Monday, August 24, 2009

Quả gáo



 

Hơn 9h tối, mình đang dọn dẹp trong bếp thì thấy bóng một thằng đi phăm phăm vào nhà, lướt qua phòng khách và vào thẳng phòng ngủ. Lại thằng bạn hẩu của chàng.
Lúc sau thấy nó trở ra “G mày có giấy báo ko?”. Chả biết nó có ý định gì nhưng cũng đi lấy cho nó một tờ báo cho xong chuyện, ko thì nó đi theo lèo nhèo nhức đầu. Nó chổng mông hì hục rải tờ báo cẩn thận trên mặt đất, rồi kê lên cái ghế, và gọi chàng ra. Lúc đó mình mới biết là nó và chàng đã thống nhất là nó sẽ cắt tóc cho chàng. Hèn chi buổi chiều đưa con đi cắt tóc mà nhất định giữ nguyên mái tóc dài thậm thượt của mình, hóa ra để dành về cho thằng bạn hẩu cắt.  
Thằng bạn hẩu chuẩn bị kỹ càng, luôn mồm trấn an mình “tao đảm bảo là nó sẽ hài lòng, mày nhìn đầu tao đây này, ngày nào tao cũng tự cắt tóc tao đấy”, vừa nói vừa chìa ra cái đầu trọc long lóc ra khoe. Mình bảo “thế nên tao mới lo”, nó giả vờ ko nghe thấy. Nó xoay đủ bốn phương tám hướng để tìm hướng cắt phù hợp. Chốc lại hỏi “G mày có lược ko, G mày có gương ko, G mày có làm thế nào để cái phích cắm này dài hơn được ko”. Quá nấu cháo rìu. Bạn nào ko biết điển tích điển cố này thì phải đọc truyện Nồi cháo rìu “Ngày xửa ngày xưa có một anh lính vừa đói vừa mệt gõ cửa một ngôi nhà nhỏ ở đó có một bà già sinh sống vv và vv”.
Dụng cụ chuẩn bị xong xuôi, nó lấy điện thoại bật bài Người thợ cạo thành Siberia thì biết rồi đấy. Nhạc nhẽo tưng bừng lên rồi nó mới xắn tay áo bắt đầu cắt, cái máy kêu xoèn xoẹt như tiếng cạo lông cừu. Mình ngồi xem chốc chốc lại ngó vào la hoảng “ôi mày cắt gáy chồng tao sao giống Linda Evangelista thế” (vì phần gáy nó cạo lên cao tớn, bằng chằn chặn và trắng tinh), hoặc “ô sao phần đằng sau giống ruộng bậc thang thế này” (và được nghe nó giải thích là tại đầu chồng mày lồi lõm nên nó mới chỗ cao chỗ thấp thế chứ tóc tao cắt thì bằng), hoặc “mày cắt thế này thì ngày mai chồng tao chả cần đội mũ “ (vì toàn bộ phần dưới thì ngắn còn phần trên lại xòe ra như tán cây kơ nia). Chồng mình ngó vào gương và hai thằng bắt đầu vặc nhau ầm ĩ.
Đến đoạn này thì mình hết kiên nhẫn, bỏ đi tắm. Lúc tắm xong ra thấy đầu chồng mình gần như bị cạo nhẵn thín còn mỗi cái chỏm lơ phơ và đã có thêm một thằng khác mang dụng cụ đến tiếp sức vì dụng cụ kia bị hết pin. Thằng bạn hẩu liên tục khuyến khích thằng mới đến “mại dzô” nhưng thằng đấy cũng khôn, nhất định ko chịu nhảy vào cắt cùng sợ trách nhiệm. Đã hai tiếng đồng hồ trôi qua, dự định ban đầu là cắt đi một tý thôi nhưng cuối cùng đã thành húi trọc sau mấy lần cắt hỏng.
Nửa đêm, hai thằng vẫn loay hoay thằng chổi thằng xẻng quét và hót tóc. Chàng đi vào phòng ngủ với cái đầu trọc lóc như quả bưởi, vẫn còn cố hỏi vợ “anh có đẹp ko em?” vợ bảo “dù sao tâm hồn anh cũng đẹp”, rồi nghĩ một lúc ko nhịn nổi đành đì đọt “thế này thì những cô bạn gái cũ của anh nhìn thấy anh chúng nó sẽ mừng là ngày xưa đã từ chối lời cầu hôn của anh” và bị chàng sửng cồ "làm gì có chuyện cầu hôn, toàn anh bỏ chúng nó thì có". Tuy nhiên mình còn sửng cồ hơn, mình bảo "gì thì gì giờ nhìn thấy anh thể nào chúng nó cũng thương hại em". Chàng đi ngủ mặt hằm hằm "làm gì mà to chuyện, mấy ngày nữa nó lại bình thường chứ gì".
May mình tỉnh táo và cứng rắn, hôm trước thằng bạn hẩu nằn nì xin mình cắt tóc cho chú Bình Nguyên mình kiên quyết từ chối.
Kể thêm, hôm gặp anh chồng anh ấy bảo “thằng đấy cũng gạ anh để nó cắt tóc cho, anh bảo nó thôi để tao về thợ cắt tóc quen của tao cho chắc”. Mình gật gù khen ngợi “anh thật là một người đàn ông sáng suốt”. Mấy hôm sau, chồng đầu đã trọc tếu còn lấy mũ lưỡi trai ra đội. Mình vốn ghét mũ lưỡi trai đành phải “(ngọt nhạt) anh ơi, có phải anh nghĩ anh là đại mỹ nhân đẹp quá phiền phức nên phải cố hết sức để tự làm mình xấu đi ko? ( rồi đổi giọng) Bỏ ngay cái mũ lưỡi trai ra”. Thế là đành bỏ cái mũ lưỡi trai, mặt mũi tiếc rẻ, và dỗi mình đâu mấy tiếng gì đó.
Câu chuyện đau lòng này xảy ra hơn một tuần nay rồi. Chiều nay chồng về thành phố để mai đi làm, vợ nhìn đầu chồng thấy vẫn như quả gáo.
Mình xin các bạn đừng hỏi ảnh. Xấu chàng hổ ai, khổ lắm.

No comments:

Post a Comment