Con bé trông trẻ của mình
mắc bệnh hay ngủ. Đời mình chưa gặp người nào ngủ nhiều như nó. Tối 9h nó đã
ngủ. Sáng 6h nó dậy, lên nhà trên giúp mình chuẩn bị cho trẻ con đi học. Trẻ
con hơn 7h ra khỏi nhà một cái là nó lại quay về phòng nó ngủ tiếp một mạch đến
gần giờ phải đi đón trẻ con mới dậy. Tối đã ngủ 9 tiếng, sáng ngủ thêm 5 tiếng,
ấy vậy mà, thật là kỳ diệu, đón trẻ con về xong, trong lúc bọn trẻ con đang làm
bài tập hoặc đọc sách với mình, thì nó lại vào phòng trẻ con lăn ra ngủ tiếp! Nó
ngủ trong mọi tư thế. Nằm ngửa, nằm nghiêng, nằm sấp, nửa nằm nửa ngồi, thậm chí
đang ngồi 100% cũng có thể ngoẹo cổ ngủ luôn. Mình thường bắt gặp nó nằm chúi
đầu vào gầm giường ngủ ngáy o o, mông chắc to quá nên kẹt ở ngoài, nếu không chắc
nó chui hẳn vào gầm giường ngủ luôn cho đã.
Bọn trẻ con đã quen với
việc chúng nó chơi cứ chơi nanny ngủ cứ ngủ đến mức mình vào phòng hỏi cô M đâu
thì chúng nó cười hí hí chỉ tay vào nanny đang ngủ một đống trên sàn nhà. Mình
trông con mình thừa sức, nhưng buộc phải có nanny vì sợ buổi tối đi events, trẻ
con ngủ ở nhà có chuyện gì như hỏa hoạn chẳng hạn, thì còn có người cứu. Nhưng
với tình hình này, rủi có hỏa hoạn thật thì có khi con mình phải cứu nó chứ chả
hy vọng nó cứu được con mình.
Hôm qua mình bảo nó chị
đã ngủ suốt đêm và suốt cả buổi sáng rồi, chiều lên nhà làm việc tôi không muốn
nhìn thấy chị ngủ nữa. Nó vâng dạ nhưng chẳng biết chống được cơn nghiện ngủ
trong bao lâu.
Mấy năm trước có chị người quen mình kể chị ý có đứa
bạn ngủ cực nhiều, mỗi ngày phải ngủ 12 tiếng. Có lần kỷ lục nó ngủ từ tối thứ
sáu đến quá giờ ăn trưa ngày chủ nhật, tức là ngủ một mạch hơn 40 tiếng đồng hồ
bỏ cả ăn. Ngủ nhiều quá đến nỗi ế chồng, vì tối 7h đã lên giường đi ngủ thì còn
hẹn hò với ai được. Mình gặp chị gái đấy một lần. Người không săn chắc cân đối
nhưng mặt thì như baby, căng mọng không một nếp nhăn nào dù tuổi ngoài 40, chắc
nhờ ngủ nhiều. Không biết chị này và nanny của mình ngủ thi thì ai thắng nhẻ?
Hôm qua mình đã sa thải
đầu bếp sau rất nhiều cân nhắc. Đây là nhân sự chủ chốt của mình, có thâm niên
cao nhất trong hội người làm và có thể dễ dàng nấu cho events hàng trăm người. Chắc
nàng cũng biết thế nên nổi tiếng bướng bỉnh, không nghe ai, thích gì làm nấy. Đại
sứ trước cũng bực lắm vì hàng ngày nàng
ngồi chơi mà cho người ta ăn toàn một món. Nói mãi chả được cuối cùng đại sứ đành
tự vào bếp nấu, phụ thuộc events không dám đuổi nên nàng càng làm tới. Chắc
nàng nghĩ mình trẻ, nhẹ nhàng, con đông, lại càng không dám đuổi nàng. Nàng có
lẽ quên rằng đây là quan hệ công việc chứ mình chả nợ nàng cái gì cả. Nhiều
người đi làm việc để kiếm sống, lương thiếu tháng nào là đói tháng ấy, mà làm việc
như kiểu ban ơn cho chủ, 100% là thể loại không có đầu óc.
Buổi sáng, ông con trai
thách đấu bóng bàn với hội người làm. Cả đám túm tụm ngoài hiên, chia phe hò la
cổ vũ. La Na nghịch trong bể bơi. Ngài đi làm. Mình rảnh tay tranh thủ chạy lên
đóng đồ chuẩn bị tối lên máy bay.
Nhìn đống đồ đạc ngổn
ngang mà oải chè đậu. Nếu đóng mỗi đồ đi nghỉ hè thì đơn giản thôi, quần đùi, áo may ô,
dép lê, mũ, quần áo lót, quyển sách, bị cói, chun buộc tóc, hết vị. Nhưng đời
có đơn giản thế đâu. Xuống máy bay, ngay buổi tối đầu tiên đã phải tham gia vào
một buổi ăn tối rất nhiều người và phải ngồi vào bàn của giới chức sắc trong
thành phố. Thế thì phải mặc quần áo tử tế. Khốn nỗi quần áo tử tế thì phải đi
với giày tử tế, túi tử tế, đồ trang sức tử tế. Mấy vụ ăn tối và gặp gỡ phải tử
tế như thế, đời đã hết đơn giản mợ nó rồi.
Mình vẫn bảo lưu ý kiến rằng đời người chả dài mà
phải phức tạp hóa vấn đề. Chỉ muốn một ngôi nhà nhỏ nằm giữa vườn cây xanh, chỉ có vợ
chồng và những đứa con ngoan, con học xong làm việc nhà giúp mẹ, chồng đi làm
về thì loanh quanh giúp vợ. Ngôi nhà nhỏ thật nhỏ. Phòng ngủ nhỏ thật nhỏ.
Nhưng những khung cửa sổ lại rất rộng. Phòng khách thật nhỏ có cái lò sưởi để
mùa đông lấy củi từ ngoài vườn vào đốt lên sưởi ấm tiết kiệm năng lượng, mùa hè
mở rộng cửa ngồi chơi cả ngày dưới mái hiên có những hàng cột kèo bằng gỗ mộc, hoặc ra vườn mắc võng. Đồ
ăn mua vừa đủ để khỏi lo cân nặng, rác vứt tối thiểu để khỏi bẩn môi trường.
Ảnh 1: 3 em bé đi nghỉ hè
Ảnh 2: from me to you, for your eyes only hehe.
Chúc cả nhà đi bình an, khoẻ mạnh nhé, nhất là 3 đứa nhỏ :3
ReplyDelete"For our eyes only"! Chúng tôi không cần nhắm mắt lại vẫn có thể không thấy gì cả trong cái ảnh thứ hai ;-)
ReplyDeleteTôi chúc nàng một ngày nào đó được toại nguyện với ước mơ nhở bé giản dị ấy. Chỉ sợ khi được sống đơn giản lại nhớ những thứ phù phiếm nàng ạ (như tui hiện tại đây!). Chúc cả nhà nghỉ hè vui vẻ, an toàn nhé!!
Tui đang mơ một cuộc sống nông dân đơn giản nhưng không thuần nông. TTức là hôm nay tui bêu nắng trèo cây hái quả và cắt cỏ trong vườn, nhưng ngày mai tui đã lại có thể vi vu ở một thành phố nào đó và uống nước trong một cái quán sành điệu nào đó. Tức là tui muốn làm farmer nhưng farmer-chic hehe. Chồng tui ngao ngán khi nghe ước mơ giản dị của tui.
DeleteTrời ơi em tăng hết cỡ độ sáng màn hình + tăng Brightness của app nữa mới thấy. Kakaka. Same to you *thả tim*
ReplyDeleteMấy món đồ trang sức lỡ có đắt đắt xíu qua hải quan có phải liệt kê ra không chị? Em thấy dân Vn nhiều người xài túi đểu như kiểu Chanel Prada Hermes giả mà đi trong nước lẫn nước ngoài hình như không ai hỏi tax card hay đại loại kiểm tra được phải hàng authentic ko :-O
Như cô Ngọc Trinh xách cái túi Himalaya gì đó em thấy khó tin hehe
Chúc gia đình chị Cún một mùa hè thật vui nhé. Ảnh ba bạn đáng yêu lắm lắm. Em xem ảnh 2 chị Cún làm ảo thuật xem đi xem lại mãi chẳng thấy hiện lên cái gì hihi.
ReplyDeleteChắc chữ của chỉ, tròn tròn nét như trẻ con đáng eo :-))
DeleteChị ơi căn nhà đó về VN là có liền à hihi
ReplyDeleteChúc cả nhà kỳ nghỉ vui vẻ ạ.
Trời ơi c làm e tò mò quá phải save ảnh để chỉnh sáng mới thấy. :))))
ReplyDeleteChúc c nghỉ hè vui vẻ và đừng quên blog nhé hihi
Hôm qua em cũng cho cô giúp việc nghỉ. Nghĩ sao mà làm cleaner mà ở dơ quá, nấu ăn xong chỗ bếp e vẫn phải lau lại, dầu mỡ văng tứ tung mà ko lau chùi, ... Chịu đựng 4 tháng e cho lên đường, thà tự làm cho khoẻ.
ReplyDeleteCả nhà đi về Ý nghỉ hè ah chị.
Ờ, đi làm nghề dọn dẹp mà tính lại không sạch sẽ, đi làm nghề nấu bếp mà cả tuần cho nhà chủ ăn đúng 1 món, không hiểu họ nghĩ gì. Chắc họ nghĩ nhà chủ kiếp trước nợ họ nên kiếp này họ có thế nào chủ cũng phải chịu :-)))))
DeleteEm căng mắt vaanc không thấy gì ở ảnh hai chị ơi! Have a great trip chị nha.
ReplyDeleteNgủ nhiều như thế là dạng bệnh lý chị ạ. Bệnh này là bệnh hiếm gọi là hội chứng Kleine-Levin.
ReplyDeleteCon bé con chị bạn em hồi nó học lớp 8, ngủ suốt, ăn xong là ngủ vật ra, đến lớp ngủ gục hẳn. Nó phải bảo lưu 1 năm để đi chữa trị.
Dân ở đây có chế độ ăn toàn tinh bột nặng nề nên ai cũng ngủ được như con bé trông trẻ của chị hết em ạ. Chỉ có con bé người Ý chị nói ở trên thì có khi bị bệnh thật.
DeleteÔi gần tháng chưa có entry mới, cả nhà vẫn vui và ổn phải không chị!
ReplyDeleteNay nữa là hết tháng 7 rồi chị ơi, hóng entry mới của chị.
ReplyDeletemong chị Cún quá
ReplyDeleteỦa sao nhà chị đi nghỉ kỹ vậy ta?
ReplyDeleteHơn một tháng rồi không thấy tăm hơi Giang, hy vọng là cả nhà bình yên. Th
ReplyDeleteChi oi, sao nha cua im lim qua. Ca nha van dang enjoy holiday ha chi?
ReplyDelete@ All: Cám ơn mọi người. Thân già này đã về tới nhà rồi đây.
ReplyDelete