Wednesday, February 16, 2022

16/2/2022

Cái nhà ở miền Nam, có giai đoạn cứ mưa là nước chảy vào nhà. Nước chảy vào nhà thì ông trông nhà gọi báo ngài, gửi kèm cả ảnh nước lênh láng. Ngài tức tốc gửi ảnh cho thằng thợ làm cửa, không quên đay nghiến mấy câu. Thằng thợ ậm ừ hẹn mãi mới đến, đến quều quào mấy nhát silicon hú họa rồi lại mất hút. Lúc mưa nước lại vào nhà, ông trông nhà lại gọi báo ngài, ngài lại nhắn tin đay nghiến thằng thợ, thành một vòng luẩn quẩn. Tường phát mốc lên vì ẩm, lại tốn tiền sơn lại. Ông trông nhà bảo cửa đểu, ngài chửi thằng thợ đểu, thằng thợ đi đi lại lại mà vẫn không giải quyết xong vấn đề nó cũng phát chán lên. Cũng khổ thân nó, lúc mưa thì nó không đến, lúc nó đến thì lại không mưa, nên cuối cùng chả tìm nổi nguyên nhân do đâu và do đó cứ sửa hú họa. Hú họa nên toàn trượt.

Tiếp đến là công đoạn nhiều thầy nhưng không thối ma. Sau khi thằng thợ tự xịt silicon lung tung và nước vẫn vào, ông trông nhà quả quyết phải thay gioăng cửa. Thế là ngài bắt thằng thợ thay gioăng. Thằng thợ nhẫn nhục thay gioăng. Thay xong nước vẫn vào. Ngài lại hò tới kiến trúc sư. Kiến trúc sư và chủ thầu xây dựng đến chỉ trỏ tư vấn bảo phải bóc bậu cửa sổ và thềm nhà làm lại. Thế là ngài đuổi thằng thợ cửa, bảo chủ thầu điều thợ nề đến bóc hết ra làm lại, trả một đống tiền. Mưa nước vẫn vào. Chủ thầu trở mặt, lại đổ tại cửa. Ngài chưng hửng lại quay lại truy nã thằng thợ cửa, bảo phải thay cửa sổ mới đền cho ngài. Thay gioăng xịt silicon vớ vẩn thì còn làm được, chứ viễn cảnh thay cửa sổ tốn kém làm thằng thợ phát hoảng, nó giông thẳng. Ngài nhắn tin, nó chả thèm trả lời. Ngài chửi vung lên một chập rồi quên biến. Mưa nước lại chảy vào. Tường mốc xanh lên. Mấy năm liền như thế.

Cuối cùng thì mình chịu hết nổi. Một kỳ nghỉ, mình lẳng lặng mang chai nước ra đổ vào khung cửa sổ để nghiên cứu tình hình thoát nước. Lại nhân một ngày mưa ngồi quan sát nốt cửa ra vào xem nước tràn vào từ đâu và chụp ảnh lại. Sau đó nhắn tin cho thằng thợ “theo tôi nước tràn vào trong vì khung cửa sổ bị trũng giữa nhưng lỗ thoát nước lại ở hai bên chỗ cao hơn. Ngày mai cậu đến xem tôi nói có đúng không. Cậu đến từ xa thế thì nhớ mang theo khoan kim loại để khoan luôn chứ đừng đến tay không”. Không dặn nó thế thì nó lại tơn tơn đến tay không rồi lại về không chả được cái việc gì.

Hôm sau nó đến, mang theo khoan kim loại khoan hai lỗ tại chỗ trũng nhất trên khung cửa sổ theo yêu cầu của mình và nhờ những tấm ảnh mình chụp ngay lúc trời đang mưa nó xác định được kẽ hở trên cửa ra vào và bơm silicone hàn kín. Mình cũng bảo nó “Tôi không muốn cậu đến làm miễn phí. Nếu cửa cần bảo dưỡng hàng năm, cậu cứ báo tôi thời gian và chi phí để tôi thu xếp”. Ai cũng cần tiền, mình không muốn lấy không của người khác cái gì.

Từ đó tới giờ, mưa rất to rất nhiều lần, nước không vào nhà nữa. Chỉ cần một nhát silicon vào đúng chỗ và đục có mấy cái lỗ bé tẹo thôi giời ơi. Thế mà mấy năm liền, tổng cộng 6 ông đàn ông bàn bạc cãi vã, nhức hết cả đầu.

Tự dưng nhớ ra chuyện này vì tòa nhà mình ở có tuổi đời dễ đến trăm năm rồi, và vì nó được liệt vào danh sách các công trình kiến trúc được bảo tồn của thành phố, nên sẽ nhận được khoản kinh phí trùng tu 1 triệu euro, với điều kiện các cư dân trong tòa nhà phải trình được bản kế hoạch trùng tu trước hạn định và nếu chi phí trùng tu vượt quá 1tr thì tự trả cho phần vượt quá đó. Cách đây năm rưỡi khi mình hì hục trồng hoa trên bậu cửa sổ, ông hàng xóm bảo tòa nhà sắp trùng tu nên sẽ che kín đằng trước, hoa của chị sẽ chết trồng làm gì cho phí công. Bảo vâng tôi cứ trồng, bao giờ họ che thì cứ việc che. 

Trước viễn cảnh được nhận dững 1tr để làm cho tòa nhà long lanh trở lại, khỏi phải nói đám cư dân tranh luận như mổ trâu mổ bò ra sao. Mấy năm liền ngài cần mẫn dự các cuộc họp chung cư. Lâu lâu không thấy ngài ỏ ê gì, mình hỏi “Tình hình thế nào rồi anh?”. Hóa ra hết thời hạn vẫn mải tranh cãi không ngã ngũ được cái gì, thành phố rút mọe nó kinh phí về rồi còn đâu. Thế là cái máng lợn vẫn nguyên xi là cái máng lợn. Đám cư dân chửi vung chính quyền kém hiệu quả rồi lục tục giải tán ai về nhà nấy.  Còn mình thì vẫn hì hục trồng hoa trên bậu cửa sổ.

Không biết đã bao lần một ông bạn độc thân nào đó của ngài sẽ nhờ vả “G em có cô bạn nào thì giới thiệu cho anh”, thỉnh thoảng lại còn yêu cầu chi tiết “ai mà giống em ý”. Nhưng lần nào nghe mình cũng giả điếc hoặc đánh trống lảng. Bố ai mà dám giới thiệu cho đám người Ý lắm điều nhiều lời mà chả được việc gì ra hồn các ông.

17 comments:

  1. hehe đúng là thông minh vốn sẵn tính trời, chán chất lượng nhân sự giai Ý thế kg biết, nhưng chúng nó phải giỏi cái gì đó mới cho được một chị VN thông minh xinh đẹp đảm đang thế kia vào rọ chứ! :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị thấy đàn ông mà kiên trì đeo đuổi lì lợm thì gần như chắc chắn sẽ đạt được mục đích. Chị lại ít hơn ông tận 10 tuổi, mình thỏ non còn ông cáo già, làm sao mà thoát được.

      Delete
  2. eo, Giang viet lam chi cam thay thuc te han ra. Truoc day bon chi cung dinh mua 1 cai nha cu ben Y de sua day, ben My co phong trao sang Y mua nha. Chi co ba nguoi quen cung sang Y mua nha o, thay bao thich lam. Nhung nghi den doan sua chua la chi chet luon, chi khong biet tieng Y thi khong bao gio thue duoc tho dau nhi em nhi? Thoi, cu mo uoc thoi nho em nho. Chu sua chua nha cua dau dau qua.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị không biết tiếng Ý thì lại phải thuê một người bản xứ quản lý cái nhà cho mình, họ sẽ liên hệ thợ nếu cần. Em thấy các chủ nhà nước ngoài thường làm thế. Tùy nhà to nhà nhỏ, để họ quản lý toàn bộ cho mình, thì chi phí cho họ hàng tháng cũng phải tầm 1000-1500e. Em thì để tiết kiệm chi phí người làm và thợ thuyền các kiểu, em tự làm được cái gì là em học rồi tự làm luôn.

      Delete
  3. Đọc xong phục tính kiên nhẫn của chị về cái cửa tràn nước mưa, em tưởng 1 hai lần chị đã xông vào giải quyết chứ haha
    Vụ toà chung cư hệt kiểu Vn bình chọn hộ nghèo
    tiền đến cửa rồi nhưng các ô b mải tranh cãi tôi nghèo, nó ko nghèo... xong ko ai được tiền lại quay đầu ạ🤣

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị ở nước ngoài nên vụ đó mới dằng dai mấy năm không giải quyết được, chứ chị mà ở Ý thì mưa đến lần thứ 2 là chị phải có giải pháp ngay.

      Delete
  4. Ơ entry trước bảo vừa chỉ mặt đặt tên nóc nhà xong. Nay lại chê cả họ của Nóc nhà là sao =))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị thì vẫn quan niệm dân Ý ăn như rồng cuốn nói như rồng leo làm như mèo mửa, chả nhờ cậy được cái gì. Nhưng hôm nọ ông lại bảo chị "mày mà rời ông ra thì mày không sống được" nên chị lại lăn tăn hay là ông đúng, vì chị ở nhà thì làm đủ việc thế thôi chứ ra ngoài đường đúng là lơ ngơ như bò đội nón.

      Delete
    2. Em cũng nhớ có entry bác kể là bên đó họ đi làm muộn nhưng đến trưa vẫn nghỉ ngơi ra trò. Chiều lững thững đến làm tí tẹo rồi lại nghỉ sớm. Người đẹp, cảnh đẹp, làm ít mà vẫn đủ sống... thì tội gì mà phải chăm bác nhỉ!

      Delete
    3. Làm ít mà vẫn đủ sống vì ăn vào di sản đó em. Dân họ may mắn vì trong lịch sử là đế chế giàu có và trong quá khứ gần thì cũng là một nền kinh tế giàu có. Nhưng làm ít ăn nhiều thì di sản cứ thế mà sập dần thôi. Lúc nào sập hết thì bị gậy gia nhập thế giới thứ ba.

      Delete
  5. Quê của bác giai vui ghê chị nhỉ. Kệ em vẫn thích nước Ý như thường. hihi

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ý đẹp, thích nước Ý cũng là hợp lý. Thích giai Ý cũng hợp lý. Nhưng thích cho vui thôi chứ định cưới là cứ phải cẩn thận. Chị có con bạn, nó cứ phát điên lên vì chồng nó mỗi ngày phải gọi điện tâm sự nỉ non với mẹ từ nửa tiếng trở lên :-))))))

      Delete
    2. gọi điện tâm sự nỉ non với mẹ nửa tiếng còn hơn là gọi điện tâm sự nỉ non với gái khác nửa tiếng, chị bạn kia ơi :D

      Delete
    3. Chính ra ở nhà mới hay lo chồng bồ bịch chứ mình thấy ở bên này chả ai lo chuyện đấy. Thứ nhất là ở bên này không có nhiều gái đào mỏ, thứ hai là chồng bồ bịch mà bị vợ phát hiện ra thì mất hết với nó, thế nên không dám vớ vẩn. Với lại bên này tiền kiếm khó, lương có chừng ý chi tiêu rồi đi nghỉ với gia đình là vừa hết, chả ai hơi đâu đi bao gái.
      Mà gọi điện nỉ non với gái thì trị được ngay, còn nỉ non với mẹ là đành phải chịu. Đàn ông yêu mẹ là tốt, nhưng đàn ông Ý cái gì cũng mẹ mẹ, hơn 50 tuổi rồi vẫn cứ mẹ mẹ, nhiều khi sốt ruột lắm.

      Delete
    4. Chị nghĩ sao bên này họ ko đào mỏ mà kiểu rủ nhau ngủ cho vui. 2 cặp vc yên ổn rồi, cũng ko vì tiền hay của cải gì cả mà chỉ là thử hẹn hò vợ thằng kia; đến nhà ng ta ngủ; thằng kia phát hiện thì ly dị, ko phát hiện thì cứ lén lút thế. Kiểu này em thấy ở phương Tây nhiều. Trai Ý "nổi tiếng" vụ ngủ với vợ ng khác thế này; chỉ cần thấy mợ nào đồng ý là làm liền; ko cần biết là vợ ai..kiểu kiểu thế. Có vợ có chồng chả nói lên được điều gì. Một ngày đẹp trời, thấy vợ mình ngủ với ai đó trên giường của mình, quá nhiều nên đàn ông họ sợ lấy vợ luôn :). Bên Ý không ly dị được thì nó ngủ lang khắp nơi, còn Pháp ly dị dễ hơn.ko ai đào mỏ ai cái gì vì thằng nào con nào cũng có tiền, có tuổi như nhau.

      Delete
    5. Chị nghĩ về độ phóng túng hoang đàng thì giai Pháp hơn giai Ý nhiều.Bọn Ý dù sao cũng vẫn thuộc diện bảo thủ và trọng gia đình, không như giai Pháp tư tưởng lãng mạn tự do giải phóng.
      Giai Pháp nhiều thằng còn có màn đổi vợ đổi bồ lẫn cho nhau hoặc quan hệ tập thể cho đổi gió chứ giai Ý không có chuyện đó đâu.

      Delete
    6. Mấy ng tập thể là cả vợ chồng đều đồng ý, công khai mà. Đó là 1 khía cạnh khác, mà họ ko dấu nhau.
      Đây là mấy chàng đi lăng nhăng nhưng để hình vợ con đầy đủ, khắp nơi cơ. Pháp Ý gì như nhau ng đẹp ơi, qua tới Tây Ban Nha còn dã man nữa. Trai Ý lăng nhăng nổi tiếng đó. Tại chị có 1 ông chung thủy nên nàng nghĩ mấy ông khác cũng vậy. Ngoài chị ra, em toàn nghe mấy bạn khác tám trai Ý đi dụ đàn bà không..
      em không "nói xấu" trai Ý với ng đang yêu 1 ông Ý nữa đâu hihi.

      Delete