Saturday, September 11, 2021

Aglione

Lão chồng lôi cổ vợ đi tiêm. Năn nỉ ỉ ôi mãi nó mới cho phép đặt hẹn cho nó. Đến ngày tiêm, con vợ ăn mặc mong manh soành điệu đi tơn tơn xuống nhà, lão xun xoe vác cái mũ bảo hiểm cho vợ đội, nhường áo cho vợ vì sợ vợ rét, gạt sẵn chỗ để chân cho vợ chỉ việc trèo lên ngồi vắt vẻo, thế nhưng vẫn bị nó dọa kể cả lôi được nó đến điểm tiêm thì nó vẫn có thể chống đối và bỏ về vào phút chót. Đến nơi, y tá hỏi nó câu nào nó trả lời củ chuối câu đấy, lão đứng kè kè một bên đính chính liên tục. Chị có dị ứng thuốc gì ko? chắc có nhưng tôi không uống thuốc bao giờ nên không biết (lão vội đỡ lời Nó dị ứng thì chỉ đau bụng thôi chứ không có phản ứng gì nghiêm trọng). Chị có thai không? tôi không thử nên không biết (lại lão nhanh nhảu đính chính Nhưng vaccine này bà bầu cũng tiêm được). Chị có huyết áp cao không? có thể lắm, nhưng tôi không đo nên không biết (cũng lão hấp tấp đỡ lời Ý nó là không). Xong phần thủ tục lằng nhằng, nhìn thấy hàng đợi có vẻ dài, con vợ bảo chồng “Anh đi làm đi, tí em gọi taxi về cũng được”. Lão chồng kiên định “Không, anh đợi ở đây với em”. Chắc lão sợ lão vừa đi khuất là mình gọi taxi té ngay khỏi hiện trường đây mà.

Tháng 9 tháng 10, bạn bè lại đi nhiệm kỳ một loạt. Bao nhiêu việc phải làm mà làm gì cũng phải có chứng nhận tiêm vaccine hoặc kết quả xét nghiệm âm tính. Không lẽ đi xét nghiệm liên tục, rồi xét nghiệm lại ra dương tính thì chả nhẽ phút chót lại hủy chuyến bay hoặc gọi điện cho bạn thôi tao khỏe lắm nhưng không hiểu sao dương tính mịe nó rồi không đến events chia tay mày được? Thế nên thôi tiêm luôn một nhát rồi các người để tôi yên. Tôi chống mắt chờ ngày loài người phải chấp nhận chung sống với con virus này thay vì loạn xà ngầu giãn cách nọ kia, đóng cửa này khác, tiêm ồ ạt một loại vaccine quá mới chưa đủ thời gian thử nghiệm hậu họa, và sáng tác ra đám giấy tờ ngô nghê ngớ ngẩn chả giải quyết được sự vụ gì ngoài làm cho đời vốn đã khó sống lại càng trở nên khó sống hơn. Điều cần làm là làm sao trong tương lai đừng để xảy ra những vụ nghiên cứu trái đạo đức và (làm) sổng virus tương tự thì không thấy ai làm.                                                 

Mà thôi nói sang chuyện khác. Mình nhớ có lần đứng trong đường dẫn ra máy bay, không gian thì chật hẹp, trời thì nóng, người thì đông, lại thêm đằng trước là một anh da đen mùi cơ thể khét lẹt, đằng sau là một chị có vẻ là người Thái lan mặt khinh khỉnh mồm bem bẻm nhai kẹo cao su nhưng hơi thở phả ra mùi tỏi khủng khiếp. Nói thật mình choáng váng xây xẩm mặt mày phải cố lắm mới không lăn quay ra đất. Tỏi theo mình là một món gia vị không có thì thiếu có thì thừa.

Nhưng ở vùng Tuscany của Ý có trồng một loại tỏi đặc biệt, gọi là aglione, tức là tỏi to, tiếng Anh còn gọi là tỏi voi hay sao đó. Củ tỏi lúc thu hoạch rất to, mỗi củ thường nửa cân, thậm chí có thể lên tới gần một cân cho một củ. Loại tỏi này đặc biệt ở chỗ ăn xong không bị khó tiêu như tỏi thường và nhất là hơi thở không có mùi tỏi. Vì lý do đó mà nó còn được gọi là tỏi cho những người yêu nhau. Loại tỏi quý này từng bị thất truyền và gần đây mới được trồng lại. Rất hiếm, phải biết chỗ mới mua được. Con Lila đòi ăn aglione suốt một năm qua mà mãi gần đây mình mới nhờ được người quen mua cho.

Mua được 2 cân tỏi voi, thích quá, ăn pasta liền tù tì cho 5 ngày, cả bữa trưa lẫn bữa tối bữa nào cũng một đĩa spaghetti thơm nức. Y như mình đã lường trước, form người thay đổi lập tức. Mặc những chất liệu thô dày thì không nhận ra nhưng mặc bodycon chất liệu mỏng nhẹ là thấy nhau ngay. Bụng tự nhiên có thêm một vành đai khó hiểu, đúng là pasta belly đặc hiệu không lẫn đi đâu được. Cũng may tính mình cả thèm chóng chán, sau 5 ngày giờ cứ thấy pasta là không muốn nhìn, tỏi voi cũng chẳng thèm, lại quay về quai mồm ăn rau.

Ngày ăn rau, tối đọc Andersen trước khi đi ngủ. Đợi lũ con nhập học hết sẽ tập lại khí công và thiền. Thỉnh thoảng lại lên rình rập trên các trang mạng bán củ giống hoa đợi thời cơ thích hợp để rước về một giống hoa muốn trồng. Năm nay ngoài hoa sẽ trồng thêm cả tỏi voi. 

Ảnh: em thược dược David Howard, cưng em nhất, cho em đứng đầu hàng. Tháng 6 hoa cỏ đang lộng lẫy thế mà tháng 7 tháng 8 nóng kinh hoàng làm các em thược dược cháy xoăn cả lá và hoa ra bé tí. Mùa thu mát trời, hy vọng các em lại tỏa sáng lần nữa trước khi mùa đông tới. 

4 comments:

  1. Em cũng phẫn nộ vụ cứ như thể con cúm tàu này nó tồn tại vì tất - lẽ - dĩ - ngẫu nó phải thế, lũ sản xuất + để sổng nó làm cho dân chúng khổ sở nó lại cứ nhơn nhơn ra. Ức!

    Hoa thược dược đẹp quá bác ạ, nhìn múp míp non tơ. Em cũng thích hoa thược dược, tết phải phải có 1 lọ thược dược và lay ơn với violet mà phải thưa bông chứ chùm kín hoa em cũng ko thích.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ông chồng chị bảo dĩ nhiên họ vẫn tiếp tục điều tra mà không nói cho công chúng biết và sẽ có biện pháp trừng trị. Ối, phải để công chúng nhận thức được nguyên do và từ đó gây sức ép để chính phủ phải thi hành các biện pháp trừng trị, chứ một nhúm các nhà điều tra điều tra bí mật rồi kết quả như nào tự biết với nhau giấu nhẹm công chúng thì giải quyết vấn đề gì. Càng ngày cái sự phải đạo chính trị càng trở nên điên rồ.
      Bác vì nhớ lọ hoa thược dược tết ở nhà mà phải trồng một loạt thược dược ngắm cho đỡ nhớ.

      Delete
  2. chị ơi cho em hỏi váy màu xanh ngọc ở post trước có corset hay khung định hình gì ở cấu trúc của váy ko ah? hic hic váy lên khuôn ngực đẹp quá em mê mẩn gì đâu.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Không có corset hay khung định hình gì ở váy đâu em ạ. Chất liệu này quá mềm và rủ, không ghép được thêm cấu trúc nào ở bên dưới.
      Nếu ngực em thuộc dạng tròn nhưng thấp, kiểu ngực ở nhà hay gọi là ngực bánh dầy, thì chỉ cần bra có mút và có tác dụng đẩy ngực, thì lên thành khuôn ngực đầy ngay thôi chứ có gì đâu.

      Delete