Thế mà hôm đó, quá 10h chú vẫn múa lên ko chịu vào phòng đi ngủ. Mẹ chú mới nghĩ ra một cách. Mẹ chú đặt chú lên chiếc ghế êm ái nhất phòng khách, lại kê thêm dưới lưng chú một cái gối, và mẹ chú đứng trước mặt chú hát cho chú nghe.
Bài thứ nhất, một đêm bước chân về gác nhỏ, chú tựa trên cái gối, mắt chú sáng ngời, mồm líu lo hát theo, tay múa chân múa.
Bài thứ hai, there was a time when all you could do was wish on a four leaf clover, chú tựa trên cái gối, mắt vẫn sáng ngời, mồm vẫn líu lo hát theo, tay chân thôi ko múa nữa
Bài thứ ba, nothing here is so good that lasts eternally, chú tựa trên cái gối, mắt nhìn mẹ chăm chú, mồm thôi ko líu lo hát nữa
Bài thứ tư, a few stolen moments is all that we share, chú tựa trên cái gối, hai hàng mi cong veo đã bắt đầu chập chờn hạ xuống
Bài thứ năm, and I will always love you, chú đã ngả hẳn xuống gối, hai hàng mi khép chặt. Mẹ bế chú lên cho chú vào giường ngủ. Mẹ hát cho chú 5 bài, toàn bài giọng cao chót vót, đi luôn bữa tối.
Nhiều năm trước, giữa hai tiết học, anh sẽ bật bài hát này. Giọng hát với âm vực ko giới hạn của Whitney Houston sẽ vang qua các hành lang, vọng đến tận chỗ em ngồi, những buổi sáng mùa thu trong veo và nôn nao. Hơn 10 năm sau anh vẫn gọi em là Whitney.
I hope life treats you kind, and I hope you have all you’ve dreamed of. And I will always love you
Cái đoạn hay hay thì lại để chữ bé xíu.
ReplyDeleteCó con là cứ chuyển từ đầu bếp đến làm ca sĩ nhỉ.
ReplyDeletetâm trạng quá
ReplyDeleteBN có máu du lịch nhỉ :x. Chị thích BN tối kéo của nả vào phòng, sáng đạp xe đi du lịch lắm. Thấy giống chú Emil í :x
ReplyDeleteE kết cái đoạn chữ bé.
ReplyDelete