Saturday, April 17, 2010

Tuyển tập bà Nuôi (4)

 
Hồi phỏng vấn bà Nuôi trên điện thoại, mình vì đã kinh nghiệm thương đau các đời giúp việc khó khăn ốm đau suốt ngày nên hỏi rất cặn kẽ “cô có hay mất ngủ ko, cô có bệnh gì ko”, bảo “ko, tôi đặt lưng xuống là ngủ liền, ko, tôi chả đau ốm gì bao giờ”. Sang đến nơi bà Nuôi than mất ngủ triền miên, và liên tục đau nhức bắt mình đi mua thuốc giảm đau suốt ngày. Hôm nay thì “tôi nhức cái bàn giò”, mai thì nhức sống lưng, kia thì nhức vai, kìa thì nhức cánh tay, kìa nữa thì nhức cẳng, thường xuyên nhất là nhức đầu. Mình bảo “cô có tuổi rồi, chuyện nhức mỏi là bình thường, nếu chỉ nghỉ ngơi hôm sau là tự khỏi thì cứ nghỉ ngơi, đừng uống thuốc cho hại người cô ạ, giảm đau hại thần kinh, hại gan, hại dạ dày, đau lắm ko chịu nổi thì mới phải uống”, thì bà Nuôi bảo luôn “đau là phải uống thuốc, ở VN là tôi đi bác sĩ rồi”. Theo bà Nuôi chỉ có ở cỡ nông dân đau mới ko chịu uống thuốc, chứ còn đã thành thị là phải thuốc đầy người, càng thuốc tây càng sành điệu. Thế là mình đành chịu. Ở Mỹ thì còn mua thuốc dễ, các loại giảm đau thông thường bán tự do, bà Nuôi uống xong thấy cơn đau biến mất sướng rơn bảo “đấy, cứ phải thế”. Về Ý khó hơn, chúng nó vặn vẹo rất kỹ mới bán thuốc giảm đau cho. Mình có hôm vừa mua vitamin Maternity vừa mua thuốc giảm đau thế là chúng nó ko bán. Mình bảo “tôi mua giảm đau cho giúp việc của tôi chứ ko phải cho tôi”, chúng nó nhìn mình bán tín bán nghi vì trông bộ dạng mình chắc là giúp việc chứ làm gì có chuyện có giúp việc riêng ở nhà. Thế là hôm sau phải đưa bà Nuôi đi cùng ra hiệu thuốc. Chúng nó hỏi han vặn vẹo bà Nuôi một trận rồi ko chịu bán giảm đau mà chỉ đưa cho mấy lá cao bảo về dán. Có vẻ từ đấy bà Nuôi mới xuôi xuôi, đỡ đòi uống giảm đau. Và đời mình cũng may từ đấy ko bị bà Nuôi hành cứ vài ngày lại phải đi mua giảm đau một lần, mà từ đấy cũng ko thấy bà Nuôi kêu đau gì cả. Mất công là một chuyện, mà cái chính là đỡ lo việc bà Nuôi dùng thuốc bừa bãi. Có lần mình đọc hướng dẫn rồi dặn rất kỹ là chỉ được uống ngày một viên, vừa nói vừa giơ một ngón tay đề phòng bà Nuôi ko hiểu. Bà Nuôi chả thèm nghe chơi luôn cho hai viên, say thuốc ngất ngây con gà tây nguyên một ngày, cũng may hậu quả mới chỉ dừng ở mức ngất ngây đấy thôi chứ chưa đi xa hơn
Bà Nuôi bị cảm lạnh. Tất nhiên bà Nuôi đòi mua thuốc. Mình hỏi cô nghẹt mũi, hay đau đầu, hay ho hen hắt hơi, chảy mũi cô cứ miêu tả cụ thể cháu sẽ mua thuốc cho cô. Bà Nuôi bảo tôi chỉ đau đầu thôi, ngoài ra ko khó chịu gì cả. Mình bảo thế thì lúc về đến nhà cô nhắc cháu đưa cô cái thuốc chồng cháu đang dùng, ko cần phải mua nữa. Cuối cùng ko thấy bà Nuôi nhắc nhở gì tưởng bà Nuôi hết đau đầu rồi. Sáng nay bảo bà Nuôi đi ra ngoài cùng bọn trẻ bà N thoái thác “tôi cứ ra ngoài là nhức đầu chịu ko nổi”. Mình bắt đầu bực “thế nhưng ko thể suốt ngày cứ ru rú ở trong nhà được cô ạ”, thì bà Nuôi chống chế “tại vì tôi đang cảm lạnh, mấy hôm nay mà ko có cái thuốc kia thì chắc tôi chết rồi chứ ở đó…”. Mình hoảng hoảng vì bà N cảm lạnh từ chục hôm trước, ko hiểu bà Nuôi lại tự ý dùng thuốc gì, tiếng Việt còn chả đọc được nữa là tiếng tây, bảo “cô dùng thuốc gì thế, cô mang cho cháu xem có được ko”. Bà Nuôi mang ra lọ thuốc xịt mũi bằng nước muối sinh lý, (cách đây mấy tháng bà N cũng cảm lạnh bắt mình đi mua thuốc, bọn hiệu thuốc hỏi triệu chứng thấy bà Nuôi bảo chỉ ngẹt mũi nên chúng nó chỉ đưa cho mỗi lọ xịt mũi này thôi). Mình chịu hết nổi “cô N rất thích dùng thuốc nhưng ko hề có kiến thức gì về thuốc. Đây là nước muối sinh lý bọn trẻ con hay dùng rửa mũi, có tác dụng gì với cái bệnh đau đầu của cô”. Bà N vẫn khăng khăng “tôi dùng thấy hết đau đầu, ở sài gòn cảm lạnh một cái là tôi phải đi gặp bác sĩ ngay”. Mịe, đúng là nói với bức tường.
Chị giúp việc trước bà Nuôi cũng thế, đau đầu, viêm họng, nhức chân, nhức tay, tất tật chị ấy đều ném mấy viên kháng sinh vào mồm và chiêu ngụm nước. Ở nhà mình một năm chị ấy dùng hết cả bó kháng sinh dự trữ mang từ VN sang. Nói “chị đừng dùng kháng sinh bừa bãi như vậy rất hại người, lúc bệnh phải dùng tới kháng sinh thật thì đã nhờn thuốc”, tất nhiên là ko thèm nghe “ở Vn chị toàn thế này suốt, con chị cũng thế, khỏi tất”. Chị giúp việc cũ nữa thì suốt ngày uống thuốc bổ, bổ gan, bổ thận, bổ khắp nơi, dầu cá, các loại vitamin, có bao nhiêu uống tất, vừa uống vừa tự hào mình nho nhã hơn người. Mình bảo “chị uống một lúc nhiều loại thế có theo chỉ định bác sĩ ko đấy, nhiều khi thừa vitamin còn nguy hiểm hơn là thiếu”. Chị ấy hứ cho mình một phát “em vớ vẩn, thuốc bổ uống càng tốt chứ làm sao, cái này đắt lắm đấy nhé”.
Mình thua luôn cho thanh thản.

No comments:

Post a Comment