Đầu tuần phải mò đến trường họp phụ huynh cho cô con gái út. Sau hơn 1 năm không xuất hiện vì lũ con học tốt, giờ học không tốt nên lại phải xuất hiện. Thật là phiền não. Học hành gì mà toàn điểm C và điểm D. Đến muộn, không tập trung vì mải nói chuyện trong giờ, hoặc xin đi vệ sinh để lén dùng điện thoại, suốt ngày đánh đu với lũ bạn con nhà giàu, bài tập thì không làm. Cô giáo mở máy tính cho mình thấy bảng theo dõi bài tập của học sinh. Học sinh nào làm bài tập hoặc tự nguyện luyện tập thêm ở nhà thì được đánh dấu một ô xanh, không làm thì ô sẽ bị để trắng. Mình nhìn thấy trong cả bảng toàn các ô xanh như màu hy vọng có một dòng trắng tinh. Linh cảm dòng đó là của con gái mình rồi, nhưng vẫn hy vọng không phải. Cuối cùng đúng là của con gái mình thật.
Từ đầu năm học tới giờ mình cũng hơi bận. Phải tổ chức sự kiện liên tiếp, cả tháng 9 và tháng 10 mình chỉ cùng lắm là nấu ăn rồi để đấy cho con ăn, việc học hành thì chỉ nhắc nhở lấy lệ chứ không sát sao như thường lệ. Xong sự kiện một cái thì lại quay về Ý ngay để khởi công xây nốt cái nhà bé trong vườn, thế là tháng 11 cũng không sát sao được nó. Sau đó thì lại đi nghỉ dài ngày. Ngài cứ suốt ngày bảo mình nghiêm quá, con ngoan ngoãn giỏi giang thế còn muốn gì. Mình cứ ước được hồn nhiên vô tư số hưởng như ngài, khốn nỗi cái mồm mình cứ ngơi ra là đoàn tàu đi trật bánh như kia.
Bèn yêu cầu thầy cô giáo tách con Na khỏi đám bạn của nó. Giờ ra chơi muốn chơi với ai thì chơi, trò chuyện với ai thì trò chuyện, nhưng trong giờ thì phải ngồi tách nhau ra. Được 2 hôm, con Na đi học về mắt tóe lửa “ở nhà thì suốt ngày bà nhắc làm bài tập. Giờ bà lại yêu cầu thầy cô giáo không cho tôi ngồi cùng bạn tôi, tức là đến trường cũng không thoát được bà. Tôi không muốn bà kiểm soát cuộc sống của tôi”. Ôi con ơi, tao chỉ muốn kiểm soát cuộc sống của mỗi tao, mà vì nghĩa vụ nên cứ phải cố gắng với chúng mài. Mài đủ 18 tuổi, có muốn tao can thiệp vào cuộc sống của mài tao cũng từ chối con nhóe. Đời bao nhiêu cuộc vui chả hết, làm như tao muốn ôm rơm cho rặm bụng lắm ý.
Ờ nhỉ, đời bao
nhiêu cuộc vui. Trồng hoa, chơi với mèo, đi may một chiếc váy đẹp, đạp xe, leo
núi, tản bộ giữa đồng quê, du lịch, khiêu vũ, viết blog, giai mú.
Hay tỉ như nấu
một món gì đó nhỏ nhỏ ngon ngon, rồi ngồi gác chân lên ghế vừa ăn vừa lướt net, trên
bàn là quả và hoa vừa trảy ngoài vườn, ngày không có gì phải vội vã, người
không có sự tình gì cấp thiết, điện thoại để chế độ lặng im, được thong thả cũng là một nỗi
vui.
Tuy nhiên, con Na
chưa kịp chiến tranh lạnh với mẹ già của nó được tròn một hôm thì đã lăn ra ốm.
Ốm một cái là lại tìm mẹ rúc rúc mặc dù cái mồm vẫn dẩu lên dỗi. Cứ muốn làm người lớn nhưng thực ra là còn bé xíu. Thế là đã 3 đêm
liền cô con gái lớn ốm sốt quặp mẹ, đến đêm nay là thành cả hai cô con gái ốm
sốt đùng đùng mỗi cô quặp một bên. Thêm cả con mèo Lola, ngủ đâu không chịu cứ
nhất thiết phải trèo lên mặt. Mình đang ngủ mà bị nó dẫm cả chân vào mồm. Cuối
cùng mình đành ngủ trong tình trạng bị nó ho hen kèn cử ngay tai, ria mép chọc
cả vào tai mình. Chả sao, ngoài trời đang lạnh, thế này càng ấm ngủ càng ngon.
P.S: nói chuyện giai mú, có cậu trai cứ muốn nặn tượng mình. Mình nghe chữ tượng thì cũng ham. Gì chứ lúc già xấu mà có bức tượng khoe con cháu hoặc lúc mình ngủm củ tỏi mà có bức tượng trường tồn để lại cho hậu thế thì cũng hay chứ. Mỗi tội cậu ta lại muốn làm tượng kích cỡ người thật và nghe quy trình thì có vẻ như phải làm khung. Thế tức là mình phải tạo dáng và bị phết thạch cao ướt hay bột ướt lên người như bó bột hay gì? Mình chả biết nhưng ngại nên cũng không hỏi. Đang lạnh teo hết cả các thứ như này lại còn bị ngồi im và phết bột ướt lên người không biết trong bao lâu, thì xong việc chắc mình viêm phổi. Chưa kể hình như còn không được mặc quần áo ấm, có khi còn không được mặc gì cũng nên. Thế nên mình từ chối luôn. Ý tưởng có một bức tượng để đời thế là tan thành mây khói.
Ảnh: con mèo Lola đang thập thò cân nhắc tình hình trước khi quyết định chạy vào phá.
Chưa ai bảo muốn làm tượng em (haha), nhưng hình dung đi ra đi vào nhà đập ngay vào mắt là cái mẹt mình to đùng thì cũng sợ :))
ReplyDeleteCậu ấy muốn làm bức tượng đặt trong vườn nhà cậu ấy. Đây cũng là một trong những lý do khiến chị từ chối. Tượng đặt trong vườn sớm muộn gì cũng bị chim ị lên đầu.
DeleteÔi bác tưởng được chim ị lên đầu mà dễ à! Phải tầm như nào đấy bác nhóe!
DeleteEm nghĩ là sẽ có đồ bó sát cho mình mặc đó bác ơi, không mặc gì thì có mà chết (ông nghệ sĩ). Haha
Bạn Giang viết về chủ đề gì mình thấy hay, cũng hấp đẫn, cũng thu hút đến lạ kỳ. Và đặc biệt là rất hữu ích với người đọc như mình dù lời lẽ bạn Giang chẳng khuyên nhủ hay khuyến cáo gì ai về điều gì. Và ẩn đằng sau, tận cùng luôn là những điều rất đẹp.
ReplyDeleteCám ơn bạn. Chỉ là tâm tư của một người nội trợ :-)
Delete
DeleteGiang VuFebruary 24, 2025 at 12:19 AM
“Cám ơn bạn. Chỉ là tâm tư của một người nội trợ :-)“. Mình và độc giả phải nói cảm ơn bạn Giang mới đúng. Đừng ngừng viết và chia sẻ bạn Giang nhé. Ngày nào cũng mong đợi bài viết mới từ bạn Giang ☺️
chả sao, xinh là được nhé
ReplyDeleteBà cần thận coi chừng tới lượt bà nhé bà G, tranh thủ uống vitamin ăn trái nhiều nhiều vào đi bà. 10 ngày trước thằng con trai lớn tui sốt nằm bẹp cả tuần ko đi học nổi, 5 ngày sau đến con em gái sốt ho viêm mũi chảy máu cam tán loạn nằm bẹp 10 ngày rồi chưa đi học. Ba ngày trước đã đến lượt tui, đang nằm bẹp được 4 ngày rồi :(((
ReplyDeleteCông nhận đợt này dịch cúm mùa nặng.
DeleteTrâu như tôi mà cũng vừa nằm bẹp gần hai ngày đây. Nhưng hôm nay có muốn cũng không nằm được vì tủ lạnh rỗng không chả còn gì cho con ăn.
DeleteCứ mong được ngắm ảnh tượng Cún trong vườn nhà người ta 😍.
ReplyDeleteTui cũng mong, nhưng để có được bức tượng thì phải vượt qua nhiều thử thách quá nên tui xin thôi.
DeleteChắc thằng nặn tượng định làm con nộm đuổi chim đó. Thằng đấy thế mà thâm.
ReplyDeleteCuối cùng một bạn phát biểu thành thật và chí lý.
DeleteMình đồng ý. Thằng xỏ lá!
DeleteSao, tự tung tự hứng à.
DeleteMuốn làm nộm đuổi chim thì chỉ cần sao y hai bản chính sau:
- Quý tộc mỗi ngày đều lang thang bờ sông Pô để lấy cảm hứng sáng tác truyện thần thoại. Béo phục phịch nhưng lại cứ photoshop để giả vờ có thân hình vệ nữ. Mặt mũi cũng cà cho láng o một cách không biết ngượng.
- Tiến sĩ văn mà viết văn thấy cứ có mùi thum thủm. Ngực lép, bụng phưỡn, mà nhìn dáng dấp thì mông lép chắc luôn. Mặt thì trông như quả táo ủng. Xấu như ma cấu là có thật giàng ôi.
Đặc biệt cả hai mụ đầu tóc lẫn quần áo đều như hai con thổ mừ, có cuộc thi bù nhìn giữ ruộng dưa là đồng giải nhất luôn. Vì lý do đó, chỉ cần sao y bản chính là được, khỏi cần sáng tác thêm gì.
Hahahahahha cái còm của bà G cười chết tui rồi :)))))))), nói như kiểu bên vn gì mà đỉnh nóc kịch trần í :))))))
DeleteBà ko ác ai ác bà G :))))))
còm trên của chị Giang làm em buồn cười quá. Nhưng theo em được biết cả 2 nhân vật trên vốn là anti bóc phốt lẫn nhau. Nhưng ở blog này thì cả 2 người đó cùng anti chị Giang à?
Delete
Delete“Giang VuFebruary 24, 2025 at 12:11 AM
Sao, tự tung tự hứng à.
Muốn làm nộm đuổi chim thì chỉ cần sao y hai bản chính sau:
- Quý tộc mỗi ngày đều lang thang bờ sông Pô để lấy cảm hứng sáng tác truyện thần thoại. Béo phục phịch nhưng lại cứ photoshop để giả vờ có thân hình vệ nữ. Mặt mũi cũng cà cho láng o một cách không biết ngượng.
- Tiến sĩ văn mà viết văn thấy cứ có mùi thum thủm. Ngực lép, bụng phưỡn, mà nhìn dáng dấp thì mông lép chắc luôn. Mặt thì trông như quả táo ủng. Xấu như ma cấu là có thật giàng ôi.
Đặc biệt cả hai mụ đầu tóc lẫn quần áo đều như hai con thổ mừ, có cuộc thi bù nhìn giữ ruộng dưa là đồng giải nhất luôn. Vì lý do đó, chỉ cần sao y bản chính là được, khỏi cần sáng tác thêm gì.“ May mà mình không lén đọc trong cuộc họp giao ban 😆😆😆
Công nhận G mà không nói thì thôi, chứ nói thì 2 chị kia không đáp lại được câu nào. Chuẩn không cần chỉnh. Chị sông Pô ơi dạo này chị chụp ảnh dùng app gì mà mặt mày bị kéo lệch, mũi nhọn, mồm bé như đít vịt trông ghê quá, mình già rồi, tem tém lại người đầy mỡ không cần phải dọn hết lên face như thế đâu, phản cảm lắm. Còn chị nhà văn thì nhan sắc quả là xúc phạm người nhìn, đã xấu rồi còn lòe loẹt, gu thẩm mỹ cheap quá, chị cũng tém tém lại dùm nha - âu cũng là làm phúc cho đời.
DeleteBuồn cười comment của chị Giang quá, đúng là chị đã không thèm nói thì thôi, nói là trúng phóc. Thực ra nhiều người hực lên thì cứ chờ chực có cái gì đó để bêu riếu, pha trò và tự thấy hỉ hả, đứng sau màn hình, ngắm nhìn người khác và tự cho rằng ngừoi đó chưa cân đối, da chưa mịn, nhà sắp xếp chưa hợp lý, trong khi không nhìn lại bản thân béo phục phịch, nghèo rớt, ăn rau xin và cứ nghĩ mình quý tộc phán xét mọi thứ. Hài.
DeleteTóm lại sau bao nhiêu cân nhắc thì nhà chị cũng chịu nuôi mèo rồi sao? Haha
ReplyDeleteGia đình chúng tôi đã đạt được thỏa thuận và do vậy đã có 2 con mèo.
DeleteTập trước nói có em mèo gái phi như điên dù không ai đuổi mà
ReplyDeleteEm Lola thập thò trông yêu quá. Nhìn em rất xinh xắn.
ReplyDeleteEm tí teo lí lắc đáng yêu lắm nhưng em phá trời long đất lở luôn.
Delete" Ờ nhỉ, đời bao nhiêu cuộc vui. Trồng hoa, chơi với mèo, đi may một chiếc váy đẹp, đạp xe, leo núi, tản bộ giữa đồng quê, du lịch, khiêu vũ, viết blog, giai mú. " Mấy thú vui cô kể cháu đang làm dần dần, vui quá nên lại chưa muốn lấy chồng
ReplyDeleteChị Giang và các anh chị ơi em hỏi chút ạ: Anh chị có biết ở Nga nếu muốn lấy giấy tờ từ trường đại học mang về Việt Nam thì liên hệ bên dịch vụ nào không ạ. Anh Chị nếu biết thông tin thì cung cấp giúp em với ạ chứ em tìm hoài không bên nào nhận cả hic hic
ReplyDeleteChị hỏi một người bạn thì họ nói như sau: trước hết em liên hệ trường xem họ có chấp nhận nếu mình làm giấy ủy quyền không. Nếu họ chấp nhận thì mình làm theo các bước sau:
Delete- Viết giấy ủy quyền theo ngôn ngữ của đất nước nơi em đang sống. Ví dụ em đã về VN thì viết giấy bằng tiếng Việt.
- Mang giấy đi công chứng
- Mang giấy đã công chứng đến lãnh sự quán Nga ở đất nước mình đang sống và bảo họ hợp pháp hóa giấy ủy quyền.
- Sau đó em gửi giấy đó sang Nga cho người được ủy quyền và họ cầm giấy đó lên trường lấy giấy tờ cho em.
Ngoài ra thì không có bên nào làm dịch vụ này cả, em ạ.
Lâu lắm ko thấy chị Giang post hình. Xin chị cho độc giả chút hình nhé 🩷
ReplyDeleteĐang hơi bị béo đới
Delete