Sunday, May 28, 2017

Rất dở nhưng vẫn phải niềm nở

Mình nhớ có hồi ở Dubai, cứ tối là mình mở phim The Gods must be crazy lên xem. Xem đi xem lại ông chồng mình phát chán nên mình ngồi xem cười hihi một mình. Trong phim có cảnh anh thổ dân cởi trần đóng khố đang vừa đạp xe đạp chở con gà đằng sau vừa hát véo von thì bị chị váy hồng chạy ra xin đi nhờ. Yên thì người ngồi, đằng sau thì gà ngồi, anh ấy chả biết cho chị ấy ngồi đâu bèn đặt chị ấy lên đùi. Nhưng chân anh ấy đạp xe vòng lên vòng xuống thế nào thì chị ấy cũng bị nhấp nhổm đúng như thế. Bất tiện quá nên phải đổi cách khác. Giờ thì chị ấy ngồi trên yên, tay ôm con gà. Còn anh ấy thì ngồi ở phía sau chỗ của con gà trước đó. Rủi cái chị ấy ngồi cao ôm gà che hết tầm nhìn, anh ấy không nhìn thấy gì phi thẳng vào đàn voi. Bánh xe đạp cong veo. Anh ấy một tay ôm gà một tay vác xe đạp bỏ đi, vẫn vừa đi vừa hát véo von. Lần nào xem đến đoạn đấy mình cũng cười ngặt nghẽo.

Đấy là châu Phi trong phim ảnh, còn châu Phi đời thực thì như sau:

-          Anh làm ơn cho tôi hỏi, kết quả xét nghiệm của các anh mỗi lần ra một khác. Tuần trước các anh bảo con tôi bị nhiễm Klebsiella Pneumoniae. Tôi làm lại xét nghiệm thì giờ các anh lại bảo nó bị nhiễm vi khuẩn khác. Thế là sao? Đây, kết quả lần trước tôi mang theo đây.
-          (Nó giương mắt đọc đọc một hồi rồi trả lời, mặt tỉnh queo như một con bò) À cái này là do mẫu nước tiểu bị nhiễm khuẩn từ phòng thí nghiệm thôi.
-          (Ôi tộ xư, nó bảo con mình nhiễm siêu vi khuẩn kháng gần như tất cả các loại thuốc kháng sinh hiện có, mình lo thắt ruột suốt 1 tuần, thế mà giờ nó nói nhầm nhẹ như cái lông vậy đó. Mình sốt tiết lắm rồi nhưng vẫn ôn tồn hỏi lại) Đây, lần trước trang 1 trang 2 đánh nhau, trang 1 bảo không có vi khuẩn, trang 2 bảo có vi khuẩn, giờ anh bảo là kết quả nhầm. Thế còn kết quả hôm nay đây, cũng trang 1 và trang 2 đánh nhau, vậy thì lấy gì đảm bảo các anh không nhầm lần nữa?
-          Kết quả này chị phải mang cho bác sĩ xem chứ chị đừng ngồi tự xem tự tưởng tượng.
-          Tất nhiên tôi sẽ đưa cho bác sĩ của con tôi xem. Nhưng lần trước bác sĩ đã chỉ cho tôi sự bất hợp lý trong kết quả của các anh và sự bất hợp lý này khiến ông ấy nghi là các anh đã làm nhiễm khuẩn mẫu nước tiểu của con tôi. Cuối cùng thì đúng là các anh làm nhiễm khuẩn nước tiểu của con tôi thật. Lần này lại có sự bất hợp lý tương tự nữa thì tôi mới hỏi anh trực tiếp. Theo tôi các anh nên xem lại quy trình xử lý mẫu nước tiểu trong phòng thí nghiệm của các anh, chứ không thể đưa kết quả sai rồi nói nhầm cứ như không thế được.

Ở xứ phát triển thì họ sẽ phải lịch sự tiếp nhận phàn nàn của mình và hứa kiểm tra lại quá trình xét nghiệm của họ hoặc ít nhất cũng phải giải thích cho mình. Nhưng ở xứ này thì cái mặt nó nhìn mình tối như đêm 30, và sẽ nói một câu ngang phè, hoặc sẽ chối bay chối biến, chối như không có ngày mai luôn. Mình cũng không vừa nhưng gặp quả não trạng này là mình thua òi.

Đi về, vừa tức vừa nản. Ngồi một lúc mới nhớ ra,
Mình đâu có đến đây vì sự thông minh chuyên cần của họ?
Mình đâu có đến đây vì sự phát triển cao của đất nước họ?
Mình cũng đâu có đến đây vì nền văn minh rực rỡ của họ?
Mình đến đây vì sự hồn nhiên của họ, như cái cậu thổ dân trong phim đâm phải đàn voi bánh xe đạp cong số 8 mà vẫn vừa đi vừa hát, mặc dù giờ mình đã nhận ra hồn nhiên là một chuyện, thật thà lại là chuyện khác.
Mình đến đây vì những đồng cỏ và cánh rừng nguyên sinh, mặc dù từ hồi con mình ốm chữa mãi không khỏi thì mình đâm sợ đủ loại bệnh tật ẩn nấp trong những đồng cỏ và cánh rừng ấy.
Mình đến đây vì sự nghiệp của chồng, và những dự định của hai đứa. Điều này may thay vẫn đúng.

Nuốt giận. Nhắn tin hỏi chồng “Ở đấy có gì hay không anh?”. Ông đang ở một nơi khá xa, xem bóng đá cùng thủ lĩnh bộ lạc. Rất nhiều cầu thủ bóng đá nổi tiếng xuất thân từ bộ lạc đó và thủ lĩnh bộ lạc muốn các cầu thủ trẻ biểu diễn cho ông xem để ông còn tiến cử họ với các câu lạc bộ của Ý. Ông trả lời tin nhắn của mình bằng cách gửi cho mình một cái ảnh chụp ông trong một tư thế rất kỳ dị “Anh nghĩ em sẽ thích cái ảnh này”. Mình xem xong trả lời “Lại một cái quần nữa sắp rách tôi lại phải khâu rồi”. Đứng yên còn chả xong lại còn đá văng chân lên trời thế kia thì quần nào chịu được.

Mình ngồi gõ entry này có một lúc, thế mà lúc chạy đi kiểm tra bọn trẻ con thì suýt té ngửa vì chúng nó đã kịp biến một phòng ngủ thành chiến sự lô cốt ngổn ngang, hai bên nấp sau chiến hào bắn nhau hò hét như xé vải. Rồi đứa nào sẽ dọn đấy nhẻ? Nhưng mà thôi, cứ chơi cứ bày cứ phá cũng được, còn hơn là ốm.
Rồi còn phải chuẩn bị tẩy giun cho cả nhà và hội người làm.
Rồi mang chị trông trẻ đi xét nghiệm một loạt.
Rồi lễ quốc khánh cho tầm 600, 700 người sẽ tổ chức tại nhà. Và rất nhiều events phải tổ chức cũng ở nhà trong tháng 6. 
Rồi còn phải thay nhân sự trong nhà.
Đời rất dở nhưng vẫn phải niềm nở là đây.

52 comments:

  1. Em đọc cái đoạn in nghiêng cũng cười hí hí . Ông chồng tưởng em bị dở người

    Ở đây cũng thế c ơi, ko phải kiểu hồn nhiên mặt tối tăm mà hình như bị quá tải nên đâm ra nhầm lẫn. Thiếu nhân lực cho ngành y tế trầm trọng mà càng ngày càng lắm bệnh nên nhiều khi phải đợi lâu ơi là lâu mà chưa chắc 1 lần đã xong. Hồi mới qua em thích lắm vì lịch sự hơn VN, nhưng ở lâu lại thấy lòi ra những bất cập khác. Em vẫn thích kiểu y tế Mỹ nhất, dù ông chồng em bảo có vẻ drama nhiều quá (so với châu Phi innocent thì đúng là drama nhiều thật) :-))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nhầm thì ở đâu cũng có thể nhầm nhưng ở xứ phát triển chị nghĩ chúng nó không dám nói cùn em ạ. Chứ còn ở xứ này nhiều đứa bí lên là rất cùn. Mà là kiểu cùn khiến người khác rất dễ nghĩ nó hoặc là thiểu năng hoặc là lưu manh.
      Y tế Mỹ thì tốt nhất cho các loại bệnh nặng khó chữa, còn các bệnh thông thường chị thấy bác sĩ hay vẽ thêm ra nhiều thứ không cần thiết khi thấy bệnh nhân có bảo hiểm chi trả. Chính vì thế chi phí chữa bệnh ở Mỹ quá cao. Cùng một bệnh đó ở Ý chữa rẻ hơn nhiều. Bác sĩ ở Ý họ chữa triệt để cho xong vì có kéo dài ra họ cũng không thu thêm được xu nào. Chị nhớ mấy năm trước chồng chị có quen một ông ở Dubai đi du lịch châu Âu rồi bị ốm sao đó, nằm viện ở Ý mất một thời gian dài. Ông ấy tưởng viện phí sẽ lên tới tiền triệu và đã chuẩn bị tinh thần phải bán nhà, thế mà cuối cùng ông ấy không thể tin nổi khi viện phí có 80k euro, đi khoe khắp nơi.

      Delete
    2. Đúng á Giang, chi phí chữa bệnh ở Mỹ quá cao. Cái vấn nạn của bảo hiểm y tế Mỹ, một mặt giúp bịnh nhân chi trả chi phí y tế khi cần thiết, nhưng mặt khác là nó đội chi phí y tế lên. Cái vòng luẩn quẩn, vì cái thằng phải trả tiền là bên thứ ba (công ty bảo hiểm) nên cả 2 bên còn lại - bịnh viện và bịnh nhân - tha hồ lạm dụng. Bịnh viện thì tha hồ charge, bịnh nhân thì vì bịnh viện không charge mình nên cũng để kệ cho nó charge gì thì charge, nhưng rồi bịnh nhân không biết rằng để bịnh viện charge quá tay thì mọi thứ phí lại đổ lên đầu mình trở lại thông qua phí bảo hiểm. Thế là phí bảo hiểm vọt lên trời. Thêm nữa, để có thể charge công ty bảo hiểm cao thì bảng phí chung cũng phải cao, thế là phí bịnh viện cũng trên trời! Haiz, cái vòng luẩn quẩn!

      Chị cũng coi Thượng đế phải cười, lâu quá rồi nên không nhớ nhưng nghe Giang tả cũng phải cười theo! Th.

      Delete
    3. Việc lạm dụng hệ thống ở Mỹ rất tinh vi và phức tạp người ơi. Em ở Mỹ 4 năm, đẻ 2 đứa, con ốm đi khám suốt. Hầu như phòng khám hay bệnh viện nào cũng đã mò vào. Nói chung cũng vỡ vạc rất nhiều thứ về hệ thống y tế Mỹ.

      Delete
    4. Chị Giang ơi, nếu không sợ đụng chạm gì, chị viết một bài về hệ thống y tế Mỹ được ko chị? Từ trải nghiệm của chị thôi ạ :)

      Delete
  2. hic, nghe đến quả nhiễm Kleb mà rụng rời,

    Ở đấy ko có những clinic cao cấp kiểu International SOS hả chị? chỉ chuyên dành cho giới chuyên gia thôi ý.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ờ, thế mà cái mồm nó nói "tại mẫu bị nhiễm khuẩn từ phòng thí nghiệm đấy mà" cứ thản nhiên ráo hoảnh. Nghe xong thú thật chỉ muốn cho nó cái tát. Đây là phòng lab quốc tế đấy em ạ. Nhưng quốc tế ở đây cũng chỉ được đến thế thôi.
      Chị nhớ ngày xưa ở VN chị quen mấy người liền đi bệnh viện khám, bệnh viện xét nghiệm xong bảo bị ung thư, đồng thời mời luôn dịch vụ trọn gói chữa ung thư. Cuối cùng đi nơi khác xét nghiệm thì hóa ra có ung thư đâu. Khiếp thật, chưa hiểu là tắc trách hay là cố tình lừa bệnh nhân để lấy thêm tiền.

      Delete
  3. Em thì khoái đoạn cô ấy khat nước quá thì giữa đồng không mông quạnh, vớ dc cái giếng. Khổ nỗi cứ trèo lên cái cối xay gió quay dc cánh quạt một cái, nước vừa kịp đổ vào cái lon thì con khỉ phải gió ở đâu chui ra cướp mất. Xem đoạn đấy thì cứ gọi là cười lăn cười bò luôn

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đến lần trèo xuống thứ ba thì không chỉ 1 con khỉ mà là cả đàn khỉ ra ngồi rình cô ấy sơ hở là cướp luôn lon nước :-)))))

      Delete
  4. vậy là em Na vẫn chưa khỏi hẳn à Giang? Thế G. có định đưa em về châu âu như đã nói k? Mình yêu nhất em này, chỉ mong em cứ bày trận, cứ lí lắc cho mẹ em dọn nhé :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mình làm xét nghiệm 2 lần ở lab này thì lần 1 kết quả là nhiễm Klebsiella Pneumoniae là một siêu vi khuẩn kháng thuốc cực kỳ nguy hiểm, lần 2 thì chẳng thấy Kleb đâu nữa mà lại ra một loại vi khuẩn mới. Bác sĩ xem kết quả bảo phòng thí nghiệm của chúng nó lại làm nhiễm khuẩn mẫu của mình nữa rồi. Kết quả xét nghiệm ở một lab khác thì con bé không bị viêm nhiễm gì. Bác sĩ bảo hiện giờ cứ theo dõi thôi, nếu có thay đổi gì thì báo bác sĩ ngay.
      Đằng nào mình cũng sắp về Ý, mình sẽ đem nó đi xét nghiệm một loạt.

      Delete
  5. Em ơi, em đúng là thần kinh thép nhưng cư xử không hổ danh phu nhân ngoại giao. Thích nhất là trong cả những lúc tối tăm nhất, bực mình nhất em vẫn không mất đi khiếu hài hước. Nghe một đống việc trước mắt của em đã thấy sợ. Chỉ mong cả nhà có ít ngày hè thư giãn. Mong em Na mau khoẻ hẳn.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị ạ, châm ngôn có câu Cast pearls in front of swines (Ném ngọc trai ra trước mặt lợn nái thì phí cả ngọc trai). Não trạng nó đâu có hiểu được lời lịch sự kiềm chế. Nhưng việc mình lịch sự thì cứ phải lịch sự thôi, nó ngu nó thiệt, nhìn nó là đủ biết nó thiệt rồi. Mặc dù em cũng phải nói với nó rằng “Xét nghiệm ở chỗ các anh thật phí tiền”.
      Cứ nói đi nghỉ hè cho sang chứ tối qua em ngồi liệt kê ra những việc phải làm trong kỳ nghỉ, sơ sơ danh sách cũng dài hơn 3 trang giấy rồi.

      Delete
  6. Chị ơi, đấy có phải phim đến thượng đế cũng phải cười không ạ?

    ReplyDelete
  7. G viết hài quá!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hài thật hả. Thế mà lúc ấy mình lộn tiết đến mức mình hoàn toàn có thể tát nó nổ đom đóm mắt, mặc dù bình thường mình không dám giết cả kiến.

      Delete
  8. Phòng xét nghiệm vãi cả linh hồn. À, chị ơi, em mua raw black soap from Ghana dùng, da mềm và hết hẳn kiểu mốc meo trắng phớ mùa đông Bắc Mỹ. Em không dùng body lotion mà không cảm giác bị khô. Da lại láng như bôi kem nữa và cảm giác rất sạch. Loại em mua chẳng có mùi gì chị ạ. Cứ ao ước giá thơm lừng mùi sả thì thích quá. Cảm ơn chị nhiều.

    P/S: Hôm nào chị viết bài về túi xách chị nhé! Yêu chị!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ừ, em mua xà phòng đen từ Ghana là tốt đấy. Thị trường xà phòng đen ở phương tây do Dudu Osun, hình như từ Nigeria, làm bá chủ nhưng em đừng mua loại đó. Chị nghe nói loại đó chỉ có tối đa 50% xà phòng đen, còn lại toàn hóa chất thêm vào.
      Chị cũng chỉ dùng mỗi xà phòng đen chứ không dùng thêm kem dưỡng gì hết. Em cứ ngâm xà phòng vào nước rồi dùng dung dịch đó tắm rửa tay gội đầu rửa mặt rất tiện.
      Chị chẳng biết gì về túi xách đâu. Chị từ lâu rồi toàn dùng túi cũ chứ không mua mới cái nào.

      Delete
  9. Mình luôn học được điều gì đấy qua các bài viết của bạn. Từng trang viết luôn lấp lánh sự lạc quan, khiếu hài hước với những trải nghiệm không phải ai cũng có được. Một mặt vừa mong bạn và gia đình sẽ có một mùa hè thật thoải mái. Mặt khác lại lo bạn nghỉ hè lâu như mùa hè năm ngoái, mình và các độc giả sẽ nhớ và ngóng các bài viết của bạn lắm. Gửi đến bạn lời chào và chúc tốt lành từ Toronto!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cám ơn bạn nhé. Mùa hè này chắc mình không đi lâu như năm ngoái. Nói là nghỉ hè chứ thực ra thời gian nghỉ hè toàn phải dùng vào việc giải quyết những việc tồn đọng cả năm ở bên Ý, số ngày được thực sự nghỉ ngơi không đếm được quá bàn tay. Cũng mệt lắm bạn ạ nhưng mà mình quen rồi.

      Delete
  10. Cún chịu đựng giỏi thật. Mình phục Cún quá!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Miễn là con mình khỏe mạnh thì vất vả cỡ nào mình cũng chịu được. Lúc nào cảm thấy sắp hết chịu nổi thì đi ngủ một giấc, thức dậy lại chịu nổi như thường. Con người đơn giản chỉ cần thế thôi :-D

      Delete
  11. Em nghĩ chị nên đưa Na về Ý để xét nghiệm, chứ kiểu này mình lo lắng thì phát bệnh mất thôi.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị sẽ xét nghiệm toàn bộ máu, phân và nước tiểu cho nó khi về Ý. Nhưng hiện giờ với kết quả lab cứ đánh nhau thế, bác sĩ của nó bảo cứ theo dõi nó thôi vì thấy nó cũng ổn ổn, sợ uống thuốc vào thì lại tệ đi.
      Cơ thể mình bình thường mang rất nhiều vi khuẩn bệnh nhưng không gây bệnh vì hệ miễn dịch khỏe mạnh trấn áp được. Nhưng nếu ốm một đợt, nhất là dùng kháng sinh, cơ thể yếu đi, hệ miễn dịch suy yếu thì vi khuẩn nọ kia mới nổi lên.

      Delete
  12. Con em ốm một tuần mà em vật vã, stress kinh khủng. Vậy mà chị cứng rắn thật, nể phục chị quá!
    Em cứ ước mơ mua được xà phòng đen để dùng mà không biết làm sao. Tóc em gàu quá, gội gì cũng ko hết chị ah!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Em ở Hà nội đúng không nhỉ? Cuối tháng chị bớt bận chị sẽ đi gửi một ít về cho gia đình. Có gì chị gọi em qua lấy một hộp về dùng thử xem có hết gàu không.

      Delete
    2. This comment has been removed by a blog administrator.

      Delete
    3. Chị Giang ơi chị có thể ship thêm cho em nữa được không ạ? Em ở đầu HN, nếu được em nhận rồi gửi cho chị Dao Dang luôn được ạ. Em cảm ơn chị nhiều.

      Delete
  13. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete
  14. Châu Phi hồn nhiên như thế, đúng là đến thượng đế cũng phải (nuốt giận) mà cười! Hy vọng về Ý sẽ có câu trả lời chính xác, dù là gì đi nữa vẫn yên tâm vì mình còn biết đường mà lần, chỉ mong Na không bị viêm nhiễm gì.

    Chúc nàng chân cứng đá mềm trong tháng 6 nhé, tui xem danh sách việc phải làm của nàng mà muốn xỉu. Thôi, cứ tiếp tục niềm nở vậy :-)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tui vừa xong lễ quốc khánh. Stressed nên trán nổi mụn lung tung. Nghỉ ngơi cuối tuần rồi tuần sau lại phải tiếp tục chuẩn bị cho event tiếp theo, cũng gần 200 người. Mà tôi quen rồi. 600, 700 người mới nhiều chứ 200 người với tôi đơn giản thôi.

      Delete
  15. Người đẹp ơi tháng 6 này em đi vùng Puglie chơi, em bé nhà quê Camille được xuất ngoại lần đầu đấy, mong là đi chơi ngoan, em ngại khoản ăn ngủ nghỉ của bọn bé bé này khi đi chơi quá. Chúc bé Na chóng khỏe để quậy tưng mùa hè này nhé :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đi sớm quá chị chưa kịp về Puglia. Phải tuần thứ 2 tháng 7 chị mới về đấy.
      Chị sợ đi chơi cùng trẻ con bé quá lắm. Mình cực vô cùng vì chúng nó ăn uống, thay bỉm, gắt ngủ, cứ liên hồi kỳ trận. Nhưng giờ chúng nó lớn thì lại có vấn đề khác, chúng nó tự ăn tự ngủ nhưng ngồi trong xe lâu là cãi nhau chòng ghẹo nhau, trong xe lúc nào cũng như chợ vỡ.
      Puglia tháng 6 đẹp lắm và vẫn còn vắng vẻ. Hai vợ chồng nhớ phải phải rẽ chỗ nọ chỗ kia, đi vào các thị trấn làng mạc nhỏ, thì mới thấy cảnh nông thôn thơ mộng. Còn nếu cứ đi vun vút trên đường xuyên tỉnh thì chẳng thấy gì đâu.

      Delete
    2. Cuối tháng 4 vừa rồi em cũng lặn lội lái xe qua vùng Toskana và Puglia chỉ vì tấm ảnh thung lũng Casteluccio trên blog chị vậy mà đường vào bị phong toả hết do vụ động đất từ tháng 10 năm ngoái. Nhìn nhà cửa hoang tàn đổ nát mà tiếc, xót quá chị ạ, không biết thung lũng hoa trong mơ kia của em có ảnh hưởng gì không. Lúc lái xe vòng vòng trên những ngọn đồi ở Siena, cứ ngó ngó tìm ngôi nhà nào có cây sung và hàng olive cổ thụ ^^

      Delete
    3. Ừ, vụ động đất đó phá hủy toàn bộ ngôi làng và làm đường vào bị phong tỏa. Chị nghĩ là hoa vẫn nở chứ, cứ mùa xuân là hoa tự lên tự nở trong thung lũng, mỗi tội chẳng có ai ngắm vì có ai được vào nữa đâu.
      Sao em lại tìm nhà chị ở Siena. Ngôi nhà mà chị nói là ở Salento, không có hàng olive cổ thụ mà có hàng thông rất cao và tán rất dày. Cây olive vườn nhà chị cũng có nhiều nhưng tuổi chỉ mấy chục năm thôi.

      Delete
  16. Chỉ một chia sẻ về xà phòng đen của Giang mà giúp được bao nhiêu người. Thế mới thấy uy tín và sự tin tưởng mọi người dành cho bạn.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cám ơn bạn nhé. Mình chỉ nói những gì mình tin tưởng. Mình rất vui vì bạn đọc hiểu điều đó.

      Delete
  17. Đúng rồi ạ. Em không biết dùng, bữa rồi chị Giang chỉ hoà ra dùng, em thử và thấy tiện quá. Hôm qua em dùng xà phòng đen gội. Lúc xả thấy rít lắm nhưng khi tóc khô, rất bông và mềm, không nằm ẹp vào da đầu như dầu gội / xả thông thường. Em ở Canada hanh khô, nhất là mùa đông, biết được xà phòng đen mừng quá. Em cảm ơn chị Giang.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bạn ở Canada mua xà phòng đen ở đâu chỉ mình mua với, cảm ơn bạn nhiều
      Từ lúc biết vụ xà phòng đen đến giờ hóng lắm, thích lắm mà phải im thít vì chẳng dám nhờ chị Giang ship sang đây vì thấy chị quá bận rộn với cả núi việc rồi. Giờ mới rón rén hỏi :-)
      Chị Giang nhắc phim The Gods must be crazy làm em phải xem lại. Nhớ ngày xa xưa T.V ở VN có chiếu đi chiếu lại mà lần nào xem cũng cứ cười lăn cười bò.

      Delete
    2. Mình đặt qua Amazon, raw black soap from Ghana. Mình dùng hơn 2 tháng, da mềm mượt lắm bạn ạ. Tên là black soap nhưng nó không đen sì đâu, nâu nâu đốm đốm, hì hì. Chúng mình hưởng lợi nhờ chị Giang.

      Delete
    3. Chị cũng chỉ biết đến xà phòng đen khi đọc blog của Giang. Biết em bận nên chị tìm hiểu và đặt qua Âmzon, không dám phiền em. Ở Canada tìm được loại xà phòng / sữa tắm để da không khô trắng mốc ra quý lắm. Có rất nhiều công ty bán trên Amazon, các bạn chịu khó đọc phản hồi tìm được công ty tốt. Tuy nhiên vài nơi đến lúc check out thì thông báo không ship qua Canada.

      Cảm ơn Giang và những chia sẻ của em. Mong em Na không có vấn đề gì. Chúc em và cả nhà luôn vui khoẻ.

      Chị H - Toronto

      Delete
  18. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Lần trươc em cũng có đăng kí được một hộp chỗ chị Trâm, mà chưa dùng được vì đi đường rơi mất tiêu cái túi :'(
      Nếu không phiền, chị Giang cho em gửi mua nhờ được không ạ? Được 2 hộp thì tốt quá ạ, em chia cho mẹ em 1 hộp, còn nếu chị không gửi được nhiều em xin phép ké với các bạn khác cũng được ạ!
      Em cảm ơn chị!

      H Nhung

      Delete
    2. @ Nhung: Em làm chị nhớ tới mẹ chồng chị. Bà thường bảo chồng chị mà đầu không dính vào cổ thì ngay cả đầu cũng mất từ lâu rồi :-))))))))

      Delete
    3. Thật ra em bị bệnh đãng trí kinh niên, nên việc gì nhớ ra là phải làm luôn và ngay :)). Thế mới có chuyện em để cái bằng Dược sĩ ngâm dấm mấy năm trời k đi làm chứng chỉ hành nghề, mọi người bảo em thừa tiền quá :)))))

      Delete
  19. Ôi, xà phòng đen thần thánh lại được ship về VN ư? Chị Giang cho em đăng ký với nhé. Lần trước em không kịp chen chân với các bạn.

    HC

    ReplyDelete
  20. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete
  21. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete
  22. cảm ơn Giang. Ký tên Vân Anh. :))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bạn ơi, mình sorry nhé. Vì không thấy bạn dặn gì nên mình tưởng đưa comment lên không sao.

      Delete
  23. Chị Giang đã xem phim "Charade" có Audrey Hepburn với cả Cary Grant đóng chưa? Phim từ năm 1963, lần nào xem em cũng hay cười ngặt nghẽo. Lời thoại cực kỳ hài hước theo kiểu cổ điển.

    ReplyDelete