm v.v., sẽ chụp hình lại, cho FB và auto chửi.
      Mình cũng không ngây thơ đến độ không biết đến những tiêu cực nhưng mình cũng không phủ nhận rất nhiều nỗ lực của họ để giải quyết và cải thiện dịch vụ. Ít ra là ở nơi mình sống.
      Những người mình quen, và bản thân mình, khi sang sinh sống, đều làm thủ tục đăng ký công dân đàng hoàng, và cũng giải thích rõ những ưu điểm khi đk công dân nếu có chiến tranh, khủng bố, hay thiên tai, và như bây giờ là khủng hoảng dịch bệnh chẳng hạn, sẽ thủ tục nhanh hơn. Và đúng là họ được xét duyệt theo đúng thủ tục và thứ tự ưu tiên, chẳng mất thêm đồng xu nào cho sứ quán.
      Mình không rõ cái bạn nói đa số và thiểu số là bao nhiêu.Mọi người tự khái quát hoá lên và cho rằng đâu cũng thế, ai cũng vậy, quả thực oan cho những người đang làm tốt công việc của mình.

      Delete
  33. Cá nhân mình sống qua ở Singapore, Hong Kong, Indonesia, Canada, Đức và Mỹ. Mình phải làm khá nhiều giấy tờ với sứ quán mình. May mắn mình đều gặp các nhân viên tử tế, nhã nhặn nhưng về tiền phí thì rất tuỳ tiện, không có niêm yết giá rõ ràng. Mình thấy ở đây đang nói về giọng văn bác C viết chứ không nói về cách điều hành, tốt xấu của sứ quán. Cảm ơn chị G dù có ý kiến trái chiều vẫn đăng. Thế nên mình vừa mê blog chị G vừa thích độc giả. Bạn gì viết về núp lùm. Giọng có vẻ sặc mùi P.H hiện nay nhỉ?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mình chưa xem P.H., thấy mọi người nói chứ không rảnh mà quan tâm mấy chuyện showbitch. Từ 'núp lùm' thì mình thấy dùng mấy năm nay chứ ko phải đến giờ.
      OK, đấy coi như là trải nghiệm tích cực của mình ở đsq nơi mình đang sống.

      Delete
  34. Em bây giờ lót dép ngồi hóng màn trả lời mãn nhĩ của chị G.

    ReplyDelete
  35. Sao giong van cua em "nup lum" giong van cua em Be Ba qua. Cung phan chia ra 2 phe ro rang "toi" va "cac chi" 😁.

    ReplyDelete
  36. Mình tổng kết so far các từ cực hay mình tiếp thu được: khắm khú, mãn nhĩ, móng tay ghẻ, núp lùm, Phương Hằnh hoá…Chị G ơi…

    ReplyDelete
  37. Tôi trả lời chung chung ở đây chứ không phản hồi từng comment được.
    Tôi khen chồng thế là còn rất ít. Đặc biệt tôi coi việc trợ giúp người dân là nhiệm vụ ăn lương để làm, không có gì đáng rùm beng, thế nên lại càng không đả động. Tôi mà có tính ba hoa quan trọng thích được chú ý chắc giờ phải viết được sách thành tuyển tập.
    Các bạn khỏi lo cho tôi tương lai sẽ đụng ông Châu. Đụng thì đụng. Tôi không phải bạn bè mà phải khen vuốt đuôi, cũng không phải kẻ thù mà phải cố tình dìm hàng hạ bệ, cũng chả phải cấp dưới của ông ý để mà phải cố làm vừa lòng sếp. Nhận xét của tôi rất khách quan. Việc tôi là làm những gì tôi thấy đúng, còn yêu ghét là việc của người đời, tôi quan tâm sao xuể.
    Khi có điều gì tôi cảm thấy cần phải lên tiếng, tôi sẽ lên tiếng trên blog tôi, để public. Ai không đồng ý với những gì tôi nói thì đều có thể comment, miễn lịch sự. Chứ tôi không đủ thời gian để đi comment dạo các nơi.
    Còn vụ tranh cãi giữa đại sứ quán và người dân, bản thân tôi khi ở Dubai và Rome đều gặp những người rất thân thiện và nhiệt tình, nhất là Dubai, cô chú đại sứ và nhân viên đều rất tốt. Với tôi thôi còn với những người khác thì tôi không biết. Tôi nghĩ nói một cách khách quan đại sứ quán VN đúng là có nhiều cái dở như các bạn đã nêu, nhưng quan điểm của tôi là không đánh đồng. Vì làm như vậy sẽ khiến những người vẫn còn đang tốt tự dưng họ không còn có động lực để tốt nữa. Dân VN chúng ta, cả nhân viên ngoại giao lẫn dân thường, có nhiều hạn chế, cả về tác phong, tư tưởng và nhận thức. Quan điểm của tôi là cứ hướng thiện và liên tục học hỏi để trở nên tốt hơn. Mình xuất phát điểm thấp hơn thì mình phải cố nhiều hơn, có vấn đề gì đâu.
    Còn chị gì ở trên nghe chê là nhảy tưng lên, trên mạng khi chị có thừa thời gian để suy nghĩ câu trả lời và cân nhắc đúng sai mà chị còn phản ứng như thế, thử hỏi ngoài đời ai dám ý kiến ý cò gì với chị.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ý của tôi cũng như đoạn chị nói thôi.
      Còn về đoạn nhảy 'tưng', trước khi tôi comment, các độc giả khác dùng những từ ngữ như nào để miêu tả đsq vn và nhân viên đsq, 'khốn nạn', 'khắm khú', 'thối', v.v.? Tôi chỉ là ghé qua thấy một chiều thì tôi cung cấp thêm chiều khác mà tôi biết thôi. Tôi chả liên quan gì đến các đsq, thấy các anh các chị nhao nhao lên thì nói quan điểm của tôi thôi.
      Chị yên tâm, tôi làm ở môi trường mà người ta dùng kính lúp để soi từng lỗi nhỏ để nhận xét, đánh giá, hoặc đánh cho bầm dập luôn, nên không cần lo hộ là không ai ý kiến ý cò gì hay là tôi không chịu được :)))

      Delete
    2. Mình đồng ý với G, đại sứ quán VN đúng là có thể có nhiều cái dở nhưng không thể đánh đồng. Mình chưa bao giờ có vấn đề gì với đại sứ quán, lúc nào có việc gọi lên hỏi cũng được trả lời rất tận tình chu đáo. Có lần mình gọi điện hỏi xin giấy miễn thị thực về Việt nam mới cho chồng con(giấy cũ 5 năm hết hạn), chị sứ quán hướng dẫn thủ tục nhẹ nhàng cặn kẽ còn dặn giờ quy định mới không mất phí em nhé(trước đó 5 năm mình xin phí là 20eur). Lúc nào gửi hồ sơ lên mình cũng viết ít dòng trình bày ngắn gọn và cảm ơn họ, hoof sơ đi lại 5 ngày-1 tuân la mình nhận được kết quả như mong muốn, chưa lần nào phiền phức gì. Nói thật là người mình bị tư tưởng nhược tiểu nhiều, Tây thì sùng bái bảo gì cũng dạ vâng chả dám kêu gì(trên bất kỳ trang web xin giấy tờ của các cơ quan công quyền Tây đều gì rõ, nhân viên tiếp nhận hồ sơ tuỳ trường hợp có thể yêu cầu thêm các giấy tờ khác ngoài các giấy tờ quy định), còn ta họ chưa đòi thêm giấy tờ gì thêm ngoài quy định, điền sai mẫu họ bảo điền lại hay giấy này hết hạn phải xin lại,…thì đã kêu bị hành. Nhiều lúc cũng không hiểu luôn. Chưa kể nhiều người lao động gọi điện nói năng trình bày không nên hồn nữa, sứ quán thì quá bận nên họ cũng không thể kiên nhẫn qua điện thoại mà bảo lên gặp trực tiếp cho rõ ngọn ngành cũng kêu hành,…tôi không bao giờ ủng hộ kiểu cơ quan công quyền vênh mặt hành dân nhưng nói gì cũng phải có lý có tình. vụ hộ chiếu giá 100e ở Châu Âu tôi không phản đối vì giá đó là phù hợp với công sức giờ làm việc ở đây(còn quy định Vân bản thì là giá Việt Nam). Khôn có lợi cho mình thì cũng vừa phải thôi, vừa muốn họ tạo điều kiện cho ngồi nhà k mất thời gian mất tiền tàu xe đi lại, gửi hồ sơ lên dược làm nhanh gọn gửi trả lại đàng hoàng đầy đủ, vừa muốn chửi người ta ăn tiền dù giá đó quá hợp lý thì nghĩ lại xem mình có tâm hay không.

      Delete
    3. Nói gì thì nói chuyện tiền nong cũng phải rõ ràng. Giá trên trang web thế nào thì giá thu thực tế cũng phải như thế. Nếu có thay đổi mà chưa kịp cập nhật thì cũng nên in biểu giá đưa cho người dân và giải thích đầy đủ cho họ. Người VN ở nước ngoài thành phần dư dả tiền nong không nhiều, rất nhiều người là dân lao động bình dân hoặc sinh viên.
      Nhưng mình biết vấn đề giá bị chênh lệch nhiều khi cũng không phải tại đại sứ quán mà là do người dân làm qua cò mồi, cò mồi lại móc nối với một nhân viên nào đó trong đại sứ quán, vv và vv. Chỉ là con sâu làm rầu nồi canh và các đại sứ thường phải cố phá các đường dây cấu kết cò mồi làm tai tiếng cho đại sứ quán này. Không chỉ VN mà ý mình nói là các nước nói chung.

      Delete
    4. Chị gì ở trên nói làm hộ chiếu hết 100€ là hợp lý, cho tôi hỏi chị đang sống ở Thuỵ Sỹ hay ở nước nào mà giá như thế chị bảo là phù hợp với công sức giờ làm việc ở đây? Tôi ở Pháp, bên này hộ chiếu Pháp làm hết có 60€ thôi, in đẹp và bền hơn hộ chiếu Việt Nam nhiều. Tôi cũng làm hộ chiếu với ĐSQ Việt Nam ở Paris và đúng là thấy rất thất vọng. Hỏi qua điện thoại có đồng chí nói xanh rờn hết 145€ em ạ, viết mail hỏi thì đồng chí khác bảo hết 85€ trong đó tiền gửi bưu điện về hết 15€ (gửi bảo đảm trong nước Pháp cũng chỉ hết có 5€ và với kiểu nhận nhiều thư như ĐSQ thì bưu tá người ta đến tận nơi nhận thư chứ nhân viên chẳng phải đi đâu hết). Đã thế nhận séc của dân rồi nhưng không gửi hoá đơn về cho dân, tác phong làm việc không chuyên nghiệp. Làm xong cái hộ chiếu về mới ngã ngửa vì chất lượng in, ảnh và chữ mờ mịt nhìn như cái hộ chiếu giả, mà thôi nghĩ bụng hộ chiếu chỉ dùng để về VN nên chắc không sao.
      Đồng ý là ở đâu cũng có người nọ người kia, nhưng tôi đi nhiều và bạn bè cũng sống ở nhiều nơi, có người làm ngoại giao ở nước ngoài và chính họ cũng phải công nhận trong ngành này nhiều tiêu cực. Nhiều người ham cái mác công chức ngoại giao và chạy tiền để vào ngành này, nhưng đến khi đi làm mới thấy lương không bù được tiền chạy việc nên chứ phải bày đủ trò như thế này để kiếm chác. Ăn được tiền của dân dễ như thế thì cũng phải tập cho da mặt dày lên để nghe chửi, đơn giản thế thôi. Còn ai làm ngoại giao mà sạch sẽ lương thiện thì coi như bị đánh đồng đi, giống như chính người Việt mình đi khắp nơi vẫn không có thiện cảm với dân Phi dân Ả rập dù họ cũng có người nọ người kia.

      Delete
  38. Năm 2000, bạn mình yêu 1 anh người Đức, anh này sang VN làm dự án có 1 tháng và 2 người yêu xa 1 thời gian thì anh ấy muốn bạn mình qua đó chơi. Nhưng không thể bảo lãnh được vì 2 người không thuộc đối tượng có thể bảo lãnh và được bảo lãnh. Mỗi ngày anh ấy đều gọi điện từ Đức sang VN giải trình, đề nghị ... cho bạn gái đc cấp visa. Đâu chục lần như thế người ta cấp visa cho bạn mình thật.

    Vài năm sau mình và chồng mình hiện tại, yêu được 1 thời gian anh ấy hết thời hạn làm việc ở VN, yêu xa gần năm rồi chúng mình cũng quyết định cưới. Trước khi theo chồng sang định cư nghĩ thôi đang ở VN, nhân tiện người yêu sang chơi mang luôn giấy tờ của anh ấy qua làm đăng ký kết hôn phía VN đi, lên sở TP hỏi kỹ lắm rồi, hỏi bạn bè những người đã làm hồ sơ đều nói làm qua công ty luật đi, tầm 1000. Mình muốn tiết kiệm tiền nên muốn tự làm. Giấy tờ liệt kê yêu cầu như nào chuẩn bị y chang, cùng 1 người nhận hồ sơ trong 1 tháng chồng mình ở VN lên 3 lần ko đăng ký được. Mỗi lần lên là 1 lần ko yêu cầu sửa cái này thì cũng bổ sung cái khác. Ví dụ cái đăng ký tạm trú với công an trong 1 tháng tại thời điểm đang ở VN làm ĐKKH đi, nộp rồi, lần sau hỏi vậy lần trước về VN ở đâu, cái lúc còn làm việc ở VN ở đâu? Trên giấy khám sức khỏe tâm thần địa chỉ nhà chồng bên đó họ ghi thiếu 1 chữ A thôi cũng trả lại .... thế là thôi, khỏi đăng ký. Mình sang định cư ĐKKH bên quê chồng xong vẫn muốn qua ĐSQ đăng ký, hi vọng nhân viên ngoại giao đi ra nước ngoài nhiều năm họ sẽ hướng dẫn tận tình hơn và mình chỉ chứng nhận thì sẽ đơn giản hơn. Cũng gọi điện bao lần ko đc. Phải lên tận nơi nghe hướng dẫn, xong cũng nhờ bố mẹ mình đi xin giấy tờ gửi sang, lại không đủ, không rõ thông tin. Mình toàn trêu : em vẫn single ở VN đó nha. Mình đã nghe nhiều chị em bên này kể kinh nghiệm ĐKKH, có bạn đi cả chục lần không ĐK được, cuối cùng thuê công ty luật, họ nộp đúng bộ hồ sơ đó luôn.

    Hi vọng mấy bạn trẻ bây giờ xuất phát điểm tốt hơn mặt bằng chung của phần lớn dân VN rất nhiều, các bạn nhiều được đi nhiều học rộng, sẽ học hỏi nhiều hơn, cởi mở hơn để những người phải xa quê xa bố mẹ như mình bớt vất vả giấy tờ rườm rà!

    ReplyDelete
  39. Vụ hộ chiếu thì em nói thêm vì chắc chị gì đọc nhanh. Mọi lần làm hộ chiếu em đều đến tận dsq nhg năm trc em bị ốm nên mới gửi bưu điện. Giá trên web cho gửi post cũng khoảng 100 đó chị. Nhg chị nghe đt nói em viết séc 200 và nói thêm: chị là chị nể và giúp em lắm đấy....
    Nói thật là em chả bao h qua cò gì đâu, nghiên cứu và cbi rất kĩ giấy tờ.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mình lên tận ĐSQ sau vài tuần gọi các khung giờ vẫn ko ai nhấc máy, NV báo giá luôn 200. Ko có qua dịch vụ cò kiếc gì đâu.

      Delete
  40. Em confirm là gia hạn hộ chiếu ở Đức làm tận nơi chỉ mất 100€, nhưng gọi điện thoại lên hỏi làm gửi qua đường bưu điện lại lên đến 200€. Nếu làm qua cò thì chỉ mất 150€, nhân viên LSQ ăn đậm hơn cò chị ạ 😃.

    ReplyDelete
  41. Lang thang lac vao blog nay cua chi Giang, minh moi biet duoc nhung chuyen nay cua nv ngoai giao. Minh nghi chi o VN moi co chuyen bureaucracy , k ngo nhung quan phu mau Vietnam sang lam vec o nuoc ngoai van con nhung characteristic nay. Buon va that vong.

    ReplyDelete