Ngay từ dạo tháng 9 mình đã bảo ông “Tháng
11 vợ chồng mình sẽ cực kỳ bận, lại có khả năng phải đón chuyến thăm của Thủ
tướng. Thế nên việc gì làm được thì phải làm trước đi”. Dĩ nhiên là ông chả
thèm cho vào tai. Trên đời có 2 kiểu người bình chân như vại: kiểu một bình
chân như vại vì đã trù bị mọi thứ. Kiểu hai bình chân như vại vì chưa thấy quan
tài chưa nhỏ lệ. Ông thuộc kiểu thứ hai.
Y như mình dự đoán, cách đây chục ngày, Thủ
tướng Ý quyết định sẽ đến Ghana vào cuối tháng 11. Từ đó, cứ mình bảo ông làm
gì ông đều nại lý do “Anh phải chuẩn bị cho chuyến thăm của Thủ tướng” để từ
chối. Mình cứng họng. Chuyến thăm của Thủ tướng thành kim bài miễn tử của ông.
Thế tức là toàn bộ events phải host trong
tuần lễ ẩm thực Ý, vẫn trong tình trạng bát nháo tùng phèo, ông thảy hết cho
mình vào phút cuối. Event đầu tiên mời toàn đại sứ và các VIP khác, đúng tháng
cao điểm phải mời trước cả tháng mà còn chưa ăn thua, thì đây mình còn 5 ngày
nữa là tới event mà giục giã mãi ông chồng quý hóa vẫn không buồn gửi thư mời
vì “Ưu tiên của anh là chuyến thăm của Thủ tướng”. Mình biết thân phận vội vàng
lên danh sách khách mời rồi gửi email cho các phu nhân đại sứ mời trước. Đến
lúc thư mời chính thức từ văn phòng ông gửi ra, đợi 2 ngày, nhõn một đại sứ trả
lời. Mình lại gọi điện cho từng người một, và ngay hôm sau mang danh sách
confirmed lên văn phòng cho cô trợ lý của ông chỉ việc copy vào. Cậu tổng quản
lý Kempinski tấm tắc khi thấy tất cả những người được mời đều có mặt, ngồi kín
các bàn. Event ẩm thực sao Michelin, cộng thêm màn biểu diễn opera của các nghệ
sĩ Ghana, thành công rực rỡ. Giới social elite ở Accra xôn xao. Người được mời
thì trầm trồ, người không được mời thì ghen tỵ. Anh hàng xóm bảo “Everybody is
talking about your event”.
Sau event đó, chưa kịp thở thì 2 hôm sau là
event ăn tối sit-down tại nhà cho 50 người, mời Phó tổng thống và mấy Bộ trưởng,
và giới siêu giàu ở Ghana. Ăn tối ngoài hiên mà cảnh vệ khoác súng máy lượn vè
vè, và vệ sĩ đứng vòng trong vòng ngoài. Ngoài cổng thì xe chống đạn chắn và
cảnh sát đứng dày đặc. Nói thật xong một buổi ăn tối như thế, mình mệt phờ mấy
ngày liền.
Nhưng không được nghỉ ngơi, vì ngay 3 hôm
sau đó là đến buổi ăn tối từ thiện mà mình tự host chứ ông thì ngồi vểnh râu không
liên quan gì. 1 tuần trước buổi ăn tối từ thiện này, mình mới nhận ra rằng số
vé bán ra chỉ được 1/3 và đã chững lại từ lâu. Mình trước giờ không chú ý tới
việc bán vé vì tưởng phần mình chỉ là đi xin tài trợ, nhiệm vụ bán vé là của
những người còn lại trong nhóm, mà họ cũng bảo rằng vé dễ bán lắm. Hóa ra là vé
chả dễ bán như các con giời tưởng, thế nên các con giời trông đợi hoàn toàn vào
mình vừa đi tìm tài trợ và vừa đi tìm cả người mua vé. Teamwork thế này thì
chết tôi.
Thế là trong tuần qua, ngoài việc cong đít
lo cho events của ngài, thì mình còn phải cong đít đi bán vé và tổ chức event
của mình. May quá mình chưa đột quỵ và cuối cùng mọi việc diễn ra tốt đẹp. Event của mình kín chỗ,
phải tuyên bố hết vé trước ngày diễn ra. Số tiền thu về từ việc bán vé sau khi
trừ chi phí vốn rất ít vì xin được nhiều tài trợ, đã đủ làm dự án từ thiện của
mình nên mình hoàn toàn không bị sức ép tài chính, phần bán vé rút thăm trúng
thưởng và đấu giá, được thì được mà chả được thì thôi. Nhưng không ngờ khách đặc
biệt hào phóng, raffle tickets để rút thăm trúng thưởng 1000 vé bán hết veo.
Đến phần đấu giá, đấu giá xong 4 món thì mình đã yêu cầu MC dừng vì đã thu được
quá số tiền cần thiết, nhưng thực khách nhao nhao phản đối đòi đấu giá nốt 2
món còn lại. Và đến gần nửa đêm vẫn cười nói rổn rảng không chịu ra về. Trong
đám thực khách có cả Marcel Desailly. Sau bài phát biểu của mình cậu ấy ra bảo
mình “Em cần bất cứ giúp đỡ gì về kinh nghiệm làm từ thiện và xin tài trợ thì em
cứ bảo tôi”, và cũng là người trả giá cao ngất ngưởng cho một chiếc lọ thủy
tinh Murano trứ danh của Ý, một món đồ trong chương trình đấu giá của mình.
Hơn 1h sáng mới về tới nhà. Hôm sau cô con
gái út sáng sớm đã đòi “mamma nấu phở cho Na”. Thế là lại lò mò dậy nấu. Cả
tuần mình bận điên cuồng, bỏ con cho người làm, chắc họ để lũ Lê La Na chơi
điện tử đến run tay mờ mắt. Khổ thân lũ con ngoan của mẹ. Thân này ví xẻ làm
trăm được.
PS: Cả tuần mình bơ phờ hốc hác, tay liên
tục bấm điện thoại. Gặp mình ở một event, một bà, phu nhân đại sứ lớn tuổi hơn
mình nhiều, bảo “Hồi trước tôi cũng như em, làm rất nhiều việc. Nhưng một hôm,
đang trên đường lái xe đến đại sứ quán, tự dưng cảm thấy không chịu nổi nữa, tôi
òa khóc rồi quay xe về nhà, không làm nữa”. Chắc mình cũng sắp đến ngưỡng đó
rồi.
Ảnh:
hỉ hả sau một event thành công. Trong ảnh mồm ông lại đang há ra, chắc lại đang
chỉ đạo cái gì đó. Để yên cho làm thì làm cái gì cũng dở, nhưng cứ người khác
làm thì lại chỉ đạo rất nhiệt tình. Là sao?
Đọc kg thôi mà tui cũng thấy choáng chứ đừng nói đứng ra tổ chức tiệc tùng kiểu này. Host vừa mệt vừa mất sức lại còn đi vòng quanh hỏi xem chúng nó ăn có ngon kg, có cần gì kg - có mấy lần tui đi dự tiệc kiểu này nên rất chi là thông cảm với nàng. Bảo trọng nhé. SA
ReplyDeleteKhi host thì sợ nhất event của mình bị flop. Mời miễn phí thì chỉ cần đảm bảo chương trình hay, mời đủ sớm, chứ đã bán vé thì còn phải lo đi thuyết phục người ta bỏ tiền mua vé. Đặc biệt chương trình của mình là từ thiện, làm linh đình rầm rộ chi phí nhiều thì làm gì còn mấy tiền để làm từ thiện nữa.
DeletePhần chuẩn bị này mới gọi là mệt nhất. Chứ đến ngày diễn ra sự kiện, phải đi vòng quanh chào hỏi xem loài người ăn có ngon không, có cần gì không, thì với tui dễ lắm nàng ơi. Nghề của tui hàng bao nhiêu năm nay tui quen rồi. Tui diễn giỏi vô cùng.
Em nghe chị kể thôi mà đã thở ra đằng tai, vẫn biết là nước đến chân phải nhảy thôi nhưng chị nhảy giỏi quá. Em quá là ngưỡng mộ <3
ReplyDeleteCả tuần trước mỗi đêm chị ngủ 3, 4 tiếng vì việc quá nhiều và quá stressed. Nhưng không sao, đã xong xuôi, đã thành công. Hy vọng đời cứ suôn sẻ may mắn mãi thế.
DeleteThảo nào em cứ đi ra đi vào blog chị mà không có bài mới, em nghĩ hay cả nhà lại đang có một "kỳ nghỉ nhớ đời" nào nữa rồi ^^. Nghe lịch event đã chóng cả mặt, nhân tiện em phải google xem Marcel Desailly là ai, tưởng anh triệu phú tóc vàng vén vào vành tai nào, hóa ra ngôi sao bóng đá nổi tiếng.
ReplyDeleteTrong hình chị hơi gầy thì phải.
Cậu này giã từ sân cỏ rồi, giờ làm doanh nhân đầu tư chỗ nọ chỗ kia thôi. 50 tuổi mà nhìn như 30, thân hình đẹp tuyệt vời.
DeleteChị đã bị sụt 2kg sau tuần lao động khổ sai vừa rồi.
Cụ ơi, mông lép và hết cong rồi. Làm vừa thôi, trông hom hem lắm. Thương cụ!
ReplyDeleteCon ơi, lép và hết cong của cụ vẫn khiến ối kẻ cứ phải lọ mọ theo cụ suốt ngày để dè bỉu hy vọng cụ sẽ tụt hạng một chút đấy con ạ. Cụ đang làm đẹp cho đời, con cứ kệ cụ.
DeleteTroi oi con em thi thay chi dep noi bat, dep dep dep giong cac co nguoi mau trong show Victoria’s Secret ay. Em con nho ca cai vay nay nua. Than hinh chi qua that me ly. Hom qua em cung gap mot co be thap lam ma no mac little black dress bo khoe doi chan dai thang tap, vong eo nho va cap mong tron nen em cu ngoai lai len lut ngam.
DeleteGiang gầy, tóc nhìn mỏng đi, mất hết đường cong huyền thoại rồi.
ReplyDeleteĐường cong tự nhiên, mất đi lấy lại mấy hồi ;-)
DeleteNgưỡng mộ chị thật đấy chị ạ, nuốt từng lời trong mỗi bài chị viết mà như ngân nga một bản tình ca của thần tượng vậy. Mãi rạng ngời như này chị nha. Klq nhưng em đang nuôi lại tóc đen cho giống chị :D :D
ReplyDeleteNgày xưa thì không nuôi cho giống, giờ tóc chị bạc đến nơi rồi lại muốn nuôi cho giống là sao là sao.
DeleteNgày xưa tóc em đen như gỗ mun ấy xong mọi người bảo tóc đen quá đi nhuộm đi =)))) thế là vác đầu đi nhuộm cho hết màu đen nhưng dù màu gì đi nữa thì màu đen vẫn là tuyệt nhất, em để lại màu đen từ 1 năm nay rồi và nói không với màu khác trừ màu bạc^^. Tóc chị đẹp lắm ấy, dù cho nó có bạc đến nơi đi chăng nữa :D
DeleteTóc chị rất mềm nên để dài thì trông nó cứ lướt thướt chứ tóc không đen đâu. Tại chị đi nắng không đội mũ bao giờ. Giờ thấy tóc bạc chị quả có hơi sợ nên hè vừa rồi mới buộc phải đội mũ chứ không thì cứ đầu trần phơi nắng suốt ngày.
DeleteBác Cún ui, em nghe bác viết em đọc đã thấy chóng mặt rồi. Bác giỏi quá!
ReplyDeleteChắc bác cũng phải giỏi thật, chứ nếu không chắc bác đã ngỏm củ tỏi từ lâu.
DeleteEm cũng nhớ chị Cún viết bài. Ngài đúng là số hưởng hả chị, vì có chị lo hết rồi. Khâm phục sức làm việc của chị.
ReplyDeleteLúc mọi thứ đến phút cuối vẫn đang tanh bành té bãi thì ngài lờ lớ lơ như không biết, bảo làm việc gì cũng thoái thác vì "Anh phải chuẩn bị cho chuyến thăm của Thủ tướng". Giờ mọi việc xong xuôi rồi thì ngài bắt đầu "Anh tổ chức sự kiện nào chả thành công". Chị chả nói gì. Nói chung là bọn đàn ông chị không chấp.
DeleteYêu Giang ở tính hài hước. Phụng bận còn nhỏ nhưng k bỏ sót bài nào hết, đọc từng cái comment ah. Nhiệm vụ của Giang đến trái đất này là để ghánh việc cho trăm người hay sao ah, thảo nào mấy cái resort, cruise ship xóa khách đông. ��
Delete@ PhungPat: thấy P yên ắng một thời gian đang tưởng P bận công việc, hóa ra bận em bé. Chúc mừng P nhé. Tại tính G cứ thấy việc là phải làm, không ngó lơ được, nên cứ suốt ngày bận rộn tong tưởi. Tính như vậy sửa mãi không được.
DeleteĐọc xong phát mướt mồ hôi, việc chồng việc mà cái gì cũng xong xuôi thế kia, chị Giang giỏi thật. Sau này có về hưu cũng thoải mái kinh nghiệp mở công ty tổ chức sự kiện & đấu giá được chị Giang ạ =))
ReplyDeleteBTW, ngài nhà chị nghe tả như thể có dòng máu châu Phi trong người =)) Kiểu nước đến đít vẫn chưa thèm nhảy mà chỉ cười mỉm "no stress" thế kia, đúng là người Ý gốc Phi còn gì ^^
Chị luôn biết là chị với ngài làm chung nhau cái gì là mệt đời chị rồi. Vì trong lúc mình đôn đáo làm phần việc của mình thì ông ngồi rung đùi chơi. Mình làm xong việc mình định ngồi xuống thở thì lúc đấy ông mới chạy quắng lên làm, nhưng làm không kịp nên toàn phải cầu cứu vợ giúp. Vợ mà không giúp xem, ông làm mình làm mẩy drama queen, nào là em không ủng hộ anh, việc quan trọng với sự nghiệp của anh, blah blah blah. Chả biết máu Phi có không nhưng máu Chí phèo là chắc rồi đấy.
DeleteĐầu óc chị rất duy lý, rất ghét sự phi logics. Từ hồi lấy ông này đâm ra mọi thứ lý luận phải vứt sọt rác hết, cứ phải tâm niệm theo tinh thần một entry cũ của chị "Where I belong I'm right".
Máu Chí Phèo =)) Bên Ý họ có nhân vật gì tương đương Chí Phèo của mình không hả chị =))
DeleteHình tượng Chí Phèo đứng riêng thì chị không biết, nhưng nếu để chỉ những cặp đôi được sinh ra để dành cho nhau, với hàm ý méo mó bất hảo hoặc kiểu Chí Phèo Thị Nở, thì chị hay dùng Bonnie and Clyde. Nhưng đây là nói tiếng Anh chứ không phải tiếng Ý.
DeleteBonnie and Clyde. Chị nói lại làm em nhớ hồi học cấp 3 có bạn gửi em bài hát đại ý anh muốn chung ta như Bonnie and Clyde =)) Nghĩa không đẹp nhưng không hiểu sao từ tầm năm 2000 trở ra trong nhạc trẻ rất hay dùng, kiểu thần thánh hoá những mối tình yêu kiểu bạt mạng, bất chấp, us agaisnt the world. Thế mới biết ngôn ngữ cũng tiến hoá nhanh như điện.
DeleteNgười ơi, người giỏi thì tui biết đã lâu, chỉ có mỗi việc người lấy đâu ra sức để làm việc như thế thì tui chịu! Chúc mừng nhé, nhưng tui cũng lo lo, là nhiều khả năng thiên hạ sẽ cứ expect mình làm sự kiện sau hoành tráng hơn sự kiện trước thì mình chẳng bao giờ được yên thân.
ReplyDeleteNhân tiện, hôm qua tui vô tình học được ý nghĩa của từ lóng “GATO” = “ghen ăn tức ở”, tui phì cười, tự dưng nghĩ đến người, vì tui biết thiên hạ GATO với người rất nhiều :))
Việc của chồng tui thì ông muốn làm gì tui phải làm theo đó, chứ còn đã là event từ thiện của tui thì tui chọn kỹ lắm. Thiên hạ expect thế nào kệ thiên hạ, tui không ưng dự án từ thiện nào đó là tui không làm.
DeleteNgười ạ, số tui đi đâu cũng gặp GATO, toàn đàn bà, ở mọi lứa tuổi và mọi vị trí. Tui hiền nên hay bị đàn bà bắt nạt phết. Tuy nhiên, GATO ở ngoài đời tui còn chẳng để ý nữa là GATO trên mạng. Và đàn bà bắt nạt tui bao nhiêu thì tui bắt nạt lại bọn đàn ông bấy nhiêu để gỡ lại, nên tựu chung lại tui vẫn thấy mình chả thiệt thòi gì ;-P
Chi Oi bat nat dan ong the nao chi?
DeleteCứ phải tùy cơ ứng biến, tùy tình huống mà bắt nạt cho linh động, chứ ngồi nói suông thì biết nói cái gì đây.
Deleteôi chắc em phải học chị vụ bị gato thôi, chứ em cũng bị sao gato chiếu. Đọc bài chị làm event hay quá. Em tháng 10 vừa rồi làm 2 cái event cưới 1 lúc một ở Ý một ở VN cũng tự đạo diễn hết, chuẩn bị trong vòng có 1 tháng cũng đuối luôn. Nhưng được cái tiệc vui ấm cúng theo ý mình nên em thấy hạnh phúc lắm. Em chúc chị chân cứng đá mềm nha hihi
DeleteEm cũng khóc nhiều lần vì quá stress nhưng rồi lại phải tiếp tục. Nhiều khi ko bỏ đc :D
ReplyDeleteCòn tiếp tục được thì tức là vẫn còn trong mức độ chịu đựng được, em ạ. Nhưng người Á mình tính nhẫn hơn người phương Tây, sức chịu đựng của mình cao hơn bọn họ rất nhiều.
DeleteEm thấy cái váy này chị mặc nhiều lần. Da chị không trắng mà mặc màu hồng vẫn đẹp. Tóc chị hồi xưa đẹp, nắng gió châu Phi làm hỏng cả tóc và dáng, chỉ có nụ cười tươi nguyên.
ReplyDeleteTóc có khi hỏng chứ dáng có lẽ không hỏng. Vì hôm nào chị mặc váy bó là hội đàn bà ở đây chúng nó cứ trợn tròn mắt nhìn.
DeleteĐọc bài viết này của chị làm em nhớ đến bài phỏng vấn cô Phan Thúy Thanh cách đây ít lâu http://m.dantri.com.vn/xa-hoi/lam-phu-nhan-dai-su-20151019151313612.htm
ReplyDeleteNgười ngoài thường nghĩ làm phu nhân đại sứ vừa oai, vừa nhàn nhã, sang chảnh lại còn được trả lương cao, đâu biết thật sự rất bận rộn & áp lực. Em chúc chị sức khỏe luôn dẻo dai & đạt nhiều thành công trong nhiệm kỳ này.
Mẹ Lu
Chị cám ơn em. Chị biết cô Thanh. Hồi cô Thanh và chú Thạch còn ở UAE chị khá thân với cô Thanh. Cô chú về nước rồi chị với cô còn viết thư. Cô hiền dịu nhẹ nhàng lắm.
DeleteLàm phu nhân đại sứ mệt mỏi và rất áp lực. Đặc biệt là ngoài nhiệm vụ phu nhân ra thì mình vẫn có gia đình, con cái, nhà cửa chứ có phải chỉ mỗi nhiệm vụ phu nhân tham gia công việc tiệc tùng với chồng đâu.
Oi em that la phuc chi day. Chi dung la 3 dau 6 tay ma. Chuc mung chi da co cuoc tu thien thanh cong. Doc comment ve buc anh cua chi that mac choi.
ReplyDeleteL
Chị quá giỏi, quá tuyệt :)
ReplyDeleteChị ơi em biết chị rất giàu kinh nghiệm trong lĩnh vực này nên muốn nhờ chị tư vấn chút xíu ạ.
ReplyDeleteHiện tại em đang phụ trách một dự án Hòa Nhạc Giáng Sinh rất lớn sẽ tổ chức tại Nhà thờ. Dự kiến sẽ làm một donation box, tiền quyên góp sau khi kết thúc sự kiện được chuyển cho quỹ Caritas của Giáo Xứ. Sự kiện có mời một loạt khách VIP và khách bình thường.
Em muốn hỏi chị các tipps hay liên quan đến việc quyên góp này, để làm sao toàn bộ khách đến đều tình nguyện bỏ tiền ra quyên góp mà vẫn cảm thấy thoải mái nhất ạ?
Em Giang
Em muốn mọi người vui vẻ rút tiền ủng hộ dự án của em thì em phải thuyết phục được họ là dự án đó có ý nghĩa. Chứ bây giờ nhiều hoạt động từ thiện quá, em không chứng tỏ được dự án của em đặc biệt thì sẽ không ai chú ý tới nó cả. Để làm được điều đó, em cần phải đầu tư vào bài diễn văn mở đầu. Diễn văn phải hay thì mới khiến khán giả lắng nghe và nảy sinh thiện cảm. Sau đó em cần phải chiếu video những hoạt động có ý nghĩa của giáo xứ nhờ tiền từng quyên góp được, để cho khán giả hiểu rằng nếu họ đóng góp thì tiền của họ sẽ được sử dụng thế nào. Thêm vào đó, em cần phải kể những câu chuyện nho nhỏ, có thật, hậu trường, kiểu personal touch, để thu hút sự chú ý của khán giả, chứng tỏ cho họ thấy họ đang tham dự một sự kiện đặc biệt. Ví dụ, ca sĩ này đang ốm nhưng vẫn không muốn vắng mặt trong buổi hòa nhạc từ thiện, VIP này vừa xuống máy bay là đến thẳng đây, tại sao lại chọn bài hát này mà không chọn bài kia vv và vv. Bên cạnh đó, em đừng tỏ vẻ ham hố tiền nong quá. Đã làm từ thiện thì sự đóng góp nào cũng quý, người góp của, người góp công. Người góp công bằng cách xung phong tham gia một hoạt động nào đó giúp giáo xứ, người góp công bằng cách quảng cáo dự án này với bạn bè, người góp công bằng cách tham gia vào đội hát vv và vv, tất cả đều đáng quý và đáng được hoan nghênh.
DeleteNhưng điều quan trọng nhất, cơ bản nhất, là bản thân dự án của em phải có ý nghĩa. Phải có bột mới gột nên hồ. Tất cả những “thủ thuật” ở trên chỉ là phần thêm thắt mà thôi.
Em cám ơn những lời khuyên của chị!
Delete