Wednesday, September 30, 2020

30/9/2020


Trong hệ thống trường Anh, trẻ con sinh từ tháng 9 trở đi là phải học cùng các bạn sinh năm sau. Thế tức là con Na sinh tháng 10 năm 2010 phải học cùng các bạn sinh năm 2011. Nó toàn lớn nhất lớp và dĩ nhiên cũng hổ báo cáo chồn nhất lớp.

Chuyển về hệ thống trường Ý, trẻ con sinh cùng năm sẽ học cùng nhau. Con Na phải học cùng các bạn sinh năm 2010 giống nó. Tức là nó bị nhảy cóc một lớp, vào luôn lớp 5, lại còn bé gần nhất lớp.

Trường Ý sợ nó vừa đổi từ tiếng Anh sang tiếng Ý, lại còn nhảy cóc một lớp, thì e là nó lao đao quá, nên đề nghị cho nó xuống lớp 4. Mình lúc đó đang nhà cửa tanh bành, mỗi ngày quần quật mười mấy tiếng đồng hồ, tất cả mọi việc đều đuổi sát đít, quả thực không còn thời gian nào nghĩ đến chuyện trường lớp. Thế nên trường bảo gì mình thụ động gật nấy. Trường bảo cho nó học lớp 4, mình cắm mặt đi mua sách lớp 4 và toàn bộ đồ dùng học tập lớp 4 cho nó.

Nhân cuối tuần mấy bố con nhà nó đi ra cái nhà ngoài biển nghỉ, mình dành hẳn một buổi tối giở sách lớp 4 của nó ra xem, thì mới tá hỏa nhận ra nó mà phải học lớp 4 thì chỉ có phá chứ không học hành gì được, vì toàn bộ chương trình toán nó đã học qua gần hết. Thế là sáng hôm sau, khi chỉ còn vài ngày nữa là nhập học, tức tốc gọi điện cho trường, yêu cầu cho con tôi vào lớp 5. Trường nó chắc lộn ruột mình lắm. Nhưng lộn ruột thì lộn ruột, nếu nó tạm đủ trình độ thì phải cho nó học đúng tuổi, rồi khuyết chỗ nào thì bổ túc thêm. Chứ cho học dễ quá thì phí một năm của nó, lại còn lớn nhất lớp, thì đảm bảo cả năm nó quay thầy cô bạn bè như quay dế. Thế là lại hộc tốc chạy đi mua sách vở và đồ dùng học tập lớp 5.

Nhanh thế, mới ngày nào mẹ vào lớp 5, được thầy Hợp chủ nhiệm dẫn đi thi học sinh giỏi. Thầy dắt xe đạp đi đằng trước, mấy đứa học trò loẹt quẹt dép đi sau, đi bộ từ trường Văn Chương, xuyên qua ngõ chợ Khâm Thiên ra thẳng đường Đê La Thành. Thầy chỉ dẫn đi, còn thi xong tự về. Thi xong cả bọn dùng tiền trường bồi dưỡng thi học sinh giỏi để đi ăn bánh chuối. Thi là phụ, ăn bánh chuối là chính. Trước giờ thi thì đã chui vào vườn cái nhà ngay bên cạnh phòng thi để hái trộm dâu.

Thế mà giờ con gái mẹ cũng đã vào lớp 5. Buổi sáng đến trường, mẹ bảo mẹ đợi dưới sân trường, em bé lên lớp ra cửa sổ vẫy mẹ để mẹ biết vị trí phòng học của em bé nhé. Nó gật rồi hai cái chân tăm của nó ton ton đi lên cầu thang vác cái ba lô to hơn người, và chỉ chưa đầy một phút sau đã thấy cái mặt nâu nâu của nó lấp ló ở cửa sổ một lớp học trên tầng 2. Mẹ yêu cái em bé nâu từ đầu đến chân trừ những lúc lên cơn còn lại thì vô cùng biết điều của mẹ quá đi mất.

Cũng trong cơn rối ren chuyển từ nước nọ sang nước kia, sửa nhà, rồi covid, mình và ngài đã đăng ký nhầm chương trình học cho thằng con quý tử. Chính ra phải học hệ quốc tế thì lại đăng ký nhầm vào hệ Cambridge. Thế là giờ thằng con đang phải học tạm Cambridge, đợi lớp quốc tế có chỗ trống để xin vào. Nó gào lên. Nó bảo chuyển từ Ghana về Ý, chuyển từ trường Anh sang trường Ý, chưa đủ khổ hay sao mà giờ chưa ở lớp mới ấm chỗ ông bà đã lại có kế hoạch chuyển tôi sang lớp mới nữa. Ông ơi mẹ biết dồi, biết dồi, shin lỗi shin lỗi. Mà chắc gì lớp mới có chỗ cho ông chuyển mà ông đã vội lo.

May quá cô con gái lớn thì đã học đúng chỗ không nhầm nhọt ở đâu. Thế mà chửa chi nó đi học được 2 buổi về đã quai mồm nhại bạn bè trong lớp, chê lớp học dễ quá, bạn trẻ con quá, và hỏi mẹ già của nó liệu La có thể nhảy cóc lớp được không. Mà khổ cái thằng bé ngồi bàn cạnh nó, ai lại 12 tuổi lớn đùng rồi mà gặp ai cũng hỏi mài đã xem Peppa Pig chưa??? Nhưng mà thôi em bé ơi mẹ xin em bé, em bé ở đâu ở yên đấy cho mẹ nhờ.

Ba đứa học ba cấp khác nhau, tan học vào 3 giờ khác nhau. Hàng ngày riêng chuyện đọc email trường gửi, xem tin nhắn hội phụ huynh gửi, rồi chợ búa cơm nước dọn dẹp giặt giũ đưa đón, đã đủ làm tui thở ra đằng tai. Chưa kể nhà cửa vẫn còn thiếu cái nọ dở cái kia, mãi không xong. Con bạn hỏi mày có muốn chung một cô giúp việc với tao không, bảo thôi hiện tại tao không có nhu cầu. 8 năm ở nước ngoài lúc nào nhà cửa cũng tấp nập người giúp việc. Lương thưởng quà cáp hồ sơ giấy tờ vé máy bay và một tỉ vấn đề kèm theo, mệt mỏi vô cùng. 

Mình đang hy vọng hết năm nay mình sẽ thấy ánh sáng cuối đường hầm, mà không biết hy vọng thế có lạc quan quá không nhẻ. 
Ảnh: nhờ mãi thằng con quý tử mới chịu chụp cho mẹ một tấm vừa mờ vừa rung vừa vẹo rồi quăng điện thoại cút thẳng. Càng lớn tính tình càng ngáo ngơ khó đỡ. Thằng bố, nạn nhân trực tiếp của cái sự ngáo ngơ hâm dở của thằng con, cứ thỉnh thoảng lại hỏi em ơi thằng này hôm nay chưa uống thuốc à. 

21 comments:

  1. toẹt vời các em bé của mẹ Giang. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi . Chị cố lên nhé ! Thương chị!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị chỉ cần người thân bình an khỏe mạnh là mọi việc khác chị sẽ thu xếp được ổn hết.

      Delete
  2. Yêu em bé nâu nâu của mẹ quá đi. Mà cả ba em luôn, yêu ơi là yêu nhất là cái anh trai bị bố mẹ "kêu ca" đấy, yêu lắm luôn❤

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thằng bố suốt ngày đì đọt thằng con quý tử của tui. Hôm nào nó phá thì hỏi hôm nay mày chưa uống thuốc à. Hôm nào nó ngồi yên không phá thì lại hỏi hôm nay chắc mày uống thuốc rồi :-)))))))

      Delete
  3. Nhanh quá chị ơi.vậy anh Lê đã cấp 3, La cấp 2 và Na cấp 1 phải ko ạ

    ReplyDelete
    Replies
    1. Lê vừa vào cấp 3 trường Ý nhưng tương đương lớp 9 của mình thôi. La cấp 2 lớp 7 còn Na cấp 1 lớp 5. Nhọc quá.

      Delete
    2. Thế là nhà chị cách đều 2 năm 1 cháu ạ😍

      Delete
    3. La sau Lê 2 năm, Na sau La 2 năm rưỡi.

      Delete
  4. Chà, body chị có vẻ vẫn như thời "mải mê chinh chiến và yêu đương" ý nhỉ :))

    Giang

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hình dáng chị thì vẫn như cũ, quần áo 20 năm nay mặc vẫn vừa, nhưng làm sao tròn trịa căng đầy như cũ được hả em. Mà chị hơi vất vả nên da và tóc xuống cấp nhiều.

      Delete
  5. Replies
    1. Ờ, em nhắc chị mới nhớ. Mẹ yêu con trai của mẹ, Lê yêu con mẹ của Lê :-)))))

      Delete
  6. Ảnh đẹp quá. Nhìn ảnh em liên tưởng người chụp như đang nằm trên giường, lười biếng, trong khi cô vợ đã chỉnh tề, đi tới đi lui , liên tay liên chân liên mồm :)). Người chụp sau đó gửi ảnh cho vợ với caption: you're most beautiful woman in the world . Đúng không chị ơi :))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Giời ơi đã nói là ảnh vừa mờ vừa rung vừa lệch do thằng con trai quý tử chụp, mà năn nỉ mãi nó mới chụp cho một cái rồi quăng máy chạy mất. Chị vừa về nhà sau khi cho con La và con Na đến trường.

      Delete
  7. eo, co Giang nguoi dep da man, cha hieu sao form khong thay doi la sao?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Eo nhỏ lưng cong thì nhìn thế thôi chứ thực ra đợt này em gầy lắm.

      Delete
  8. Bồi dưỡng thêm chị ơi.. lên ảnh gầy thế này chắc ở ngoài gầy hơn nữa. Em từ 52 xuống 48kg đã thấy quần áo rộng rinh.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mấy tháng nay chị phải lao động chân tay hơi nhiều nên bị sụt cân. Từ từ ổn định mọi thứ, ăn ngủ đều đặn, thì sẽ lên cân lại.

      Delete
  9. Na giống thằng út nhà tao. 6 tuổi giờ vẫn phải học Kindergarten vì sinh tháng 10. Lúc nào cậu chàng cũng rất vênh váo con cao nhất lớp.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Sao tao tưởng cut-off date của trường Mỹ là ngày 31/12? Cách đây mấy năm con Na nhà tao vào trường Mỹ nó bị nhảy cóc một lớp, học cùng các bạn sinh cùng năm.

      Delete
  10. Hình như phụ thuộc vào mỗi bang. Chỗ tao là hết tháng 9.

    ReplyDelete